Chương 34

Lâm Nhàn: “Ai nói chúng ta không phải đâu.”

4637 không hiểu: “Cô là đang nói gì vậy?”

Lâm Nhàn nhớ lại hợp đồng mà mình đã ký sáng hôm nay, mở hợp đồng ra mà nói: “Trong hợp đồng có một câu ghi là bên A có thể tùy ý chấm dứt hợp đồng mà không cần đưa ra bất kỳ lý do nào, cho những chuyện tiêu cực tôi gây ra. Mà bên B, là tôi, phải bồi thường hợp đồng.”.

Lâm Nhàn tiếp tục: “Nói cách khác, họ không chuẩn bị để tôi quay quảng cáo ngay từ đầu. Điều khoản này trong hợp đồng chỉ nhằm mục đích thuận tiện cho bọn họ sử dụng nó.”

Gần như cùng lúc Lâm Nhàn thông suốt mọi chuyện, tiếng chuông cửa phòng khách sạn vang lên.

Lâm Nhàn búng tay nói với 4637: “Nhìn xem, bọn họ đã tới rồi.”

Vừa nói cô vừa rời khỏi giường đi đến mở cửa. Vào khoảnh khắc cửa mở ra, cô liền sửng sốt khi nhìn thấy người đứng trước cửa.

Đứng ngoài cửa là một tiểu thịt tươi với đôi mắt nâu long lanh mái tóc đen tuyền và những ngón tay thon dài.

Anh ta dựa người vào khung cửa, nhìn sang phía đối diện, đôi mắt mở to lấp lánh, thể hiện hình ảnh về một chàng trai mà các cô gái thời nay thích nhất.

Anh ta nở một nụ cười rạng rỡ với Lâm Nhàn, nhẹ nhàng mở đôi môi phủ đầy son màu đỏ, nói với giọng dịu dàng: “Xin chào, tôi nghe nói ngày mai chúng ta sẽ cùng hợp tác quay chung quảng cáo.”

Lâm Nhàn mộc mạc, nhìn hắn đang để lộ ra xương quai xanh nhè nhẹ nói một câu: “ Ừ, em gái là nữ chính à?”

Trong lòng lại phàn nàn với 4637: “Cẩu nam nhân muốn câu dẫn tôi."

4637 : “....”

Điều Trác: “....” Em gái cái đầu cô!!

—----------------

Trước cửa căn phòng sang trọng trên tầng 19 của khách sạn, bầu không khí giữa Điều Trác và Lâm Nhàn dần trở nên đông cứng vì những lời nói không mấy thân thiện đó.

Trong dòng nước ngầm hỗn loạn, dường như có thể nhìn thấy những đôi mắt núp trong bóng tối.

Điều Trác sắc mặt dần trở nên đông cứng. Kể từ khi nổi tiếng đến nay, mọi bình luận về ngoại hình của anh trên mạng đều là “Đàn ông đẹp trai nhất”. Điều Trác tuy rằng không dám nói mình là người đàn ông đẹp trai nhất thế giới nhưng cũng tự tin ngoại hình chính mình không kém.

Kết quả, lần đầu tiên nhìn thấy mặt nhau, Lâm Nhàn một tiếng “nữ chính” đã đem anh đặt ở vị trí kẻ ẻo lả.

Quả thực là vô cùng mất mặt. Điều Trác vừa cảm thấy tức giận, vừa cảm thấy bị tổn thương.

Lâm Nhàn lại đột nhiên đối với người trước mặt ngại ngùng cười: “Chào anh Điều Trác đẹp trai. Tôi tên Lâm Nhàn, là người hợp tác với anh vào sáng ngày mai. Mong sau này được anh chỉ giáo nhiều hơn”

Điều Trác: “....”