Chương 12

Tưởng Hải Dương ngẩng đầu lên phát hiện Lâm Đông Đông đang nhìn chăm chú vào thân dưới của mình.

Tưởng Hải Dương bật cười, "Nhìn cái gì vậy?"

Lâm Đông Đông ngượng ngùng quay mặt đi chỗ khác, lại chợt thấy mặt của Tưởng Hải Dương hình như có chút...!đỏ?

Tưởng Hải Dương ôm chặt lấy cậu, nhẹ giọng dụ dỗ, "Đông Đông cởϊ qυầи ra đi."

Lâm Đông Đông thở ra một hơi, thôi, đều là con trai có gì mà phải xấu hổ! Sờ cũng sờ rồi, còn sợ bị nhìn nữa sao?!

Cậu kéo mạnh quần xuống, ngay cả quần cộc bên trong cũng bị cởi rớt xuống đầu gối.

Tưởng Hải Dương lùi về sau một chút, cúi đầu nhìn thân dưới Lâm Đông Đông.

Thịt mềm nhạt màu giấu bên trong lớp lông đen kịt, làm cho nhóc Đông Đông trông càng thêm trắng nõn.

Hai người gần như là tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, Lâm Đông Đông xoay người kéo quần ra khỏi chân, "Cậu nhìn cái gì vậy! Không phải nói nước sẽ nguội mất sao, nhanh tắm thôi."

"Đông Đông ~" Tưởng Hải Dương ôm lấy Lâm Đông Đông từ phía sau lưng, ngực dán lên lưng cậu, cảm giác da thịt trần trụi chạm vào nhau khiến cho hai người đều run rẩy.

"Tôi vào trước," giọng Tưởng Hải Dương bất ổn, "Cậu ngồi trên người tôi, tại bồn tắm hơi nhỏ."

Nếu không làm vậy thì thật sự không có cách nào tắm chung được, hai người đều là con trai tay dài chân dài, bồn tắm này không đủ để cả hai vẫy vùng.

Tưởng Hải Dương hôn một cái lên gò má Lâm Đông Đông, nhấc chân nhảy vào trong thùng nước tắm, sau khi ngồi xuống thì nắm lấy tay cậu, "Nhanh vào đi."

Lâm Đông Đông mím chặt môi, cũng trèo vào trong bồn tắm, hai chân cậu để hai bên đùi Tưởng Hải Dương, không gian trong bồn tắm ngoại trừ đùi Tưởng Hải Dương thì không còn chỗ nào cho cậu ngồi xuống.

Lâm Đông Đông ngậm chặt miệng, đỡ thành bồn khụy gối ngồi lên đùi Tưởng Hải Dương.

Cậu không dám mở miệng, sợ trái tim nhảy bật ra khỏi cuống họng.

Tưởng Hải Dương ôm chặt lấy eo Lâm Đông Đông, kéo sát người lại gần mình, vội vàng ngậm lấy môi cậu.

Hai bờ môi dán vào nhau, trái tim bắt đầu đập cùng một nhịp.

Lâm Đông Đông nhắm mắt, hé miệng, mặc cho Tưởng Hải Dương cướp đoạt môi mình.

Đầu lưỡi Tưởng Hải Dương dường như cũng dài hơn cậu, mỗi lần hôn môi, lưỡi của hắn đều liếʍ đến cuống họng cậu.

Hai người ngâm mình trong bồn nước ấm, làn da trơn trợt dán sát vào nhau.

Tưởng Hải Dương thích đến mức không nỡ buông tay, vuốt ve sau lưng Lâm Đông Đông, cuốn lấy đầu lưỡi cậu dây dưa, ngậm vào trong miệng mình, liếʍ mυ"ŧ một phen, lại đưa đầu lưỡi vào trong miệng Lâm Đông Đông, liếʍ láp khắp trên dưới, giữa răng môi vang lên tiếng nước nhớp nháp.

"Ưʍ..." Lâm Đông Đông không kìm được rêи ɾỉ thành tiếng, nụ hôn cuồng nhiệt của Tưởng Hải Dương khiến cho cả người cậu như có dòng điện chạy qua, không kiềm được mà vùi mình vào trong sự thân mật này.

Cậu thăm dò duỗi đầu lưỡi đuổi theo Tưởng Hải Dương, thỉnh thoảng lại cuốn lấy đầu lưỡi của hắn vào trong miệng mình mê muội liếʍ mυ"ŧ.

Thì ra lưỡi Tưởng Hải Dương mềm như vậy, hai mảnh thịt mềm ẩm ướt truyền đến cảm xúc tê dại, khiến cho người ta lưu luyến quên lối về.

Hô hấp của hai người ngày càng gấp gáp, nước bọt tiết ra ướt nhẹp, chảy xuôi theo khóe miệng.

Tưởng Hải Dương liếʍ dọc theo cằm Lâm Đông Đông cuốn lấy nước bọt cậu vào miệng mình, thở dốc gặm cắn đôi môi cậu.

Phía trên hôn đến khó rời, phía dưới cũng bắt đầu không nhịn được mà cọ xát.

Đây là lần đầu tiên hai người cùng khỏa thân, làn da mềm mại của thiếu niên như được bôi một lớp mỡ, mài trượt trong làn nước.

Lâm Đông Đông ngồi khóa trên đùi Tưởng Hải Dương, dương v*t của cả hai chen chúc dưới bụng dưới, xúc cảm rõ ràng, cả hai đều đã cương.

Tưởng Hải Dương ôm chặt lấy cậu thúc eo lên trên, một tay chen vào chỗ tiếp xúc giữa hai người, bao lấy hai gậy th*t đang hưng phấn đứng thẳng.

