Chương 4: Ở trong phòng khách ngồi lên côn ŧᏂịŧ

Đêm đó, Vương Giai Giai nằm trên giường, cơ thể trống vắng khó chịu như thể có vô số con kiến bò trong xương tuỷ.

Nhưng thứ khó chịu hơn cả cơ thể là trái tim.

Cô vứt hết liêm sỉ, mở rộng tao âʍ ɦộ dùng tay tự chơi, kết quả bạn trai mình không chỉ coi như không thấy mà còn ôm chăn trốn ra phòng khách ngủ, nói cái gì mà tự cách ly, rồi cả phát sốt có nguy hiểm, không dám chủ quan, tất cả đều vì phòng dịch.

Nhìn vị trí trống không bên cạnh, Vương Giai Giai buồn từ đáy lòng.

Nằm trên giường hai tiếng, tủi thân, mắt sưng vù, vẫn chưa ngủ được nửa giấc.

Vương Giai Giai biết, thực ra trong cuộc tình

này cô chưa bao giờ là người nắm đằng

chuôi, cô luôn cảm thấy mình chưa đủ xuất

sắc, vậy nên cô cũng không dám đòi hỏi quá

nhiều.

Trước khi đính hôn Trương Cảnh không chạm vào cô, cô còn có thể tự an ủi là do anh trận trọng cô. Sau khi đính hôn, tần suất làʍ t̠ìиɦ của hai người không nhiều, cô tự nhủ là do anh bận quá; nhưng đến bây giờ, ngày ngày chung đυ.ng dưới một mái hiên mà chỉ đến thế, vẫn không có kết quả.

Cô nghĩ, Trương Cảnh cứ không chịu chạm vào cô, có khi nào anh không yêu cô thật lòng, không yêu thì chia tay đi, đỡ phải hành hạ nhau. Nhưng chỉ cần tưởng tượng cảnh chia tay, trái tim cô lại như bị dầu sôi bắn vào, đau đớn khắp nơi.

Cô sa vào vòng luẩn quẩn, người trong cuộc mơ hồ, cô khăng khăng coi “chạm vào cô” đồng nghĩa với “yêu cô”, chín trâu hai hổ cũng không cản được.

Cô quyết định cố gắng thêm lần nữa. Nếu lần này Trương Cảnh còn đẩy cô ra, vậy thì coi như cuộc tình của họ đã đến hồi kết thúc.

Cô ngồi dậy khỏi giường, cởi hết đồ lót ra, mặc một cái váy ngủ rất rộng rãi, không mặc đồ lót rón rén ra ngoài phòng khách.

Lúc trước có nói, căn hộ này có ba phòng ngủ một phòng khách, bọn họ bốn nam một nữ, Vương Giai Giai và Trương Cảnh ngủ ở phòng ngủ chính; còn ba người còn lại chơi đoán số, cuối cùng Quý An Ức “vinh dự” được ngủ ở phòng khách.

Nói cách khác, ngay bây giờ, trong phòng khách có hai người đàn ông đang ngủ, một ngủ trên ghế sofa cạnh cửa sổ sát đất, người còn lại ngủ trên cái cáng cứu thương trong góc phòng.

Vương Giai Giai lần mò theo trí nhớ đến chỗ cáng cứu thương Trương Cảnh nằm, lập tức cởi luôn váy ngủ ra, quyết đoán chui tọt vào trong chăn của anh.

Lần đầu tiên làm chuyện như thế, nghĩ đến bạn cùng phòng của người yêu còn đang ngủ cách đó không xa, Vương Giai Giai vô cùng lo lắng, tim đập thình thịch đến mức gần như không nghe thấy tiếng động xung quanh. Cô vừa sợ bị người yêu từ chối, vừa sợ bị người khác phát hiện.

Yêu nhau công khai đàng hoàng mà tự nhiên lại lén lút như vụиɠ ŧяộʍ, mọi người nói xem có khổ không.

Anh chàng bị cô doạ sợ hết hồn, đẩy cô ra. Vương Giai Giai sốt ruột, trong lúc nôn nóng cũng khoẻ hơn nhiều, trở mình một cái đè anh xuống dưới, hai tay kéo quần ngủ của anh ra, móc côn ŧᏂịŧ bên trong ra bằng tốc độ nhanh nhất, khẽ cắn răng ngồi lên.

