Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sinh Mệnh Mới

Chương 37: Hai năm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thời gian trôi như gió vội bay, tuổi học sinh cấp ba sắp kết thúc chuẩn bị bước vào môi trường giảng đường đại học.

Trần Ninh An cùng Hạ Nam làm bạn cùng bàn ba năm liền, điều khiến cô bất ngờ là cậu luôn được vị trí hạng nhất cô chỉ xếp thứ 2.

Nhiều lần nghi ngờ cậu gian lận nhưng những bài khó cô đưa ra Hạ Nam đều giải được, lúc này mới khẳng định trước đây giả ngu.

Hạ Nam từng nói: “Trước đây điểm số không quan trọng, bây giờ cần phải chứng minh thực lực của mình để có người tin tưởng.”

Hơn hai năm qua hai người vẫn cãi nhau như mọi ngày, khác biệt là Hạ Nam công khai theo đuổi cô nhưng chưa thấy nhường cô bao giờ, đây mà là thích sao.

Với Trần Ninh An hai người có thể làm bạn rất vui vẻ, cậu là người miệng nói lời khó nghe trong lòng lại quan tâm cô từng chút, cô đương nhiên nhận ra nhưng hiện tại cô không muốn yêu đương nên luôn từ chối cậu.

Hạ Nam mặt dày bám lấy quyết tâm không từ bỏ, nhất định có một ngày cô sẽ thích cậu.

Thời gian dài Trần Ninh An có chút động lòng, quá khứ vẫn còn là vết thương chưa khép lại cô không đủ tự tin vượt qua đến với mối quan hệ mới.

Anh trai cô cũng đã có bạn gái, hai người coi như xứng đôi vừa lứa môn đăng hộ đối, người chị dâu này khéo léo đối nhân xử thế không khiến cô phản cảm, gia đình may mắn không xảy ra chuyện xung đột giữa chị dâu em chồng. Chuyện tình giữa hai người đặc sắc không kém trong phim.

Lưu Tuyết Nghi thành tích kém hơn so với trước kia, sang năm thứ hai đã chuyển qua lớp thường, có lẽ do yêu đương chểnh mảng việc học.

Tuy khác lớp nhưng cô ta luôn cố ý tới khıêυ khí©h Trần Ninh An, trong lời nói như quan tâm cô nhưng thực chất khoe mẽ ông nội chiều cô ta, Hạ Minh Dương luôn chăm sóc tận tình.

Lưu Tuyết Nghi cho rằng như vậy sẽ kí©h thí©ɧ được cô, nhưng với hai người đấy Trần Ninh An đã hoàn toàn chết tâm.

Từ ngày ông nội sẵn sàng bảo vệ cô ta đẩy cô ra hứng chịu thì mối quan hệ ông cháu cũng đứt từ đấy.



Cô nghe nói Hạ Minh Dương đã chính thức tiếp nhận vị trí người thừa kế Hạ gia, ông Hạ hiện tại chỉ có thể nằm trên giường yếu ớt chờ đợi tử thần.

Hạ Minh Dương nghĩ rằng bản thân tài giỏi tiếp quản Hạ thị là điều đương nhiên nhưng không biết rằng nếu không có Hạ Nam nhúng tay thì giờ này hắn chỉ còn là một công tử bột nhận một chút tài sản sống đến hết đời.

Hạ gia cùng Trần gia có hôn ước, cũng phải nể phục Lưu Tuyết Nghi giữ được trái tim Hạ Minh Dương kể cả khi hắn đã có vị trí người thừa kế, mặc dù chưa kết hôn nhưng ai cũng biết chuyện này là sớm muộn.

Trần Ninh An tò mò tốt nghiệp cô ta tiếp tục hay là lấy chồng làm một người vợ hiền thục.

Một thời gian dài gia đình cô không tới nhà chính cũng không để ý căn nhà đấy còn xảy ra những chuyện gì, mỗi năm vào ngày giỗ và sinh nhật của bà nội, cả gia đình cô sẽ tới thắp nén hương dọn dẹp quanh mộ cho bà.

Lưu Tuyết Chinh là con riêng của ông nội, bà ấy không có lỗi, cuộc đời không được lựa chọn bị cuộc sống đưa đẩy. Mặc dù biết người phụ nữ cùng con gái bà ta không có lỗi trong chuyện này nhưng gia đình cô không chấp nhận được, thay vì chèn ép thì mặc kệ nếu họ không làm gì quá đáng thì là người xa lạ không hận thù.

Còn với chuyện Lưu Tuyết Nghi hại cô, đâm sau lưng thì không thể tha thứ.

Hành động hai năm nay của Lưu Tuyết Nghi đều không thoát khỏi tầm ngắm của cô, một đứa con gái sống trong nghèo khổ mới bước chân vào giới thượng lưu có nhiều quy tắc ngầm không biết.

Trần Ninh An ngấm ngầm sắp xếp chút chuyện khiến cô ta đắc tội không ít người, những người này không gây nên sóng gió gì nhiều nhưng có thể khiến cô ta sống không quá dễ dàng.

Những trò trẻ con của cô ta chỉ đối phó được mấy đứa ngu ngốc.

Lưu Tuyết Nghi dựa vào tiền Hạ Đại Kiên cho liền bắt đầu phung phí coi thường người khác, trước đây chỉ bám được vào Trần Ninh An đã khiến cô ta cảm thấy hơn người giờ càng ngày càng quá đáng.

Tiền tiêu như vậy có một ngày sẽ hết.

Trần Ninh An không để tâm, dù sao chỉ mấy năm nữa cô ta phải tự gánh chịu hậu quả, khiêm tốn không bao giờ là thừa.
« Chương TrướcChương Tiếp »