Cố Tuyết Thanh đưa tay lên niệm một câu thần chú, chiếc vòng tay lóe lên tia sáng đỏ, dấu vết âm khí trên người Thẩm Tử Hiên lập tức biến mất.
“Giờ cô hãy nhìn kỹ lại xem, xem cậu ấy có thật sự là kẻ gϊếŧ cô không.”
Nữ quỷ trở nên bối rối, nhìn người đàn ông xa lạ mà cô ta nhập vào, không thể tin rằng mình đã thật sự nhận nhầm người.
Nữ quỷ rời khỏi thân thể Thẩm Tử Hiên, cơ thể cậu ta lập tức mềm nhũn rồi ngã xuống.
Thẩm Mộ Uyên nhanh chóng tiến lên đỡ lấy em trai, sau đó đặt cậu ta lên giường.
“Cậu ấy không sao chứ? Bị... bị nữ quỷ chiếm thân lâu như vậy, cơ thể cậu ấy có bị tổn hại gì không?”
Mặc dù trước đây Thẩm Mộ Uyên không tin vào chuyện ma quỷ, nhưng tận mắt chứng kiến, tất cả những gì xảy ra hôm nay đã vượt quá sự hiểu biết của anh.
Thẩm Mộ Uyên tiếp nhận rất tốt, nhanh chóng chấp nhận thực tế rằng em trai mình đã thực sự bị nữ quỷ nhập.
Cố Tuyết Thanh lại vẽ một lá bùa rồi gấp lại đưa cho Thẩm Mộ Uyên.
Âm khí trên người cậu ấy tôi đã xua hết, đặt lá bùa Ngưng Hồn này lên người cậu ấy, nghỉ ngơi một tuần là cơ thể sẽ hoàn toàn hồi phục. Cậu ấy sẽ tỉnh lại ngay thôi, tốt nhất anh nên hỏi xem cậu ấy đã đi đâu và làm gì gần đây, gương mặt cậu ấy cho thấy cậu ấy gặp phải kẻ tiểu nhân, có người cố ý hại cậu ấy."
Sắc mặt Thẩm Mộ Uyên lập tức trở nên nghiêm túc, gật đầu.
Khi Thẩm Tử Hiên tỉnh lại, cậu ta vẫn còn mơ hồ, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức và không hiểu vì sao mình lại mặc đồ bệnh nhân.
“Thẩm Tử Hiên, mấy ngày trước cậu đã đi đâu? Sao cậu lại gặp phải nữ quỷ này?” Thẩm Mộ Uyên nghiêm giọng hỏi.
Trợ lý vội vàng kể lại tất cả những gì đã xảy ra gần đây cho Thẩm Tử Hiên nghe, cậu ta nghe xong lập tức hét lên.
“Vậy là trong phòng này bây giờ có một nữ quỷ sao? Đâu, cô ta đâu? Cô ta ở đâu?”
Dáng vẻ của Thẩm Tử Hiên trông vừa sợ hãi vừa phấn khích, quay đầu nhìn khắp nơi.
Cố Tuyết Thanh thấy vậy liền nhanh chóng vẽ một lá bùa và ném về phía nữ quỷ. Nữ quỷ đang ngồi cách giường bệnh không xa lập tức hiện hình, tất cả mọi người đều nhìn thấy cô ta.
Dáng vẻ của nữ quỷ trông không đáng sợ, chỉ có khuôn mặt tái nhợt một cách kỳ lạ, mặc một chiếc váy trắng.
Cô ta ngồi trên mặt đất khóc nức nở, trông giống như một cô gái bình thường bị bắt nạt.
Ban đầu mọi người đều rất sợ hãi, nhưng lúc này tâm trạng trở nên khó tả.
“Đừng khóc nữa. Cô là nữ quỷ trong căn biệt thự bỏ hoang đó phải không? Nhưng sao cô lại nhận nhầm tôi là kẻ gϊếŧ cô, tôi chưa từng gặp cô trước đây.”
Nghe vậy, Thẩm Mộ Uyên trầm giọng hỏi: “Thẩm Tử Hiên, rốt cuộc cậu đã làm gì? Biệt thự bỏ hoang là thế nào?”
Thẩm Tử Hiên thấy không giấu được nữa, đành phải nói thật.
Gần đây, Thẩm Tử Hiên bị bạn bè xúi giục, cùng một nhóm người đến thám hiểm tại một biệt thự bỏ hoang mà lời đồn nói rằng có ma ám. Mặc dù trong quá trình thám hiểm không gặp phải điều gì, nhưng sau khi trở về, cậu ta liền rơi vào hôn mê, mất ý thức và hoàn toàn không biết rằng mình đã bị một nữ quỷ nhập xác. Nhà họ Thẩm sau khi phát hiện cậu ta đột nhiên trở nên ngốc nghếch đã tìm rất nhiều bác sĩ, chuyên gia đến chẩn đoán, nhưng kết luận đều là tinh thần của cậu ta có vấn đề.
“Đừng khóc nữa.” Cố Tuyết Thanh nhìn nữ quỷ đang khóc lóc sụt sùi, có chút bất đắc dĩ. Cô chưa từng gặp một nữ quỷ nào lại thích khóc như vậy.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin