Ta sống lại vào ngày Thẩm gia đến cửa.
Nương của Thẩm Sính Đình mang theo một trăm lượng vàng, nói với Hạ Hoài An:
"Hoài An, con và Sính Đình lớn lên cùng nhau, giờ con muốn trơ mắt nhìn con bé c.h.ế.t sao?
"Nghĩa mẫu cầu xin con hãy cứu con bé."
Bà kéo mạnh ống tay áo của hắn, khóc lóc kể lể.
Hạ Hoài An khó xử nhìn về phía ta, dùng ánh mắt cầu xin ta giúp đỡ.
Ta cúi đầu, giả vờ như không biết.
Kiếp trước, ta bắt gặp ánh mắt của hắn, đã dứt khoát lao đến kéo hắn về phía sau, từ chối ý tưởng hoang đường này mà không cần suy nghĩ.
Thiên hạ này làm gì có loại độc nào cần phải viên phòng với người trong lòng mới giải được chứ?
Huống hồ, người trong lòng của nàng ta lại chính là phu quân đã cùng ta thành thân được nửa năm.
Lúc đó ta một mực cho rằng Thẩm Sính Đình đang giả bệnh.
Cho nên, dù Thẫm mẫu có quỳ xuống đất cầu xin ta, ta vẫn không đáp ứng.
Nhưng ta không ngờ tới, không lâu sau đó Thẩm Sính Đình thực sự qua đời vì bệnh.
Cha nương nàng vì chuyện này mà bị đả kích rất lớn, không lâu sau cả nhà họ chuyển đi, rời khỏi Kinh thành.
Hạ Hoài An đổ lỗi cái c.h.ế.t của nàng lên đầu ta.
Ngoài mặt hắn cùng ta ân ái có thừa, nhưng thực chất lại thêm độc được mãn tính vào thức ăn của ta.
Lúc ta c.h.ế.t, hắn đứng ở trước giường nói cho ta biết toàn bộ sự thật.
Ta mới biết thì ra hắn hận ta đến tận xương tủy.
Nhưng lúc đó trong bụng ta đã có cốt nhục của hắn, ta khóc lóc cầu xin hắn tha cho đứa bé này.
Nhưng hắn lại cười lạnh nói: "Chỉ trách mệnh của nó không tốt, chọn ngươi làm mẫu thân, mẫu tử các người hãy đền mạng cho Sính Đình đi."
Ta ôm theo hận ý to lớn cùng không cam tâm, tắt thở c.h.ế.t.
Đến tận sau khi ta c.h.ế.t rồi, ta mới biết Thẩm Sính Đình chưa thực sự c.h.ế.t.
Nàng ta cố tình dàn dựng một màn như vậy, mục đích chính là khiến Hạ Hoài An hối hận, đối với nàng ta nhớ mãi không quên.
Nếu thành công, nàng ta sẽ như ý nguyện được gả cho hắn, từ nữ nhi thương hộ trở thành phu nhân Thám hoa; nếu thất bại, nàng cũng có thể mượn một màn này trở thành bạch nguyệt quang trong lòng hắn, được hắn nhớ trong lòng cả đời.
Bất luận tính toán như thế nào, vụ mua bán này chỉ có lời, chứ không có lỗ.
Nhưng không ngờ, ông trời lại cho ta một cơ hội làm lại.