Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sinh Viên Có Nên Yêu Đương Không

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi hết tiết, số 4 còn đê tiện xấu xa mà đi hỏi số 2: “Chúng tôi đi ăn cơm với chị dâu, cô muốn đi cùng không?”

Số 2 để lại một câu “No rồi”, sau đó đùng đùng bỏ đi mất.

Tôi lại có chút cảm giác thương hại cô ta.

Trần Tinh Lãng dẫn chúng tôi đi ăn món Trường Sa, ở trong tiệm còn gặp được mấy người bạn cùng khoa bọn họ, ai nấy đều gọi tôi là chị dâu, còn có mấy cô bé lớp dưới, vẻ mặt hâm mộ mà nhìn Trần Tinh Lãng ngồi bên cạnh tôi.

Một khắc kia, lòng yêu chuộng hư vinh của tôi đã đạt tới cực đại thỏa mãn.

___________

Nhưng muốn thỏa mãn được lòng yêu chuộng hư vinh thì cần phải trả một cái giá, mà còn là một cái giá vô cùng lớn.

“Bạn trai, thật sự hôm nay tôi có bài tập phải làm, không thể ra ngoài được.”

“Tôi đã hỏi thăm đội trưởng của các cô rồi, trong tuần này các cô không có bài tập gì cả.” Giọng Trần Tinh Lãng nghe hết sức ôn hòa, “Xuống đây đi. Tôi có mang bữa sáng cho cô này.”

“Bệnh tâm thần sao?!” Tôi vừa cúp điện thoại đã chửi ầm lên, “Cái hội khốn kiếp gì thế này, làm gì có ai đi luyện tập vào cuối tuần cơ chứ?!”

Bà chị đội trưởng gài bẫy tôi giả vờ ngủ say, nằm yên trên giường không dám lên tiếng.

Tôi miễn cưỡng đi ra bên ngoài phòng ký túc xá, số 2 cũng đang đợi ở đây, còn quấn lấy Trần Tinh Lãng, bắt chuyện: “Tinh Lãng, sao hôm nay đến sớm như vậy, em vẫn còn chưa ăn sáng.”

Trần Tinh Lãng nói: “Cô tự mà đi ăn đi.”

“Không phải anh đã mua rồi sao?”

“Mua cho bạn gái tôi.”

Khuôn mặt số 2 cứng đờ.

Tuy rằng tôi và Trần Tinh Lãng chỉ là đóng kịch, nhưng hành vi này của số 2 thật sự là quá đáng, nếu tôi và Trần Tinh Lãng thực sự là một đôi, vậy thì hành vi của cô ta chính là đào góc tường nhà tôi rồi.

Tôi cố ý lạnh mặt, đứng ở trước cửa gọi hắn một tiếng: “Trần Tinh Lãng.”

Hắn lập tức ngẩng đầu, cười thật tươi với tôi, sau đó đi tới đưa bánh bao và sữa đậu nành cho tôi, “Em ngoan lắm, không có đến trễ.”

Mẹ kiếp, bà đây lại xao xuyến rồi.

Chủ đề tranh luận hôm nay rất đặc biệt.

“Tình yêu thời sinh viên có nên phát sinh quan hệ tính dục không…” Tôi che mặt, “... cái này thì có gì để cãi.”

Số 4 ở bên cạnh cười lên ha hả.

Chủ đề biếи ŧɦái này nhất định là do cậu ta nghĩ ra.

Chúng tôi rút thăm, lần này tôi và số 2 đều thuộc về phe tán thành, Trần Tinh Lãng và số 4 là phản đối.

Thời gian chuẩn bị là 10 phút, trái ngược với khí thế thảo luật ngất trời xung quanh, chúng tôi ở bên này lại bởi vì tình trạng “đối đầu” của tôi và số 2, cho nên không có bất kỳ sự giao lưu gì, chỉ mạnh ai nấy tra tư liệu. Tôi lục soát ra được một icon tên là “Nghe người ta nói ngủ với trai rất sung sướиɠ”, một mình cười nửa ngày, sau đó tôi gửi cho Trần Tinh Lãng xem, hắn hết sức bất đắc dĩ liếc mắt nhìn tôi một cái, rồi cũng hơi cong cong môi.

Số 2 ở bên cạnh tôi đặt điện thoại lên bàn "cạch" một cái, “Đã đến giờ, bắt đầu đi.”

Tuy chỉ là một buổi luyện tập bất chợt, nhưng lập luận của hai bên đều vô cùng xuất sắc, không thể nhìn ra là không có sự chuẩn bị trước nào, ngay cả các hội viên khác ở dưới sân khấu cũng tỏ ra vô cùng nghiêm túc.

Cái hội này cũng thật là thú vị.

