Quyển 1: Hồng Y Nữ Quỷ - Chương 10: Mượn thân

Lựa một lúc lâu Diệp Dạ Thần mới chọn được một tấm nhìn đáng yêu không thua gì tài khoản tích V sau đó gửi qua cho Mục Lăng Sênh hơn nữa còn ghi chú thêm số điện thoại di động chính là số Wechat.

Sau khi Mục Lăng Sênh tấm hình Diệp Dạ Thần gửi chẳng biết tại sao trong lòng liền giống bị thứ gì đó đập vào, ánh mắt như bị cố định vào bức hình, ước chừng mười mấy giây sau cậu ta mới giống như bừng tỉnh từ trong mộng. Mục Lăng Sênh lưu tâm hình này sau đó gửi cho Đàm Mỹ Tình. Chưa đến mấy giây, Đàm Mỹ Tình đã gửi một tin nhắn Wechat tới.

""Anh họ, trai đẹp này nhìn quen quá, anh gửi cho em là có ý gì?""

""Không phải là em rất thích kiểu tiểu thịt tươi như thế này sao? Nhìn cảm giác như thế nào?""

""Rất đẹp trai, rất đáng yêu, em rất thích!""

Mục Lăng Sênh biết Đàm Mỹ Tình nghèo ngôn từ, quả nhiên là hoa si.

""Thích là được.""

Mục Lăng Sênh nhắn tin wechat với Đàm Mỹ Tình không biết mệt, xe dừng ở trước cửa một trung tâm thương mại thế nhưng cậu ta lại không xuống xe.

"Lần trước sau khi anh cứu cậu ta thì hai người liên lạc với nhau à?""

""Anh giới thiệu bạn trai cho em, hỏi nhiều làm gì?""

Mục Lăng Sênh ghét nhất người khác cứ hỏi nhiều vấn đề, một câu cậu ta cũng không muốn trả lời bởi vì rất phiền phức.

Sau khi Diệp Dạ Thần gửi ảnh qua vẫn không nhận được phản hồi của đối phương, trong lòng cậu luôn có chút bất an, vội vàng nhắn tin cho Mục Lăng Sênh.

""Tấm hình kia được không?""

""Được.""

""Vậy cậu cũng gửi lại cho tôi đi.""

""Tôi thêm wechat cậu sau đó gửi qua.""

Mục Lăng Sênh nói xong lập tức cúp điện thoại.

Đúng là quá nhanh, đối với cách làm của Mục Lăng Sênh, Diệp Dạ Thần có chút không biết nói gì.

Mục Lăng Sênh tỉ mỉ chọn lựa một tấm mình mặc âu phục, nhếch miệng cười sau đó chia sẽ tấm hình này cho Diệp Dạ Thần, sau khi gửi xong, ánh mắt của cậu ta không tự chủ được liếc ra ngoài cửa xe thì thấy phía trước, bên cạnh một chiếc xe con màu trắng có hai hai nam sinh đang gây gổ, một kéo, một đẩy giống như người yêu đang lôi kéo nhau. Lúc này một nam sinh trong đó đối diện với Mục Lăng Sênh, cậu ta lập tức thấy rõ khuôn mặt của đối phương, vốn Mục Lăng Sênh cảm thấy Diệp Dạ Thần đã là nam sinh hấp dẫn người ta nhất, đẹp nhất không nghĩ tới nam sinh này cân sức ngang tài với Diệp Dạ Thần, đều là loại đó tươi mát sạch sẽ, ngũ quan tinh xảo mi mục như họa, nhìn qua còn thanh tú hơn cả nữ sinh.

""Cậu buông tớ ra!""

""Không buông! Tiểu Kha, xin lỗi, xin cậu tha thứ cho tớ một lần, lần sau tớ sẽ không bao giờ ... tái phạm nữa!""

""Không có lần sau đâu.""

""Tiểu Kha, đây đều là do cô ta cố ý sắp xếp cô, ta bỏ thuốc trong rượu sau đó chúng ta xảy ra chuyện, cô ta mới thừa lúc chụp hình.""

""Nếu cậu còn nhớ mãi không quên bạn gái cũ thì tại sao lại trêu chọc tớ?""

""Không có! Tớ thật sự không có! Trong lòng tớ chỉ có một mình cậu, thật mà, cậu phải tin tưởng tớ!""

