Quyển 3 - Chương 18: Đại tác phẩm hoàn thành ( hạ )

“Đêm cuồng hoan” của Ngưu Đầu Nhân quả thực rất điên cuồng, thùng lớn thùng lớn rượu bị Ngưu Đầu Nhân khiêng trên bả vai uống trực tiếp, hơn nữa, tửu lượng của họ thật kinh người.

Khi họ phát hiện một đám vũ nữ ăn mặc quái dị tiến vào sau có không ít Ngưu Đầu Nhân hoan hỉ hô to vạn tuế đối với tộc trưởng Cát Chiến của mình.

Rất nhanh sau đó, Javier cùng Độc Phàm, Lôi Khắc Tư hóa trang thành một đoàn vũ nữ, chậm rãi bước vào giữa đám đất trống, trước mặt mỗi người cắm một cây gậy, hay nói chính xác hơn thì phải gọi đó là ống tuýp mới đúng… Phối hợp tấu nhạc là hai tên nhạc công mà Diệp Tường tạm thời thuê được.

Ngay lập tức, những ‘vũ nữ’ kia bắt đầu uấn éo kịch liệt…

Mà mấy tên Ngưu Đầu Nhân kia đối với mấy vũ nữ đang hảy múa vũ đạo kì lạ phía trước kia rất là kinh ngạc, thật là kì dị nha, ôm một cây cột uấn éo lại còn thỉnh thoảng thở dốc, đặc biệt trong đó Javier cùng Độc Phàm là hai người nhảy nhiệt tình nhất, tới mức mà mới bắt đầu chưa bao lâu mà cái trán đã đầy mồ hôi, tuy rằng động tác của cả hai có chút đông cứng.

Trái ngược lại với hai tên kia là Lôi Khắc Tư, động tác của tên tiểu bạch kiểm này đủ tiêu chuẩn, không tin thử nhìn mà xem, cứ nhìn bộ dạng đói khát của hắn khi ôm cây cột kia, chậc chậc… Đương nhiên, sắc mặt của hắn vẫn là cao ngạo lạnh như băng, đặc biệt là sát khí mỗi khi hắn nhìn lướt qua Diệp Tường chỉ có tăng chứ không giảm, dĩ nhiên là Diệp Tường sớm đã miễn dịch với ánh mắt kia của hắn ngược lại còn tỏ vẻ rất thỏa mãn nữa, cứ nhìn động tác sờ sờ cằm rồi cười rất dâʍ đãиɠ kia của hắn thì biết…

Nhưng khiến người ta chú ý nhất không phải ba tên kia mà chính là… Diane Lâm, trong đoàn “Vũ nữ” này, chỉ có mình nàng là nữ nhân thực sự, hơn nữa động tác vũ đạo cũng hết sức đẹp mắt: thong thả, ưu nhã, hơn nữa ánh mắt cũng rất gợi cảm. Ngay cả Diệp Tường cũng không ngờ được rằng khi nữ nhân này đeo ủng da, mặc quần short lên múa cột lại lấy mạng người như vậy, khiến cho Diệp Tường xem mà dục hỏa đốt người.

Nói đến lão bản Diệp Tường này tuy rằng vừa rồi thái độ của hắn rất xấc, nhưng Cát Tranh lại hoàn toàn không để tâm cũng không có mang thù, ngược lại còn lôi kéo Diệp Tường ngồi cùng một chỗ, cùng ăn thịt, uống rượu, chơi đoán số…

Chơi đoán số thì Diệp Tường chính là cao thủ , nhớ hồi cấp 2, rồi đến đại học, cả khi tới quán bar cao cấp đến quán ven đường, trà trộn trong tửu sắc nhiều năm,thứ mà hắn thông thuộc, thành thạo nhất chính là trò đoán số. Nên tất nhiên mấy tên Ngưu Đầu Nhân này không phải là đối thủ của hắn. Diệp Tường rất tích cực, nhiệt tình mười phần rót rượu cho bọn hắn, nhân lúc không có ai chú ý tới, Diệp Tường liền thả một gói thuốc bột màu trắng vào trong rượu, lắc lắc rồi lại tiếp tục rót cho Ngưu Đầu Nhân.