Lúc tranh luận tự do, số 2 cứ luôn quấn lấy Trần Tinh Lãng mà làm khó, hỏi hắn: “Xin hỏi số 3 đội bạn, nếu anh cảm thấy sinh viên yêu nhau không nên phát sinh hành vi tính dục, vậy nói cách khác, anh đến giờ phút này vẫn là xử nam à?”

Dưới đài ồ lên một tràng.

Trần Tinh Lãng khẽ mỉm cười, sắc bén hỏi lại cô ta: “Số 2 đội bạn chẳng lẽ quan điểm của cô là tình yêu sinh viên có thể phát sinh quan hệ tính dục, thì cô không còn là xử nữ à?”

Số 2 đỏ mặt trong nháy mắt.

Tôi thật sự rất muốn vỗ tay cho hắn.

Nhưng rõ ràng là sau một hiệp như vậy thì đội chúng tôi đã lâm vào hoàn cảnh xấu, những câu đối đáp qua lại sau đó chúng tôi đều không thể chịu nổi một kích.

Nửa phút sau tôi đứng lên hỏi một câu, “Xin hỏi số 3 đội bạn, anh có thích em không?”

Trần Tinh Lãng sửng sốt một chút, nhưng lập tức phản ứng lại rất nhanh: “Thích.”

“Vậy anh có muốn ngủ với em không?”

Lần này hắn không chút do dự gật đầu, “Muốn.”

“Vậy anh có còn cảm thấy tình yêu sinh viên không nên phát sinh quan hệ tính dục không?”

Trần Tinh Lãng bình tĩnh nói: “Anh có thể nhịn đến khi tốt nghiệp.”

Được rồi, hắn thắng.

Bộ dạng số 4 đã trở nên cực kỳ bi thảm, “Lão tử chỉ nghĩ ra một chủ đề tranh luận, trêu ai chọc ai, mà phải chịu cảnh bị nhét cơm chó thế này?!”

Những lời này quả thực đã đẩy không khí lên đến đỉnh điểm, số 2 trực tiếp đẩy ghế bỏ ra ngoài.

Thực hành xong chúng tôi cùng đi ăn cơm, lúc xuống lầu còn nhìn thấy số 2 đang đi tới đi lui, Trần Tinh Lãng sợ hãi đến nỗi lập tức đưa tay kéo lấy tôi, số 2 nhìn thấy động tác này, lập tức dừng bước, mình chằm chằm vào hai người chúng tôi.

Tôi và Trần Tinh Lãng giả vờ như không nhìn thấy cô ta, tay trong tay bình thản đi lướt qua.

“Wow, cái này, cái này...” Sau khi đi ra khỏi tầm mắt của số 2, tôi chỉ vào bàn tay đang đan vào nhau của hai chúng tôi, “Cái này phải trả thêm tiền nhé.”

Trần Tinh Lãng cũng cười, “Bao nhiêu tiền?”

“Nắm tay thì 10₫.”

“Vậy những hạng mục khác thì thu phí bao nhiêu?”

“Ơ, anh còn định làm gì!?”

Trần Tinh Lãng nhìn tôi, thái độ hết sức nghiêm túc, “Tuy rằng thời gian gần đây cô ta đã khiêm tốn đi rất nhiều, nhưng cô ta là kiểu người rất cố chấp, cô cũng thấy rồi, nếu để cô ta phát hiện chúng ta là giả vờ, thì rất có thể sẽ càng đeo bám lấy tôi dữ dội hơn.”

“Nếu đã nói vậy thì nói rõ hơn một chút đi, rốt cuộc là tôi đã đồng ý giả làm bạn gái anh từ lúc nào?” Tôi vẫn còn mờ mịt, “Sao chưa gì mà nhảy vào hố thế này?”

Hắn tỏ ra rất ngượng ngùng, “Có phải đã gây ra phiền phức cho cô không?”

“Phiền thì không phiền, anh đẹp trai như vậy tôi cũng không thiệt thòi gì bây giờ một nửa sinh viên trong trường này đều đã biết rằng tôi là bạn gái anh, đúng lúc cũng có thể lên mặt với bạn trai cũ của tôi một chút.”

“Vậy…” Hắn đắn đo nói, “Cô có thấy phiền nếu chúng ta kéo dài tình trạng này thêm một thời gian nữa không?”

“Không phiền.” Tôi cười hắc hắc, “Nhưng mà tôi sợ mình sẽ yêu anh, lúc anh cười với tôi, sờ đầu tôi, tôi vô cùng xao xuyến đấy.”

Hắn lại mỉm cười, sau đó giơ tay sờ sờ đầu tôi.

“Nè! Trả tiền nha!”
« Chương TrướcChương Tiếp »