Hóa ra là một đôi gay, Mục Lăng Sênh nghĩ như vậy, vốn không có ý định xen vào việc của người khác, có điều khi thấy tra nam cứ dây dưa với cậu trai dễ thương kia thì lại có chút không ưa.

Quỷ thần xui khiến Mục Lăng Sênh mở cửa xe xuống xe, còn chưa đứng vững thì đã bị người khác lao tới ôm cổ, sau đó cảm giác được cánh môi mềm mại, là ai đang hôn cậu ta?

Mục Lăng Sênh cúi xuống nhig kĩ thì người trong ngực thì thấy bất kể là tóc trên người cũng thơm như vậy, là mùi nước hoa rất dễ chịu thấm vào ruột gan, đôi môi liền đối phương vừa thơm vừa mềm khiến tim cậu ta đập nhanh.

""Tiểu Kha! Cậu làm gì vậy?"" Nghe đến đây, Mục Lăng Sênh lập tức đẩy người đang ôm hôn mình ra, là con trai đó! Cậu ta vậy mà lại bị con trai hôn!

Lâm Kha không chỉ không tức giận còn ôm vai Mục Lăng Sênh, nhướng mày đắc ý nói với nam sinh đối diện: ""Bạn trai hiện tại tới đón tớ, cho nên chúng ta đã hoàn toàn kết thúc rồi!""

Mục Lăng Sênh không hiểu ra sao, vẻ mặt khó chịu quan sát hai người kia, cuối cùng cũng coi như là đã hiểu, cậu trai này đang lợi dụng mình!

Mục Lăng Sênh nhìn nụ cười của cậu nam sinh này lại nhìn ngón tay thon như ngọc, xương cốt rõ ràng trên vai mình, không đúng, đây cũng là từ dùng để hình dung tay con gái mới đúng nhưng Mục Lăng Sênh lại cảm thấy bàn tay này còn đẹp hơn tay con gái, vừa mịn vừa trắng vừa mềm, vốn rất muốn hất cái tay này ra nhưng nhìn bàn tay đẹp như vậy lại có chút không nỡ.

Mục Lăng Sênh thu hồi tầm mắt thì thấy Lâm Kha đang nháy mắt với mình, nhất thời trong lòng nổi trận lôi đình, từ lúc nào mà Mục Lăng Sênh cậu lại bị một nam sinh giống như sinh lùn hơn mình nửa cái đầu, gầy yếu hơn mình, dáng dấp lại thanh tú uy hϊếp? Có điều nhìn dáng vẻ vừa đáng yêu vừa trong sáng vô tội của cậu ta, nhất là cặp mắt sáng ngời như ánh sao trên bầu trời đêm kia, ngay cả nháy mắt cũng đáng yêu như thế khiến người ta không thể ghét được, thì lập tức bỏ qua. Sau khi biết được tên kia là tra nam thì Mục Lăng Sênh lại càng nguyện ý cùng Lâm Kha diễn tròn vở kịch này.

Mục Lăng Sênh ôm eo Lâm Kha, đi tới chỗ nam sinh đang đứng phía trước, khıêυ khí©h: ""Tra nam, còn không cút đi!""

""Mày!"" Nam sinh kia muốn phản bác thì thấy Lâm Kha tức giận nhìn chằm chằm mình, lập tức mất hết khí thế, một câu cũng nói không nên lời.

""Anh yêu, đừng để ý đến hắn nữa."" Lâm Kha rúc vào trong ngực Mục Lăng Sênh, động tác vô cùng tự nhiên không hề xấu hổ, không ngượng ngùng giống như đã quen Mục Lăng Sênh rất lâu.

""Đi thôi!"" Mục Lăng Sênh nhịn xuống cảm giác khó chịu và ghê tởm, không để ý đến người qua đường đang ồn ào thảo luận, quăng những ánh mắt tò mò về phía bọn họ mà ôm Lâm Kha bước nhanh lên xe. Tuy nói là lên xe nhưng Mục Lăng Sênh lại không quen nam sinh này, vừa lên xe lập tức không để ý đến đối phương, cứ chở Lâm Kha đi hóng gió không mục đích.

""Cảm ơn anh."" Lâm Kha nhìn phía trước, nói tiếng cám ơn.

Vẻ mặt Mục Lăng Sênh lạnh lùng cao ngạo, đối với lời cảm ơn của Lâm Kha, cậu ta không nói không rằng, chỉ im lặng lái xe.

