Chương 12: Một phần trăm

Sau tổng cộng sáu tiếng tập luyện căng thẳng, Leo ngã quỵ xuống sàn thở hổn hển.

“Em chưa bao giờ tập luyện đến mức như vậy trong cuộc đời mình trước đây… cảm giác như em sắp chết rồi vậy… ”Cậu có thể cảm thấy tim mình đập như trống trận.

Thấy cậu đã xong, cô Camille đóng cuốn sách của mình lại, bỏ vào trong kho lưu trữ không gian của mình, và tiến đến gần cậu.

“Đây, ăn đi.” Cô ném một thứ như một viên kẹo về phía cậu.

“Sao cô lại đưa em một viên kẹo?” Leo hỏi.

“Đó là một loại thuốc tăng hiệu suất. Nó sẽ giúp cơ thể em thu được nhiều lợi ích hơn từ việc tập luyện ngày hôm nay," Cô ấy giải thích.

Leo nhìn viên kẹo và không khỏi cảm thấy như thể mình đang dùng thuốc và steroid để cải thiện sức mạnh của mình một cách nhanh chóng vậy.

‘Đây là một thế giới ma thuật vậy nên cũng có những thứ khác trước kia… có lẽ vậy…’ Cậu tự nghĩ.

Khi Leo có thể đứng dậy một lần nữa, cô Camille đột nhiên nói, “Cởi đồ ra.”

“Nữa ạ?”

Đây là ngày thứ hai của cậu ở thế giới này vậy mà cô Camille cũng đã lột đồ cậu tận hai lần rồi.

Tuy nhiên, cậu không phàn nàn gì và cởi bỏ lần lượt từ chiếc áo đến chiếc quần của mình cho đến khi chỉ còn lại chiếc quần đùi.

“Hehe…”

Leo có thể nghe thấy tiếng Lilith cười khúc khích phía sau và cảm thấy ánh mắt của cô đang nhìn chằm chằm vào cơ thể cậu, nhưng cậu giả vờ như không để ý.

Trong khi đó, cô Camille lại đi một vòng xung quanh cậu trong khi nhìn chằm chằm vào cơ thể cậu.

Thỉnh thoảng cô cũng dùng tay để bóp nắn cơ bắp của cậu.

‘Cơ thể của em ấy đang được cải thiện với tốc độ rất tốt, và nó có vẻ còn rất nhiều tiềm năng. Có thể em ấy sẽ đạt được đến sức mạnh của Leo nếu có đủ thời gian.’

Một lúc sau, cô Camille nói, "Nếu em tiếp tục tập luyện với tốc độ này trong vòng một tháng, em sẽ có được sức mạnh bằng khoảng 1% so với những gì Leo trước đó đã đạt được.”

“Chỉ 1 phần trăm thôi á?! Không phải như thế là quá thấp ư? Như vậy thì làm sao em có thể đánh với Kayn được?” Leo tròn mắt hỏi.

“Một phần trăm sức mạnh của Kiếm Vương Leo là quá đủ để đánh bại một người như Kayn rồi.”

“Không thể nào… Leo cũ này mạnh đến mức vô lý nào vậy chứ?”

“Cực kỳ mạnh,” cô điềm tĩnh đáp.

‘Và một người như vậy, bằng cách nào đó lại chết ư? Thế giới này nguy hiểm hơn mình tưởng…’ Leo lo lắng nuốt nước bọt.

“Cũng trễ rồi. Dừng ở đây thôi. Vào 9 giờ sáng mai hãy trở lại đây.” Cô Camille nói một lúc sau.

“Ồ, mà! Cô Camille, cô có phiền không nếu em mượn những dụng cụ tập luyện này để tự tập khi có thời gian rảnh?”

“Cô không phiền, nhưng nếu em làm hỏng hoặc làm mất chúng thì em sẽ phải chịu trách nhiệm đền lại đấy.”

Leo lo lắng nuốt nước bọt, và nói, “V-Vậy em sẽ chỉ mượn một cái thôi được không?”

Sẽ dễ hơn để giữ gìn một cái thay vì bốn, giảm đáng kể nguy cơ làm vỡ hoặc làm mất nó.

“Được.”

Sau khi lấy lại ba đồ tạo tác ma thuật khác, cô Camille rời trung tâm huấn luyện.

“Cậu thấy thế nào rồi?” Lilith hỏi cậu khi họ đã ở một mình.

“Tôi gần như không thể đi theo một đường thẳng được… ”Cậu thở dài trong khi đi khập khiễng trở về ký túc xá cũ.

Sau khi tắm, Leo lao thẳng lên giường mà không bận tâm đến việc ăn tối.

"Lilith này, tôi có một câu hỏi.”

“Làm thế nào để tôi có thể tăng cấp độ thành thạo của một pháp thuật? Cứ sử dụng nó thật nhiều lần hửm?”

“Ừm, phần lớn là vậy thôi,” cô nói.

“Hiểu rồi…” Leo chìm vào giấc ngủ sau đó.

Leo không hề hay biết, trong khi cậu ngủ, cơ thể cậu bắt đầu biến đổi.

Các bắp cơ và xương của cậu phát triển mạnh hơn, máu lưu thông tốt hơn và cơ thể cậu cũng trở nên rắn chắc hơn.

Sáng hôm sau, Leo thức dậy với phần thân dưới đau nhức, nhưng ngạc nhiên rằng, nó cũng không đến mức tệ như cậu nghĩ.

