Quyển 1 - Chương 12: Sử dụng danh nhân làm quảng cáo mở rộng ( 2 )

Đã biết, đã biết ! lão hoàng đế đứng lên gật gật đầu, hiển nhiên rất hài lòng, “Người tuổi trẻ này có sự mạnh dạn, dũng cảm, dám đi đầu rất khó có được! Ta thấy rất yêu mến!” Nói xong, còn vỗ vỗ bả vai của Diệp Tường.

-”Bệ hạ thánh minh, ta cũng là nhìn theo chí hướng của bệ hạ lúc tuổi trẻ tinh anh ,vì đế quốc Tam Vung cống hiến mới có ngày hôm nay, so sánh thần cùng với bệ hạ, chính là ánh sáng đom đóm so với trăng sáng chi minh (ánh trăng sáng)!” Diệp Tường nắm bắt thời cơ vô cùng tốt, y chính là đang vuốt mông ngựa lấy lòng , điểm ấy làm lão hoàng đế vô cùng thoải mái, biểu lộ xem hắn rất tốt, rất hài lòng. Diệp Tường biết mục đích hôm nay của mình đã có hi vọng.

*vì DT là người hiện đại, nên không xưng thần thể hiện lòng tự trọng, và cá tính của anh ý*

Vì vậy, hắn tranh thủ thời gian ra roi thúc ngựa( khẩn cấp) nói: “Bệ hạ, hôm nay ta đem đến cho người hai con song đầu khuyển (chó 2 đầu) dùng làm sủng vật!”

-”Song đầu khuyển?” Lão hoàng đế nghe xong lời này của Diệp Tường cũng không nhịn được hoảng sợ, nói đùa gì vậy, nuôi cái thứ tứ giai biết phun lửa, hơn nữa tính khí táo bạo còn ăn thịt người “song đầu khuyển” làm sủng vật? Diệp Tường rốt cuộc muốn làm gì, lấy cái gì làm đảm bảo đây? Lông mày Tam Vung Ngũ Thế lại nhăn lại một lần nữa dò xét người trẻ tuổi này.

-”Người tuổi trẻ, trước khi làm chuyện gì thì cần phải suy nghĩ nhiều a !” Tam Vung Ngũ Thế lắc đầu thở dài nói, xem ra chính mình đã đem hắn đánh giá quá cao rồi, có lẽ hắn cũng chỉ là người trẻ tuổi thôi.

-”Bệ hạ, thần cũng không phải đối bệ hạ có cái gì bất lương chi tâm(ý độc ác ), mà dụng tâm của ta hoàn toàn có sự khác biệt, bệ hạ một ngày kiếm tỷ bạc, xử lý sự vụ khá nhiều, hơn nữa, có một đầu tứ giai trung thành như ma thú chó hai đầu thời thời khắc khắc trông coi tại bên cạnh bệ hạ, tin tưởng bệ hạ sẽ giải buồn, an toàn hơn rất nhiều, bệ hạ trước tiên có thể nhìn xem thần làm mẫu!” Diệp Tường một bên nói rõ ràng, cuối cùng vẫn là phải làm thí nghiệm chứng minh mới có thể thuyết phục được lão hoàng đế .

-”Lớn mật! Như thế nào có thể cho nuôi ma thú nguy hiểm như vậy làm sủng vật ?” Đột nhiên vang lên tiếng của Mạc Khắc, cái lão bị thịt, giờ phút này một bộ nghĩa bảo vệ lẽ phải đứng hằm hằm ở cửa hoa viên quát Diệp Tường ngưng nói .Trong mắt hắn, so với bất luận cái gì, an nguy của hoàng đế đều cao hơn hết thảy.

Diệp Tường hận không thể hai đao đem cái lão nhân đột nhiên xuất hiện này gϊếŧ hoặc là chọc cho tức chết, cho hoàng đế dùng thử trước , đây có thể là hiệu ứng quảng cáo giúp kiếm kim tệ, phát tài tốt nhất, cái lão tử quỷ này làm sao lại xuất hiện, nhưng là, Diệp Tường cũng không buông tha cho, vội vàng tiến lên phía trước nói:

-”Bệ hạ, xin cho phép ta đem song đầu khuyển kia bày ra cho ngài nhìn xem rồi kết luận a!”

-”Không được, vạn nhất xảy ra cái gì sai lầm thì làm sao bây giờ? An nguy của Bệ hạ là hết sức quan trọng!” Ni Mạc Khắc chấp nhất kiên trì lập trường của mình.

Bà nội cái lão đầu này! Diệp Tường tức giận đến mức muốn mắng người , trong nội tâm lại vừa ngoan, vừa hung ác đem tổ tông lão quỷ Ni Mạc Khắc này hầu hạ một lần lại một lần mới tạm an ủi bản thân.

-”Bệ hạ, thỉnh cho thần cơ hội này, vạn nhất có gì sai lầm, ta nguyện dùng tánh mạng đảm bảo!” Diệp Tường cắn răng liều mạng.

-”Bệ hạ, không thể a!” Ni Mạc Khắc cũng là kiên quyết thỉnh cầu nói.

