Ta kìm nén cảm giác buồn nôn, tiếp tục nói: "Phu quân, thϊếp có một kế."
"Ngày mai chàng vào cung tìm Hoàng bá phụ, thỉnh ý chỉ hòa ly..."
Ta còn chưa nói xong, Hạ Hoài An đã vội ngắt lời ta: "Như vậy sao được!"
Ta vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt hắn: "Phu quân, chàng đừng vội, nghe thϊếp nói hết đã."
Sau khi ta nói cho Hạ Hoài An biết kế sách của mình, hắn vui mừng khôn xiết, muốn ôm ta vào lòng.
Nhưng ta kiếm cớ đẩy hắn ra: "Phu quân đi ngủ sớm đi, mai mới có sức mà làm."
Hắn sửng sốt một chút, buông ta ra: "Vẫn là nàng suy nghĩ chu đáo."
Hắn vừa rời đi, ta đã gọi Lan Chi tới để gửi lời nhắn cho Hoàng thượng.
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Hạ Hoài An đã chuẩn bị ổn thỏa, không thể chờ được mà tiến cung.
Ta đã đợi sẵn trên xe ngựa do Hoàng thượng sắp xếp, hắn chân trước vừa rời đi, ta chân sau liền đi theo hắn.
Hạ Hoài An vừa xuất hiện đã khiến quần thần bàn tán, theo chiếu chỉ, hẳn là lúc này hắn nên ở nhà đóng cửa suy ngẫm chứ.
Hoàng thượng ngồi trên ngai vàng, không uy mà giận.
Ngài khó hiểu nhìn ta.
Ta lè lưỡi với ngài, ngài lại lắc đầu, có chút bất lực, trong mắt cũng thêm mấy phần mỉm cười.
Ta dùng khẩu hình ra hiệu cho ngài nhìn xuống phía dưới, ngài mới chuyển sự chú ý sang Hạ Hoài An.
"Quận mã*, khanh không ở trong phủ suy ngẫm, đến gặp trẫm có việc gì?"
(郡马: Quận mã: phu quân của Quận chúa.)
Hạ Hoài An chỉnh lại quan bào, quỳ xuống đất.
"Bệ hạ, hôm nay thần tới là muốn hòa ly."
Vừa dứt lời, tất cả mọi người trên triều đều xôn xao.
Hắn làm như không nghe thấy, vẫn quỳ dưới đất như cũ.
Hoàng thượng ồ một tiếng, giọng lạnh như băng: "Khanh có biết mình đang nói cái gì không?"
Hắn ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Hoàng thượng: "Thần biết, ý thần đã quyết, khẩn cầu Bệ hạ hạ chỉ cho thần cùng Quận chúa Sở Hoa hòa ly."
Chén trà vốn đặt trên bàn đã bị đập xuống đất, bốc khói nghi ngút.
Trong làn khói mờ mịt, sắc mặt Hạ Hoài An trắng bệch như sương mù.
Nhưng hắn vẫn ngẩng cao đầu nói: "Khẩn cầu Bệ hạ hạ chỉ cho thần hòa ly với Quận chúa Sở Hoa."
Hoàng thượng tức giận cười: "Được, được, được."
"Nếu khanh khăng khăng muốn hòa ly, vậy trẫm sẽ thỏa mãn tâm nguyện của khanh."
"Truyền ý chỉ của trẫm, hôm nay Quận chúa Sở hoa cùng Hạ Quận mã sẽ hòa ly. Từ nay trở đi, nam cưới nữ gả không còn liên quan gì đến nhau!"
Hà Hoài An có lẽ không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như vậy, hắn không thể tin nhìn Hoàng thượng, đang muốn dập đầu tạ ơn thì giọng nói của Hoàng thượng lại vang lên.
"Hạ Quận mã, à không đúng, giờ là 『Hạ Thám hoa 』.
"Trẫm đã thỏa mãn xong nguyện vọng của khanh. Giờ phải thanh toán tiếp những khoản khác.