Đối với Diệp Tường, người vừa có thể chơi đoán số, vừa có thể uống rượu…quả thật làm cho Ngưu Đầu Nhân lau mắt mà nhìn (kính phục, khâm phục), hơn nữa chỉ trong chốc lát mà hắn đã có thể bắt đầu kề vai sát cánh, xưng huynh gọi đệ cùng những Ngưu Đầu Nhân này, như vậy đủ để thấy được năng lực giao tiếp của Diệp Tường mạnh như thế nào.

‘Đêm cuồng hoan’ cũng bắt đầu tiến vào cao trào, Cát Chiến cảm thấy phi thường hài lòng, uống tới mức hai mắt lờ mờ, mông mông lung lung ngắm nhìn đoàn vũ nữ nhảy múa qua lại. Điều cực kỳ buồn cười là, Ngưu Đầu Nhân bọn hắn đối với nữ nhân nhân loại hoàn toàn không có hứng thú, nói trắng ra là, bọn họ xem những vũ nữ này khiêu vũ, cũng giống như xem khỉ diễn trò mà thôi, đơn giản là cảm thấy mới lạ, hiếm thấy và buồn cười thôi.

“Cô lỗ cô lỗ…” Đột nhiên cảm thấy bụng trướng lên, chắc là do đêm nay hứng thú tăng cao, uống quá nhiều đây mà… Cố gắng khởi động thân thể, vội vội vàng vàng ôm bụng hướng phía nhà cầu chạy tới.



Lúc Cát chiến đi đến chỗ nhà xí của doanh trại ở đằng sau rừng rậm cảm thấy hoàn toàn đứng hình rồi… Đằng trước nhà xí đã có một hàng dài Ngưu Đầu Nhân đứng xếp hàng chờ đợi, mà không chỉ có một cái, hơn mười nhà xí đều trong tình trạng ùn tắc như vậy cả.

Giờ phút này có không ít Ngưu Đầu Nhân đứng ở trước cửa đang cùng đồng chí của mình ở bên trong tiến hành đàm phán.

“Huynh đệ, nhanh ra đi, ta sắp không chịu được rồi, ngươi ra ta cho ngươi một trăm kim tệ…”

“Không cần! Ngưu có tứ cấp (tương tự như người có bốn điều gấp)… A, sướиɠ ~!”

“Ta giúp ngươi giặt tất thối một tháng, được không?”

“Không có cửa đâu, ta chỉ cần thoải mái thôi …”

“Ta đem bảng long hổ đầu mà tháng trước ta kiếm được cho ngươi mượn xem, được không?”

“Ngươi giải quyết ngay tại chỗ đi, lão ngưu bị tiêu chảy, ai cũng đừng hòng vào đây nha …”

“…”

Từ xưa cho tới nay, chưa có bao giờ mà mùi hôi thối phóng lên tận trời như lúc này, hơn nữa, một cái ngưu xí đổi được tận một trăm kim tệ , điều này có thể thấy được mức độ cạnh tranh đêm nay kịch liệt như thế nào…

“Mở cửa ra, mở cửa ra, ta muốn đi nhà cầu!” Cát Chiến ỷ vào khổ người lớn, liền cắt hàng chen lên trước nhà xí gần hắn nhất.

Bang! Bang! Người nào ở bên trong nếu không muốn chết thì nhanh đi ra cho ta, ta cho ngươi ba giây để xách quần…” Cát Chiến ôm lấy bụng của mình nôn nóng thúc giục.

Lão đại… Chúng ta xếp hàng trước, ngươi… Không… Không… không… không thể chen ngang !” Một đồng chí Đầu bò ở phía trước hiển nhiên cũng là nghẹn hết mức rồi, ngay cả nói chuyện cũng không dám thở mạnh nữa, lúc này bụng hắn lại cô lỗ cô lỗ một tiếng, hắn không thể không thúc giục: “Ôi, má ơi, người ở trong nhanh lên…”



Cát Chiến cảm thấy bụng của mình đã bắt đầu không kiềm chế được, giống như núi lửa tùy thời bộc phát không thể kiềm chế vậy… Điều này khiến hắn không thể không vỗ vỗ cửa nhà cầu thúc giục vài tiếng.