Lập tức Diệp Tường cũng không nhịn được nữa.



-”Uy, lão nhân, ngươi có thôi hay không, ta bất quá chính là tặng cho bệ hạ mấy sủng vật thôi, ngươi tìm mọi cách để cản trở, chẳng lẽ bệ hạ vĩ đại anh minh, công cao cái thế lại giống như lời ngươi nói nhát như chuột sao? Truyền ra ngoài sẽ bị người nước khác cười tử, ta hi vọng ngươi đừng làm loạn nữa, làm bệ hạ một đời anh minh toàn bộ hủy ở trên tay ngươi !” Diệp Tường chống nạnh ra oai, thô tục mắng hết bài này đến bài khác, nghiễm nhiên giống tư thế một người đàn bà chanh chua, đem một đám cận vệ binh đứng trong hậu hoa viên cùng toàn bộ người hầu kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm.

-”Ngươi… Ngươi… Ngươi lưu manh!” Ni Mạc Khắc bị chửi sắc mặt đỏ bừng, không khỏi chỉ vào Diệp Tường, nói không ra lời.

-”Tốt lắm, Ni Mạc Khắc, trẫm cảm thấy lời nói của tử tước Declan phi thường có đạo lý, trẫm cũng không phải là người sợ chết!” Tam Vung Ngũ Thế hiển nhiên đã trúng phép khích tướng của Diệp Tường, đương nhiên, quý tộc đều sĩ diện, thích khoe khoang, điểm ấy Diệp Tường trong lòng là rõ ràng nhất, bất quá, tuy lời nói vừa rồi đã hung hăng chọc trúng nhược điểm của lão hoàng đế, nhưng lão hoàng đế này cũng không để mất mất giá trị của chính mình, của đế quốc mình trước mặt thần tử.

Rất nhanh, Diệp Tường mang theo vài người hầu cùng một cái l*иg gỗ đắp miếng vải đen bên trên, dùng mộc xe đẩy tiến đến, mà Ni Mạc Khắc thì vẫn y nguyên, chưa chịu từ bỏ ý định, sống chết đi ôm đùi của lão hoàng đế cùng lão lệ(nước mắt) tung hoành một dạng đến chết cũng phải can gián:

-”Bệ hạ, không thể a, cựu thần dù chỉ còn một mảnh xương cốt , ta không thể nhìn người có bất kỳ nguy hiểm nào a…”

“Ni Mạc Khắc, trẫm lại cũng không phải đi chết ! Mau bỏ, mau bỏ ra, người tới, vệ binh… Bắt hắn ném ra cho ta!”

“…”

Diệp Tường tháo miếng vải đen phủ ở l*иg sắt ra, lão hoàng đế trông thấy đôi song đầu khuyển, khuôn mặt so với sư tử lớn hơn gấp nhiều lần còn muốn hung mãnh hơn, cũng không khỏi lui về phía sau một bước, hai cái đầu xấu xí, hé ra miệng rộng đỏ lòm như huyết bàn (máu), còn có thể trông thấy hàm răng sắc bén lộ tại bên ngoài môi, loại này ma thú còn biết phun lửa, hắn tự nhiên là sợ vô cùng, không khỏi có chút hối hận vì lời nói ban nãy của mình.

-”Bệ hạ, song đầu khuyển rất an toàn !” Diệp Tường đi đến bên cạnh l*иg sắt, cầm lấy hai khối thịt heo lớn ném vào, lập tức song đầu khuyển trong l*иg liền tranh thủ thời gian đứng lên, cúi đầu cắm cúi ăn.

Chính là, như vậy làm cho Tam Vung Ngũ Thế càng khϊếp sợ hơn, Diệp Tường vươn tay ra vuốt ve song đầu khuyển đầu đang chăm chú đánh chén bữa ăn ở trong chuồng, giống như đó chính là đám chó do chính mình nuôi đang ăn cơm vậy, mà hắn thì giống như là chủ nhân đang vuốt ve sủng vật bình thường,thậm chí song đầu khuyển kia còn phát ra thanh âm trầm thấp thoải mái.

-”Bệ hạ,người cũng thử xem!” Diệp Tường đưa cho lão hoàng đế một khối thịt heo mới cổ động nói.

-”Thực… Thật sự sẽ không có việc gì chứ?”Tam Vung Ngũ Thế vẫn là có chút không yên lòng, không khỏi hỏi nữa Diệp Tường một câu.

Diệp Tường chăm chú mỉm cười gật đầu.Tam Vung Ngũ Thế chậm rãi đi vào cạnh l*иg sắt, đem khối thịt heo này, rụt rè sợ hãi ném vào l*иg sắt, tiếp theo, hắn lập tức rút tay về, chỉ thấy song đầu khuyển kia hưng phấn, cao hứng ăn thịt heo mà Tam Vương vừa ném vào, cũng không có trong tưởng tượng của hắn là chúng sẽ nổi điên cắn người, lại càng không có thấy phóng hỏa.

