Chớp mắt liền đến cuối tuần, Hạ Ninh ở nhà chuẩn bị tốt đồ ăn liền chờ điện thoại của Cố Kỳ, Cố Kỳ nói đi trường học đón mọi người rồi mới đến đón hắn.
Hạ Ninh cầm theo ba lô xách hợp đồ ăn đi thang máy xuống dưới lầu liền kinh ngạc! Ai có thể nói cho hắn biết tài xe không phải là Cố Hủ đi! Cố Kỳ xuống xe, lấy hộp đồ ăn trong tay hắn bỏ vào cốp xe rồi giải thích với Hạ Ninh: “ Anh họ của ta cũng muốn đi cùng rồi cái tên có thể là chồng tương lai của anh họ ta cũng theo tới nên không đủ chỗ ngồi. Anh của ta thấy vậy nên đến giúp đỡ lái xe, mau lên xe đi, tới chỗ rồi ta sẽ giới thiệu cho các ngươi làm quen.”
Cố Kỳ cùng với Chu Văn Hoa đã dành ngồi ở ghế sau nên Hạ Ninh đành phải căng da đầu ngồi vào ghế phụ. Cố Hủ duỗi tay cài dây an toàn cho Hạ Ninh tự nhiên giống như một việc bình thường vẫn hay làm. Hạ Ninh thấp giọng nói cảm ơn, Cố Hủ liền cười cười nói “ Việc nên làm”
(Đây là bộ truyện đầu tiên mình dịch nên có gì sai sót mong đọc giả góp ý. Cùng đọc truyện ở truyenhdt.com để ủng hộ người dịch chân chính, mỗi lượt view của đọc giả là động lực lớn để editor ra chương mới, cảm ơn tất cả đọc giả đang theo dõi bộ truyện này.)
Cố Kỳ cùng Chu Văn Hoa ở phía sau lẩm nhẩm lầm bầm, Hạ Ninh thì nghiến răng nghiến lợi nhưng cũng không thể trách Cố Kỳ, hắn cũng là một tên đáng thương bị lợi dụng.
“ Của hàng của ngươi đã tìm được người thích hợp chưa?” Cố Hủ mở miệng trước hỏi.
“Hả? À, còn chưa tìm được.” Hạ Ninh hoàn hồn nói.
(Sstruyen, truyenfull, wattpap.vn,.................. là mấy trang ăn cắp)
“ Ta có một người muốn giới thiệu cho ngươi, hắn rất thành thật, ngươi có muốn xem thử hay không?” Cố Hủ có chút khẩn trương hỏi.
“ừ, Lúc trước hắn làm công việc gì?”
“ Lúc trước, hắn là binh lính dưới tay của ta, do bị thương nên đã xuất ngũ, hiện tại sinh hoạt có chút khó khăn, đã tốt nghiệp cao trung, người rất phúc hậu, ta tính an bài hắn vào làm bảo vệ cho công ty của ta nhưng hắn nói chân cẳng của mình không tốt sao có thể làm bảo vệ được nên không chịu tới.” Cố Hủ nói một hồi lại cảm thấy khổ sở, vì quốc gia đổ máu đổ mồ hôi mà tiền cho thương binh thì chả đủ để ấm no.
“ Quân nhân à... Hắn bao nhiêu tuổi rồi, diệm mạo như thế nào? Ngành dịch vụ nên cần tuyển người có vẻ ngoài tốt một chút.” Hạ Ninh đối với người có vẻ ngoài đáng yêu rất có hảo cảm.
“ Bề ngoài tuyệt đối coi được nhưng mà có hơi đen, hay là khi nào về ta lại đem hắn đến cho ngươi xem, hắn năm nay mới 23 tuổi, bởi vì chân cẳng không tốt nên cũng không có nhiều tiền để cưới vợ.” Cố Hủ vừa nghe hắn bị hấp dẫn liền kéo lên chuyện vợ con, còn giải quyết được công việc cho tiểu Cường, đúng là một công đôi việc!
“ Được rồi, trở về ngươi kêu hắn đến tìm ta đi, hắn tên là gì?”
“ Trương Cường, chúng ta đều gọi hắn là tiểu Cường.” Nói chuyện phiếm vui vẻ nên Cố Hủ cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều, cảnh vật ven đường cũng thấy đẹp hơn.
Editor: Trâm Rừng ( Hãy đọc truyện ở trang truyenhdt.com để ủng hộ editor nhé )