Chương 44: Điện thoại

Cố Tà Phong cúi đầu xuống nhìn.

Tiểu Nguyện Nguyện nằm sấp trên giường, mông đưa lên cao, tay trái cong đặt sau lưng, chân phải duỗi thẳng ra.

Dáng vẻ của cậu bé trông vừa kỳ cục vừa đáng yêu, giống như được ai đó tạo dáng vậy.

Cố Tà Phong không kìm được giơ tay vuốt nhẹ vào má của Tiểu Nguyện Nguyện.

Mặt cậu bé không có phản ứng gì, nhưng mông cậu lại đung đưa một chút.

Cảnh tượng này khiến Cố Tà Phong thích thú, tiếc là anh không thể ghi hình lại.

Bạch Thanh Niên vỗ nhẹ vào anh, nói nhỏ: "Làm gì thế, đừng đυ.ng vào nó, đánh thức nó bây giờ."

Tiểu Nguyện Nguyện có dấu hiệu sắp tỉnh dậy.

Cậu bé cảm nhận được sự hiện diện của người lớn, cũng nghe thấy tiếng nói của họ.

Mặc dù chưa mở mắt, nhưng trong giấc mơ, bé con lẩm bẩm: "...Bạ, bạ bạ..."

Nghe mà lòng người tan chảy.

Hai người lớn ngồi trên giường nhìn bé con một lúc lâu, không có động tác mạnh nào, cũng không gọi bé con, cứ thế đợi cho đến khi Tiểu Nguyện Nguyện tự nhiên tỉnh giấc.

Tiểu Nguyện Nguyện mở mắt, ngồi dậy, vẫn còn mơ màng, đôi chân mập mạp đặt chéo nhau, miệng còn đang ngáp.

Sau khi dần tỉnh táo hơn, nhìn thấy hai người ba, trong đôi mắt mơ màng của cậu bé tràn đầy niềm vui, sau đó bé con mỉm cười với họ.

"Bạ bạ! Chào buổi sáng!"

Khi đã tỉnh hẳn, bé con lại là một con vẹt nhỏ đầy năng lượng.

"Nguyện Nguyện chào buổi sáng."

Vẹt nhỏ đứng dậy, tràn trề sức sống: "Bạ bạ! Ăn cơm! Đói đói!"

Cậu bé vẫn là một con vẹt nhỏ thích ăn.

Bạch Thanh Niên không nhịn được cười, bé con quá đáng yêu, vừa tỉnh giấc đã muốn ăn.

"Được rồi, trước hết phải đánh răng rửa mặt đã, sau đó chúng ta sẽ đi ăn."

"Dạ!"

Con vẹt thông minh biết con người cần phải đánh răng và rửa mặt hàng ngày, buổi tối cũng cần phải tắm rửa sạch sẽ.

Nhưng việc đánh răng một mình với nó vẫn còn khá khó khăn, bây giờ nó vẫn phải nhờ ba giúp đỡ.

Sau khi vệ sinh cá nhân và thay đồ xong, hai người dẫn Tiểu Nguyện Nguyện đi ăn ở nhà hàng.

Hiếm khi ra ngoài như thế, Cố Tà Phong và Bạch Thanh Niên đều cảm thấy thoải mái, ước gì họ có thể ở lại thêm vài ngày, hoặc đưa bé cưng của mình đi chơi thêm vài nơi khác.

Nhưng hiện thực có quá nhiều việc cần làm, chỉ trong thời gian ăn sáng, Cố Tà Phong đã nhận được vài cuộc điện thoại, một vài cuộc gọi về công việc, cuộc gọi cuối cùng là từ nhà họ Cố.

Sau khi cắt máy, Bạch Thanh Niên hỏi lo lắng: "Có chuyện gì vậy? Mẹ anh nói gì với anh vậy?"