Chứng kiến tình huống này sau, trái tim Tam Vương đang kịch liệt nhảy lên tự nhiên lại khôi phục một tia bình tĩnh, đối với Diệp Tường tín nhiệm lại tăng thêm vài phần, tiếp theo rung động, xúc động dần dần đưa tay tiến vào trong l*иg vuốt ve đầu của song đầu khuyển hung mãnh kia.

Tới gần, một bước, nửa bước… Rất nhanh, Tam Vương mò tới đầu kia của súc sinh.

“Ngao!’’



Đột nhiên, song đầu khuyển kêu lên một tiếng, hai cái đầu đồng loạt lắc tới lắc lui dưới đầu thịt thừa, đem Tam Vương Ngũ Thế dọa đứng im tại chỗ đó, ngay cả tay đã với vào trong l*иg đều cũng đã quên rút về.

Diệp Tường cũng bị dọa đến nỗi cái trán đều đã ướt đẫm mồ hôi, trái tim càng đập dữ dội hơn tựa như có con ngựa đang chạy loạn vậy

Mẹ ơi ! không thể nào, chẳng lẽ gien ở trong con chó kia mất đi hiệu lực rồi? Không có khả năng, chính mình chính là đã thí nghiệm hơn trăm lần, hẳn là không có phạm sai lầm đâu, chẳng lẽ, song đầu khuyển này là tỉ lệ thất bại một phần ngàn trong lúc cuối cùng? Nghĩ vậy, Diệp Tường cũng không nhịn thở đại mồ hôi nhỏ giọt, nhỏ giọt rơi xuống.

Mà ở bên cạnh quân cận vệ đã hoàn toàn rút ra binh khí, cảnh giác lo lắng đến an nguy của bệ hạ, chậm rãi chuẩn bị, theo tùy thời nhào tới dùng mệnh để cứu lão hoàng đế.

Ở lúc này, trong không khí dường như đang ngưng kết cực kỳ khẩn trương, đúng lúc này Tam Vương Ngũ Thế đột nhiên hô.

-”Tất cả đừng nhúc nhích!”

Mà Diệp Tường đúng lúc này đang muốn mở miệng nói chuyện, miệng không khỏi lại đóng lại, hai chân không khỏi có chút phát run, nói thật, hắn thật sự hối hận đã sử dụng hiệu ứng của cách quảng cáo này ,nếu thất bại hắn chính là rơi đầu .

Nhưng mà, đúng lúc này, Tam Vương Ngũ Thế một cỗ hưng phấn, vui chết thanh âm tán dương nói: “A, quá thần kỳ, cái này thật sự là tạo vật của thần mới xứng có được kỳ tích này!”

Mọi người đều nghiêng thân thể qua xem xét, tất cả đều hoàn toàn té xỉu, đối với vật mà tất cả mọi người đang giương cung bạt kiếm :song đầu khuyển, rõ ràng đang cùng lão hoàng đế liếʍ láp một cách lão luyện, dường như giống một một chú chó con không hơn.

“Hô!” Mọi người thở ra một hơi

-”Tiểu Diệp Tử, ngươi đưa cho ta sủng vật mới ta rất thích, rất yêu mến a! A, cái này thật sự quá thần kỳ, tạo vật thần kỳ như vậy, phương pháp thu phục ma thú thần kỳ như vậy, có thể tiết lộ cho ta biết rõ không?” Tam Vung nhỏ giọng hỏi thăm Diệp Tường.

-”Bệ hạ, thần cũng bất quá chỉ là vô tình phát minh ra một loại dược vật cải thiện tính cách ma thú thôi!” Diệp Tường nói dối ngắn gọn làm sáng tỏ thắc mắc của bậc cửu ngũ.

-”A, hảo! Hảo, không hổ là đệ tử của Mã Khắc! Ngày mai ta phái người cấp cho ngươi chứng minh ngươi là luyện kim thuật sĩ cấp bậc song cấp D!” Tam Vung Ngũ Thế hiển nhiên đối Diệp Tường hết sức hài lòng, trong nội tâm đánh giá Diệp Tường so với trước cao hơn rất nhiều.

Diệp Tường trong nội tâm cũng đang mắng to lão hoàng đế này thật đúng là gian trá khôn khéo vô cùng, đương nhiên, hắn biết rõ lão hoàng đế là nghe không hiểu tri thức của Địa Cầu, nhưng hắn cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức lập tức đi đến vạch trần…

Đang lúc Diệp Tường chuẩn bị hành lễ tạ ơn lão hoàng đế, thì Ni Mạc Khắc mới vừa rồi bị vệ binh ném ra ngòai bỗng đi vọt lên tiến đến, chuẩn bị cương vị công tác tận trung, lại lần nữa cho hoàng đế bệ hạ góp lời, đóng góp ý kiến, hắn trông thấy hai cái đầu của song đầu khuyển, sắc mặt đại biến cả kinh kêu lên: “A! chó ! con chó thật lớn “ Vừa hô vừa chạy, một hồi liền không thấy bóng người, có thể thấy được hữu tướng đại nhân này, xem ra là bóng tối khi bị chó cắn một cái vào mông lúc còn bé rất là trầm trọng…