U huyệt trống vắng cả một buổi tối đã ươn ướt, tuy nửa đoạn đầu tiến vào rất khó khăn nhưng cũng tạm coi là thành công, có điều đến nửa còn lại, nhích thêm một tấc là có cảm giác đau như sắp căng rách ra. Thế mà sau khi tiến vào trong huyệt ẩm ướt ấm áp, cây gậy thịt này vẫn to thêm cứng thêm khiến việc ân ái trở nên rất khó khăn.

Cũng may hình như anh đã từ bỏ ý định từ chối cô, để mặc cô lắc lư lên xuống, run chân dùng tao âʍ ɦộ hư hỏng của mình mυ"ŧ lấy anh.

Cuối cùng anh vẫn nhường cô.

Vương Giai Giai thầm thấy thoả mãn, thực ra cô không đòi hỏi gì nhiều, cô rất mong

Trương Cảnh giống như một người bạn trai bình thường, nhiệt tình thổ lộ tình yêu với cô,thổ lộ ham muốn với cơ thể cô.

Dù có như bây giờ, gậy thịt kẹt chặt trong âʍ đa͙σ, lên không được xuống không xong, vừa căng vừa đau cũng không sao.

Trong căn phòng khách tối om, trên cáng cứu thương trong góc phòng, chăn nhô lên một cục to đùng. Dưới chăn là một đôi nam nữ, nam mặc áo ngủ, quần đã bị cởi một nửa; nữ thì tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ từ đầu đến chân, hơi ngả người về trước ngồi trên người nam; bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người cạ vào nhau, huyệt nhỏ ngoan ngoãn mυ"ŧ chặt gậy thịt to dài, lần nào cọ xát cũng có dâʍ ɖị©ɧ từ từ chảy ra.

Kinh nghiệm chăn gối của Vương Giai Giai không nhiều, cô chỉ từng có một người đàn ông là Trương Cảnh. Lần đầu tiên là vào ngày đính hôn của hai người, hai người đều không có kinh nghiệm, kích cỡ của Trương Cảnh rất lớn, lần nào bắt đầu tiến vào cũng đau, phải chờ đến khi làm lâu rồi mới có cảm giác. Vương Giai Giai không dám nói cho Trương Cảnh biết chuyện này.

Cô biết, nếu Trương Cảnh biết cô đau chắc chắn sẽ không làm nữa.

Đã nhịn hơn nửa năm rồi, cô nhịn “đau” rất giỏi, thấy gậy thịt đã kẹp vào, Vương Giai Giai định “cưỡng” luôn.

Cô hít một hơi, nhấc mông lên, môi hoa cọ qua đầu nấm, chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi hai tay chống lên ngực anh hơi chùng, từ từ ngồi xuống.

Cô hít một hơi, nhấc mông lên, môi hoa cọ qua đầu nấm, chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi hai tay chống lên ngực anh hơi chùng, từ từ ngồi xuống.

3, 2, 1!

Hå?

Cơn đau trong dự đoán không đến, mông cô bị bàn tay thô ráp nắm lấy.

Dường như anh ngạc nhiên một lúc, sau đó tay hơi nhúc nhích, thành thạo tách hai chân cô ra rộng hơn, ngón tay luồn vào phía dưới, thăm dò cánh rừng rậm rạp, thoáng vỗ về vài cái rồi quen cửa quen nẻo tìm đến hạch thịt nhỏ bị cánh môi bao quanh. Lòng bàn tay day day xoay tròn, gậy thịt phía dưới từ từ chuyển động, nhẹ nhàng đâm chọc phần thịt mềm đang tê dại.

Vương Giai Giai chưa từng bị chơi đùa như vậy, sướиɠ đến mức run rẩy không thôi. Nếu không phải cô còn chút lí trí sót lại chắc đã dâʍ đãиɠ hét to từ lâu.

Động tác của anh mạnh nhẹ không đều, như biết được suy nghĩ của cô, lúc nào cũng có thể chạm vào chỗ ngứa nhất, mỗi lần đều vừa đủ. xát

Còn chưa đầy 10 phút, Vương Giai Giai đã chịu không nổi, dính sát vào anh cao trào. Khi cô cao trào, cuối cùng côn ŧᏂịŧ cũng vượt qua từng lớp rào, đâm vào tận cùng, sâu đến mức khó tin.

Không chỉ không đau mà còn rất sướиɠ.

Vương Giai Giai thầm thở phào nhẹ nhõm, khoé môi mới hơi cong lên thì đột nhiên giật mình nhận ra: Không đúng, kích cỡ của cái gậy thịt trong hoa huyệt khác với bình thường.