Lâm Đông Đông bị cảm giác ma sát da thịt sinh ra kɧoáı ©ảʍ cậu kích động nhỏ giọng rêи ɾỉ, tránh thoát môi lưỡi Tưởng Hải Dương, ngửa đầu hé miệng thở dốc."Cậu cũng sờ đi," Tưởng Hải Dương khàn giọng, kéo tay của Lâm Đông Đông chạm lên hai gậy th*t cương cứng, hai bàn tay dán chặt lấy nhau, bắt đầu vuốt ve lên xuống.

Hai cái dương v*t, một cái thô to, một cái thanh tú, hai đầu đỉnh tròn vo ép sát vào nhau, đầu nấm trơn trượt cọ sát, giống như uyên ương quấn quýt dưới làn nước.

"Đông Bảo Nhi..." giọng nói Tưởng Hải Dương khàn khàn, cổ họng mơ hồ tràn ra tiếng rêи ɾỉ, tựa như là sướиɠ không chịu nổi, lại cũng như là không thỏa mãn.

Hắn không biết biểu đạt cảm giác lúc này ra sao, quá sướиɠ! Qυყ đầυ kịch liệt ma sát đè ép lẫn nhau, liều chết triền miên.

Kɧoáı ©ảʍ xông thẳng lêи đỉиɦ đầu, sắp chia cắt toàn thân hắn ra!

Một tay Tưởng Hải Dương siết chặt lấy eo Lâm Đông Đông, dùng sức khảm đối phương vào trong người mình.

Rõ ràng dương v*t đã thân mật chà sát lẫn nhau, môi lưỡi quấn quýt không rời, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ.

"Thật thoải mái, Đông Bảo Nhi." giọng nói Tưởng Hải Dương trầm khàn cực kỳ gợi cảm, hắn dán vào đôi môi Lâm Đông Đông, bàn tay phía dưới tuốt động càng lúc càng nhanh, "dương v*t rất sướиɠ."

Lâm Đông Đông sắp phát điên.

Những lời thô tục thẳng thắn của Tưởng Hải Dương, hơi thở gấp gáp nặng nề, dương v*t cương cứng ma sát lẫn nhau, tất cả đều khiến cậu như muốn phát điên!

Tưởng Hải Dương siết chặt gậy th*t của mình, thúc eo chạm vào qυყ đầυ đang sung huyết của Lâm Đông Đông, đôi mắt như nổi lửa khàn giọng hỏi: "Đông Bảo Nhi, sướиɠ không, hửm? Nói đi."

Lâm Đông Đông nhắm chặt mắt cắn môi dưới liều mạng lắc đầu, sợ bản thân mình không kìm được mà thét thành tiếng.

Hai tay cậu vịn lấy vai Tưởng Hải Dương, vô thức lắc eo, đẩy dương v*t về phía trước, chạm vào qυყ đầυ cực nóng của hắn.

Rõ ràng là gậy th*t cứng rắn như vậy, nhưng qυყ đầυ lại mềm nhũn, kɧoáı ©ảʍ như thủy triều ồ ạt xông tới, cậu sắp bắn.

"Nói nghe nào Đông Bảo Nhi." Tưởng Hải Dương duỗi đầu lưỡi hung hăng liếʍ láp khắp khoang miệng Lâm Đông Đông, lại nắm chặt lấy dương v*t hai người xoa nắn, "dương v*t thoải mái không?"

Lâm Đông Đông vẫn lắc đầu, đột nhiêu A— thành tiếng, âm thanh run rẩy, không giống giọng nói thường ngày, có chút ngọt ngấy dịu dàng, cực kỳ thú vị.

Tưởng Hải Dương bóp chặt lấy đầu v* cậu, dùng sức vân vê, khiến cho đầu ti tội nghiệp đỏ bừng dựng thẳng.

"Đừng..." Hai nơi trên dưới đều bị kí©h thí©ɧ, Lâm Đông Đông thực sự chịu không nổi, nước mắt ướŧ áŧ, xin tha, "Tưởng, Hải Dương, đừng mà..."

"Vậy cậu nói cho tôi nghe." Tưởng Hải Dương nhìn dáng vẻ này của Lâm Đông Đông càng thêm hưng phấn, miệng khô lưỡi đắng ép cậu nói, "Đông Bảo Nhi, dương v*t có sướиɠ không, hả? Nói cho tôi nghe nào."

Lâm Đông Đông bị Tưởng Hải Dương ép buộc muốn phát điên, cậu nức nở nhỏ giọng trả lời, "...Sướиɠ, sướиɠ." Cậu cố gắng kéo bàn tay Tưởng Hải Dương đang bóp lấy đầu v* mình, lông mi ướt nhẹp nước chớp chớp, đáng thương cầu xin, "Đau, tôi đau..."

Vành mắt Tưởng Hải Dương đỏ quạch, ánh mắt u ám.

Bàn tay nắm chặt, hung hăng vuốt ve hai cây gậy dưới nước.

Hắn cúi đầu liếʍ mυ"ŧ viên anh đào trước ngực Lâm Đông Đông, một tay khác duỗi ra phía sau xoa nắn mông thịt của cậu.

Lâm Đông Đông không khống chế được rêи ɾỉ thành tiếng, lại ngay lập tức che miệng.

Nước mắt sinh lý chảy ra nơi khóe mắt, cả người cậu đều bị Tưởng Hải Dương khống chế.

Khoảnh khắc lêи đỉиɦ, Tưởng Hải Dương buông đầu v* sắp chảy máu, hừ nhẹ cắn lên xương quai xanh Lâm Đông Đông.

Hai dương v*t chen chúc cùng một chỗ đồng thời co rút bắn tinh, hai người cùng lúc đạt cao trào..