Lúc này, đồng chí ngưu ở bên trong đột nhiên thoải mái rêи ɾỉ nói: “Lạy nữ thần ngưu, thật là thoải mái , loại cảm giác như sóng triều xô nhanh vào bờ cát, như thác nước từ trên không trung trút xuống này thật là sung sướиɠ nha, rút cục ta đã được thể nghiệm tới, từng đợt rồi lại từng đợt cao trào… A, giống như đang bị trói buộc mà được phóng thích vậy, cảm giác thật sự là…”

Cát Chiến ở bên ngoài chờ Ngưu Đầu Nhân kia ra giờ đã nghẹn tới mức hai chân giao thoa ở cùng một chỗ, khuôn mặt đã bắt đầu vặn vẹo, nước mắt, hàm răng, cơ thể, không có một nào không run run run rẩy rẩy… Hình ảnh này, đúng là đang khuyến khích bọn họ mau mau phóng thích …

“Cô lỗ cô lỗ…”Bụng Cát Chiến lại một lần nữa trở mình vang lên tiếng sấm, tộc trưởng tộc Ngưu Đầu Nhân cao lớn uy mãnh rốt cục thể nghiệm thế nào là khổ cực, ủy khuất… lúc này dù cho có tảng đá nhét vào cũng không thể ngăn được nữa rồi.

“A! Không được, ta muốn phóng thích… ***…” Tộc trưởng tộc Ngưu Đầu Nhân Cát Chiến rút cục không thể nhịn được nữa, lập tức dùng một trăm hai mươi mã lực chạy về phía rừng cây bên cạnh nhà xí , đồng thời còn vừa chạy vừa cởi nội y…

Các đồng chí Ngưu đang xếp hàng ở phía trước nhà xí thấy vậy lập tức mắt tỏa sáng như thấy được ánh rạng đông sau đêm dài tăm tối, nguyên một đám tranh nhau hướng về phía rừng cây xông vào, không cần phải nói cũng biết, cánh rừng rậm này hôm nay xem như phá lệ được ngưu chăm sóc tận tình, phân cũng đặc biệt nhiều, hơn nữa còn có hương phiêu phiêu nữa…

Mà doanh địa vừa rồi còn phi thường náo nhiệt, giờ phút này đã người đi doanh không,vườn không nhà trống, sân bãi thì ngổn ngang cọc gỗ, còn trên mặt bàn thì lăn lông lốc mấy thùng rượu, thậm chí có thùng vẫn còn rượu đang chảy tí tách trên mặt đất…

“Đại nhân, bộ dạng một đám Ngưu Đầu Nhân thi nhau tranh đoạt nhà cầu kia thật sự là buồn cười nha, cười chết ta, ha…ha ha ha…”

“Thuốc xổ của đại nhân quả nhiên là lợi hại…”

Hai tên, một béo một gầy tranh nhau nịnh bợ Diệp Tường, nhưng mà, Diệp Tường hoàn toàn không để ý tới họ, ngược lại còn trầm mặt xuống quay đầu lại mắng cho họ một trận: “Nói nhảm nhiều như vậy làm gì, còn không mau tách ra đi tìm người! Hai người các ngươi qua bên kia tìm, còn ngươi nữa mau đi qua bên kia… Ta sẽ tìm ở phụ cận…” Diệp Tường nhanh chóng chỉ huy mọi người nhanh chóng tách ra tìm kiếm.

Diane Lâm gật gật đầu, lập tức cùng hai người: Javier, Độc Phàm xông vào đại doanh tìm kiếm, mà Lôi Khắc Tư thì hừ lạnh một tiếng nhìn thoáng qua Diệp Tường, nhưng băn khoăn cho đại cục nên hắn cũng không dám phản đối gây phiền toái cho Diệp Tường…

Đợi sau khi mọi người tách ra hành động , Diệp Tường mới quay đầu lại, sờ sờ lên cằm: “Hắc hắc, bảng long hổ đầu hẳn hoi nhé! Hừ hừ, xem ra tên gia hỏa kia cũng là kẻ có tiền , vậy thì hãy giúp đỡ người nghèo là ta đi…” Diệp Tường cười trông hết sức dâʍ đãиɠ, đưa tay lên sờ sờ không gian giới chỉ trên tay phải kiểm tra một lúc sau mới hắc hắc cười, rút lui. Lúc này không gian giới chỉ của hắn có tất cả năm cái, từ lần trước bị thiệt hại nặng nề ở Long tộc sau, Diệp Tường liền đúc rút ra kinh nghiệm xương máu, phải luôn luôn chuẩn bị cho tốt để một ngày nào đó có cơ hội đánh cướp còn có thể cướp triệt để. Hắc hắc!