""Được rồi, xuống xe đi."" Đối với người không quen, Mục Lăng Sênh cũng không muốn nói nhảm với Lâm Kha, cậu ta lái xe đến trạm xe buýt sau đó đuổi người xuống. Lâm Kha cũng cũng không nói thêm cái gì, mở cửa xe xuống xe ngay lập tức. Duyên phận hai người đến đây chấm dứt.

Mục Lăng Sênh tự nhận mình là một người coi trọng vẻ bề ngoài nhưng không phải là người chẳng phân biệt được nam nữ, cậu ta thích con gái chứ không phải con trai, cho dù dáng vẻ đối phương đẹp như thiên tiên thì cậu ta cũng không có cảm giác gì.

...........

Diệp Lai vì sự bình an của con trai mà từ tối hôm qua mãi cho đến buổi trưa hôm nay cũng không thế nào nghỉ ngơi, ông rất vất vả mới tìm được hang ổ của nữ quỷ áo đỏ, đó là một ngôi mộ cũ nát, cỏ dại mọc cao quá đầu, sau khi đào mô lên thì ông bỏ hài cốt của nữ quỷ vào hai hộp gỗ màu đen đã chuẩn bị trước đó, khi ông chuẩn bị thu hồn phách nữ quỷ áo đỏ thì lại phát hiện cô ta biến mất.

Cô gái này khôn khéo vô cùng, trốn nhanh như vậy, Diệp Lai vội vàng dọn dẹp sau đó lái xe đuổi theo. Ban ngày Diệp Lai đuổi tới giữa một khu chợ, trên đường lớn vô cùng nhộn nhịp, người đến người đi, bởi vì oán khí nữ quỷ quá nặng nên cô ta có thể tự do đi lại vào ban ngày, ánh mặt trời hoàn toàn không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với cô ta.

Mục Lăng Sênh chở Lâm Kha tới trạm xe sau đó lái xe đi. Sau khi Lâm Kha xuống xe vì vừa vặn đυ.ng phải Hồng Y nữ quỷ đang chạy trốn sau đó..........

Diệp Lai đuổi tới trạm xe, ông dừng xe lại nhưng không thấy được bóng dáng của nữ quỷ áo đỏ, điều này làm cho ông cảm thấy rất kì lạ, ông bấm tay tính toán, rõ ràng là ở đây, tại sao lại đột nhiên biến mất được?

Ông biết quỷ có thể biến mất nhưng pháp lực của Hồng Y nữ quỷ không thể so được với lúc trước, dù sao thân thể của cô ta cũng đang ở trong tay Diệp Lai, bị phù chú trấn áp, có thể nói là ngoại trừ nhập vào người khác thì cũng không thể làm gì được, nếu muốn hại người cũng chỉ có thể mượn tay người khác nhưng cho dù là mượn thân thì cũng không thể hoàn toàn khống chế suy nghĩ của người đó được mà chỉ có thể dẫn dắt chứ không thể khống chế. Hiện tại cô ta rất suy yếu, yếu đến mức Diệp Lai hoàn toàn không cách nào phát hiện được sự tồn tại của cô ta, càng không thể nào phát hiện được cô ta đã mượn thân người khác, vì vậy cô ta mới tránh được một kiếp.

""Đã xảy ra chuyện gì vậy? Vừa rồi mình mới va vào người nào đó à?"" Lâm Kha lầm bầm lầu bầu nhìn chung quanh, rõ ràng lúc xuống xe cậu ta đột nhiên cảm giác có một cơn gió ập tới, trận gió này xuyên qua thân thể cậu sau đó cậu cảm thấy cơ thể mình cực kì lạnh nhưng trời lại đang rất nóng, thật là kì lạ.

""Xong rồi! Xong rồi! Lớn chuyện rồi!"" Diệp Lai đã đoán được Hồng Y nữ quỷ đi đâu, nhất định là cô ta đã mượn thân người khác muốn dùng cách này tránh được một kiếp. Tốt nhất là người này đừng có bất kỳ quan hệ nào với con trai nếu không thì họa lớn rồi.

Mật: Mấy người này đều có quan hệ dây dưa nhiều kiếp, chắc tới đây mọi người cũng đoán được là Mục Lăng Sênh không phải công rồi. Văn án nó lừa đấy, quả mìn to lắm, theo dõi tiếp câu chuyện nhiều kiếp này nhe. Yêu thương!!!