“Cậu có thể vén áo lên không? ” Nina hỏi cậu ngay sau khi cậu đồng ý để cô kiểm tra cơ thể cậu.
Leo hít một hơi thật sâu rồi thở dài trước khi vén áo lên nửa chừng, để lộ cơ bụng sáu múi săn chắc của mình.
Nina bồn chồn nuốt nước bọt và nói, “C-Cao hơn chút nữa. Nâng lên tới ngực của cậu ấy.”
Leo không nói gì và vén áo lên cho đến khi toàn bộ thân trên lộ ra ngoài.
Nina sau đó đưa tay đặt lên ngực trái của cậu, nơi gần với trái tim nhất.
Cô nhắm mắt lại và bắt đầu kiểm tra cơ thể Leo bằng ma thuật.
Lilith theo dõi mọi cử động của Nina đề phòng cô định làm điều gì đó hại đến cơ thể của Leo.
‘Tim vẫn bình thường…’
‘Máu vẫn lưu thông rất khỏe mạnh…’
‘Có một chút dấu hiệu của Hắc Ma Thuật trên người cậu ta, nhưng không có gì cho thấy cậu ta đã được hồi sinh cả. Lượng mana cũng quá yếu.’
Nửa phút sau, Nina bỏ tay ra khỏi người cậu và lầm bầm trong giọng nói sững sờ, “Cậu thực sự không phải là một xác chết được hồi sinh…”
Leo ngay lập tức kéo áo của mình xuống và nói, “Ừ đấy, giờ hài lòng chưa? Tôi đã bảo rằng tôi không phải là một xác chết được hồi sinh mà”
“Mà sao cậu lại phải quan tâm về điều đó vậy?” Cậu hỏi.
“Thuật chiêu hồn là chuyên môn của tôi. Vậy nên cũng không là gì khi tôi để ý đến một người được cho là đã trở về từ cõi chết.” Nina nói.
“Dù sao thì, tôi cũng đã nhầm về cậu. Tạm biệt.”
Nina quay lại và biến mất trong bóng tối ngay sau đó.
“Không thể tin nổi… Cậu ta còn chẳng thèm xin lỗi luôn!” Leo lẩm bẩm với giọng sững sờ.
“Ít nhất thì chúng ta cũng biết được tính cách của cậu ta giống hệt như tin đồn rồi còn gì.” Lilith cười khúc khích.
Leo lắc đầu và tiếp tục quay về ký túc xá.
Trong khi đó, sau khi kiểm tra Leo, Nina Wraith trở lại nhà chính của học viện và đi thẳng đến bệnh xá.
Mặc dù đèn bên trong bệnh xá đã tắt, Nina vẫn mở cánh cửa mà lẽ ra phải được khóa sau giờ học và bước vào phòng.
Bên trong bệnh xá, Nina có thể nhìn thấy một bóng dáng cao lớn đang đứng bên cửa sổ.
“Em đã kiểm tra cơ thể Leo như cô đã yêu cầu rồi, cô Camille.” Nina nói sau khi đóng cửa lại.
“Cảm ơn em. Cô chỉ có thể dựa vào em vì en là người duy nhất trong trường này có thể biết ai đó có phải là một xác chết được điều khiển hay không. Vậy kết quả như nào?”
“Trước khi em cho cô biết thì cô còn nhớ thỏa thuận của chúng ta chứ? Em không làm việc này vì từ thiện đâu.”
“Tất nhiên rồi. Cô có nó ở ngay đây.” Cô Camille cho Nina xem món đồ trong tay cô ấy.
“Vòng cổ của sự chết chóc. Đây là một tạo tác ma thuật hạng B có tác dụng tăng cường tất cả các phép thuộc loại chiêu hồn. Cho cô biết kết quả ra sao và nó sẽ là của em.”
Nina hít một hơi thật sâu và nói, “Leo không phải là một xác chết được hồi sinh. Cơ thể của cậu ấy hoàn toàn bình thường.”
“Em chắc chứ?” Cô Camille nhướng mày.
“Một trăm phần trăm. Tuy vậy, cũng có một chút khác biệt trong cơ thể cậu ấy.”
“Đó là gì?”
“Có dấu vết của ma thuật hắc ám bên trong cơ thể cậu ấy, vì vậy có thể cậu ấy đã sử dụng hắc ma pháp gần đây hoặc đã bị tấn công bởi hắc ma pháp. Nhưng như em đã nói, lượng năng lượng trong cơ thể ấy không thể là kết quả của phép hồi sinh được, vì vậy cô không phải lo lắng về điều đó.”
Cô Camille cân nhắc thông tin của Nina.
‘Dấu vết của hắc ma thuật à… Có thể là do lúc kiểm tra vừa nãy chăng? Có thể là vậy bởi vì em ấy cũng có sự tương thích với hắc ma thuật.’
“Còn gì khác không?” Cô Camille hỏi một lúc sau.
“Không, đó là tất cả thông tin mà em có rồi.”
Cô Camille nhìn Nina.
“Nếu cô phát hiện ra rằng em đang nói dối hoặc giấu diếm chuyện gì khác, cô sẽ lại tìm em đấy, em hiểu chứ?”
Nina nở một nụ cười lạnh lùng trên khuôn mặt, “Không phải còn một chuyện nữa mà cô quên rồi sao? Rằng en không được phép nói với ai về thỏa thuận của chúng ta?”
Cô Camille thở dài trước khi tung chiếc Vòng cổ của sự chết chóc về phía Nina.
Nina nhanh chóng bắt lấy nó.
“Này! Nó nguy hiểm đấy cô bi—”
Nina phàn nàn, nhưng như một bóng ma, cô Camille đột nhiên biến mất khỏi phòng.
‘Leo, hở? Tại sao cô ấy lại để ý đến cậu như vậy? Nghĩ rằng cô ấy sẽ sẵn sàng chia tay với một tạo tác ma thuật hạng B chỉ để xác nhận rằng cậu ta không phải là một xác chết đã được hồi sinh… Thật ngạc nhiên. ”Nina không nán lại bệnh xá và rời đi ngay sau đó.
Trở lại ký túc xá cũ, Leo nằm trên giường và chuẩn bị đi ngủ.
‘Nếu mai mình tỉnh dậy và thấy mình đang ở thế giới của mình thì sao? Nếu thực sự đây chỉ là một giấc mơ dài?’ Cậu không thể ngưng những suy nghĩ này trong đầu.
Mặc dù chỉ mới đến thế giới này chưa đầy một ngày, nhưng cậu đã cảm thấy rất thích thú với nó.
“Nhân tiện, tôi thực sự mong cậu sẽ không nhìn tôi ngủ cả đêm như thế." Leo nhìn Lilith, người đang bay lượn ngay phía trên cậu và nhìn chằm chằm vào mặt cậu.
“Tại sao không chứ? Là một con người thì cậu trông khá đẹp trai và cũng là mẫu người mà tôi thích, ”cô ấy nói với giọng trêu chọc.
“Là một con người?” Leo nhướng mày.
“Sao cậu lại nói như thể cậu không phải là con người vậy? Ý tôi là, ừ thì bây giờ cậu là một hồn ma, nhưng về lý thuyết thì cậu vẫn là con người, đúng chứ?”
Tuy nhiên, Lilith đã không đáp lại cậu, vì cô ấy đang quá bận rộn với đôi mắt mở to nhìn chằm chằm vào cậu cùng với sự ngạc nhiên.
“Cậu không biết ư? " Cô hỏi cậu sau một lúc im lặng.
“Biết gì?”
Sau đó, Lilith nhận ra điều gì đó và lầm bầm, “Ồ, đúng rồi nhỉ. Cậu đến từ một thế giới khác, và ma cà rồng không tồn tại ở thế giới đó.”
“Hở? Ma cà rồng?”
Khi Lilith đề cập đến ma cà rồng, Leo đột nhiên nhớ lại những gì cô Camille đã nói với cậu trước đó.
‘Ma cà rồng trông giống hệt con người, nhưng chúng có mái tóc màu trắng và đôi mắt màu đỏ.’
“C-Cậu là một ma cà rồng?”
Bởi vì Lilith rất giống một con người, cho dù đó là ngoại hình hay thái độ của cô ấy, cậu đã tự động coi cô ấy như là một con người trong tiềm thức, bất chấp vài đặc điểm khác lạ của cô ấy.
Lilith gật đầu với một nụ cười tự hào, “Đúng vậy. Tôi là ma cà rồng. Nhưng nghĩ đến việc bây giờ cậu mới để ý đến thì cũng lạ thật.”
“Cô Camille đã nói với tôi trước đó rồi, nhưng tôi lại quên mất… ”Leo gãi đầu.
“Quên á? Mặc dù trí nhớ của cậu tuyệt vời đến mức dễ dàng ghi nhớ ngay lập tức các vòng tròn ma pháp á? Tôi không tin.”
“Kể cả tôi có một trí nhớ tốt thì, cũng không thể tránh khỏi việc sẽ quên mất một số điều nhỏ nhặt chứ! Hôm nay tôi cũng đang suy nghĩ về rất nhiều thứ nên lúc này đầu tôi cũng đang hơi quá tải.”
“Vậy à?”
Lilith tiếp tục nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cậu trong im lặng với một biểu hiện cân nhắc.
“Gì nữa vậy?” Leo hỏi.
“Giờ thì cậu đã biết tôi là một ma cà rồng rồi… Cậu có sợ tôi không? Có ghét tôi không? Có định ngừng làm bạn với tôi?” Cô hỏi cậu với ánh mắt lo lắng.
Leo suy nghĩ một lúc trước khi nói, “Sau khi nghe cô Camille kể về chủng loài cậu, tôi đã nghĩ rằng ma cà rồng sẽ đáng sợ hơn nhiều cơ. Nhưng với cậu thì tôi không thấy sợ chút nào. Ngay cả khi cậu là ma cà rồng, trong mắt tôi, cậu chỉ là một con ma biếи ŧɦái thích nhìn trộm người khác tắm thôi. Mà, kể cả Nina Wraith, người mà trông như một đứa trẻ ấy, còn đáng sợ hơn cậu nhiều.”
Lilith không thể không mỉm cười sau khi nghe những lời của Leo, và cô nói, “Một lần nữa nhá, tôi không phải là ma!”
“Ừ ừ, sao cũng được. Tôi ngủ đây.” Leo nói sau khi ngáp một hơi dài.
Cậu nhắm mắt và nằm thoải mái trên giường ngay phút tiếp theo.
“Ngủ ngon nhé, Leo.”
“Ngủ ngon.”
Leo nhanh chóng chìm vào giấc ngủ chỉ trong vài giây vì quá mệt mỏi.
Còn về Lilith, cô sẽ tiếp tục dành cả đêm lặng lẽ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang say ngủ của Leo với nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt.
‘Mình tự hỏi liệu cậu ấy có thể nói những lời như vừa rồi không nếu cậu ấy biết được thân phận thực sự của mình… ”Cô thở dài trong lòng.