Sau khi rửa mặt và mặc quần áo, cậu đến căng tin ăn sáng.

Không có gì đáng ngạc nhiên, căng tin hôm nay khá vắng vẻ, chủ yếu là do cuối tuần nên hầu hết học viên vẫn còn đang ngủ nướng, hoặc đã đi ăn ở bên ngoài khuôn viên trường học.

Vì vậy mà Leo đã có một buổi sáng chậm rãi và yên bình.

Khi gần điểm chín giờ, Leo đến khu vực huấn luyện để gặp cô Camille cho một ngày huấn luyện khác.

“Hôm nay ta tập kiếm thuật ạ?” Leo hỏi.

“Ừ.” Cô Camille gật đầu trong khi rút ra một thanh kiếm từ kho chứa không gian của mình.

‘Thanh kiếm đó trông hơi khác với thanh lần trước mà mình đã dùng.’ Leo lập tức để ý đến chi tiết này.

“Cẩn thận đấy, thanh kiếm này nặng tầm 10kg. Nặng hơn thanh lần trước gấp năm lần,” Cô cảnh báo cậu khi đưa thanh kiếm cho cậu.

“10kg á?! Sao chưa gì mà đã tăng thêm cân nặng cho em rồi?”

“Buổi tập trước chỉ để cho em làm quen với việc cầm và vung kiếm thôi. Bài luyện tập mới thật sự bắt đầu từ hôm nay. Trước tiên phải tập trung vào luyện cho cơ tay của em trước. Một khi em đã thoải mái vung một thanh kiếm nặng 30kg, thì chúng ta sẽ chuyển đến phần kỹ thuật của em.”

“30kg?! Không thể nào! Loại kiếm nào mà lại nặng đến mức đó?!”

“30kg chưa là gì cả. Leo trước còn có thể vung 300kg một cách dễ dàng. Và cho câu hỏi của em thì, đa số các thanh kiếm ma thuật đều nặng trên 50kg.”

Sau khi trao thanh kiếm cho Leo, cô Camille đưa thêm cho cậu ba chiếc vòng.

“Hửm? Sao lại có hai màu khác nhau đây ạ?” Leo hỏi cô.

“Chiếc màu đỏ sẽ tăng sức mạnh của em, còn chiếc màu xanh lục là tăng sức chịu đựng. Hãy mang chiếc màu đỏ quanh cổ tay còn chiếc màu xanh lục thì quanh mắt cá chân.”

Sau khi đeo những chiếc vòng vào, Leo cảm thấy cầm thanh kiếm nặng 10kg dễ dàng hơn nhiều.

“Những chiếc vòng chỉ để rèn luyện cho cơ bắp của em lúc này thôi. Mục tiêu thực sự của em sẽ là sử dụng thanh kiếm nặng 30kg mà không cần phải dùng chúng.”

“Em hiểu rồi… Nhân tiện, sẽ ra sao nếu ai đó quyết định đeo nhiều hơn bốn chiếc vòng? Vậy không phải là quá mạnh rồi sao?” Leo đột nhiên hỏi.

“Có thể làm vậy, nhưng tác dụng của những tạo tác ma thuật này sẽ giảm đi rất nhiều sau vòng thứ tư, vì vậy thực sự cũng không được gì mấy.”

Một lúc sau, Leo bắt đầu vung kiếm như lần trước.

Khi thể lực của Leo đã hết sau 3 tiếng tập luyện, cô Camille đưa thêm cho cậu một lọ thuốc tăng sức chịu đựng.

“Trước khi em tiếp tục, để cô thêm thứ này.” Cô Camille nói khi cô tiếp tục lôi ra một vật trông kỳ lạ mà Leo chưa từng thấy trước đây ra khỏi kho lưu trữ không gian của cô.

Vật thể này cao bằng một người trưởng thành, và nó có hình dạng của một hình nộm người. Tuy nhiên, chất liệu làm ra nó mới là thứ khiến Leo khó hiểu.

“Đó là gì vậy ạ? Trông cứ như nó được làm từ thạch vậy…” Leo nói.

“Đây là hình nộm slime. Nó gần như không thể bị phá hủy miễn là em đánh nó bằng các đòn tấn công vật lý. Hãy thử xem sao.”

Cậu gật đầu và vung thanh kiếm về phía hình nộm, cố cắt đôi cơ thể của nó nhưng không thể hoàn toàn cắt nó làm đôi. Sau khi rút kiếm ra khỏi hình nộm, nó phục hồi về hình dạng lúc đầu gần như ngay lập tức.

“Em sẽ bắt đầu luyện vung kiếm với hình nộm này từ bây giờ. Điều này cũng sẽ giúp em rèn luyện độ chính xác của mình với thanh kiếm. Nếu em không đánh vào hình nộm đúng cách và đủ sức, em sẽ không thể cắt được nó và mục tiêu của em sẽ là cố gắng cắt được nó với mỗi cú vung của mình.”

“Em hiểu rồi.” Leo gật đầu, và bắt đầu vung kiếm, chém vào hình nộm.

Sau đó, cô Camille đột nhiên nói: “Vì hôm nay chúng ta có nhiều thời gian, nên cô có thể sẽ dạy em ma thuật sau nếu em luyện tập đủ chăm chỉ với thanh kiếm.”

“Vâng em rất mong chờ đấy!” Leo trở nên có động lực hơn sau khi nghe những lời của cô ấy, và cậu bắt đầu vung kiếm chém về phía Hình nộm slime với sức mạnh và tốc độ cao hơn nữa.