Chương 32:

Tần Tinh không có việc gì trong siêu thị bèn ngồi sau quầy thu ngân nhìn cô nương chọn đồ ăn vặt, tay thì liên tục lướt điện thoại.

Những bức ảnh và video cô đăng trước đó đã có một số phản hồi, số lượng không nhiều, không có ai cho rằng cô đã đến một thế giới khác.

"Bức ảnh này photoshop khá tốt, hai mặt trăng không có cảm giác cấn gì cả."

"Đỉnh thật, không nhìn ra dấu vết photoshop nào cả."

"Góc nhìn từ vách đá nhìn ra ngoài tuyệt đẹp, không biết bao giờ chủ blog mới chụp một bức ảnh hoàng hôn cùng phong cảnh không? Chắc chắn sẽ rất đẹp."

"Đây là bản thử nghiệm của game nào vậy? Trông có vẻ rất chân thực, nếu là game thì nôn tên game ra đi, người thích phong cảnh chỉ thích những game có phong cảnh đẹp!"

...

Xem hết bình luận dưới ảnh, Tần Tinh lại mở phần mềm video ngắn, xem bình luận video đã đăng trước đó. Lần này, bình luận nhiều hơn một chút nhưng phần lớn đều là bình luận về sầu riêng.

"Trời ơi, những quả sầu riêng này trông quả nào cũng căng mọng."

"Năm nay sầu riêng rẻ hơn một chút, chủ blog có gắn link không? Muốn mua."

"Sao lại phải trèo lên trèo xuống thế? Trước đây tôi xem video, người khác hái sầu riêng đều ném thẳng xuống, trèo lên trèo xuống như thế này mệt chết."

"Cười chết mất, cmt trên nói có phải là video [Tìm ra lý do tại sao sầu riêng lại đắt như vậy] không? Mỗi lần xem đều lo mình bị sầu riêng đập vào đầu, cảm thấy người ở dưới hứng sầu riêng mới là người nguy hiểm nhất."

"Không nói nhiều nữa, gắn link mua đi."

"Chủ blog tìm diễn viên ở đâu vậy? Trông gầy quá."

...

Tần Tinh xem xong tất cả các bình luận, trả lời bình luận yêu cầu đưa link: "Sầu riêng không bán, không có link mua."

Cô không để tâm đến việc không có nhiều người chú ý đến chuyện này, thay vào đó bắt đầu lướt những video ngắn khác, tiện thể lên mạng hóng drama.

Kể từ khi tận thế xảy ra, điều cô nhớ nhất chính là những ngày hóng drama như thế này. Sau tận thế, không ai biết thời tiết cực đoan tiếp theo sẽ đến khi nào, cũng không biết đó sẽ là loại thời tiết cực đoan nào.

Tất cả mọi người đều lo lắng, bởi vì mỗi khi thời tiết cực đoan mới xuất hiện, sẽ có hàng chục triệu người mất mạng.

Con người đối mặt với thiên nhiên, không mạnh mẽ như tưởng tượng.

Tần Tinh có không gian tùy thân, cũng cho rằng mình có thể sống thêm vài năm nhưng ngay cả bản thân cô cũng không rõ tại sao đột nhiên lại qua đời. Cô không nhận được bất kỳ lời nhắc nhở nào, chỉ là vào một lần thời tiết cực đoan nào đó, cô đã ngủ một giấc không tỉnh dậy trong mơ.

Bây giờ, đối mặt với đủ loại tin đồn không ngừng xuất hiện trong giới, cô không hề keo kiệt like và bình luận, bày tỏ ý kiến và suy nghĩ của mình. Trong năm cuối cùng trước khi thời tiết cực đoan xảy ra, cô muốn tham gia vào những drama thú vị.

"Tỷ tỷ, ta chọn xong rồi." Tiểu cô nương chọn đồ ăn vặt mình muốn xong, đầy tự tin nhìn Tần Tinh: "Tổng cộng mười đồng, ta đã tính hết rồi."

"Giỏi vậy sao?" Tần Tinh vừa quét mã vừa nói: "Nếu ngươi tính đúng, ta sẽ thưởng cho ngươi một cây kẹo mυ"ŧ."

"Thật không?" Tiểu cô nương phấn khích hỏi.

"Tất nhiên là thật, ngươi có tự tin không?" Động tác trên tay Tần Tinh không nhanh, quét một món phải mất đến mấy giây, chỉ chờ tiểu cô nương trả lời.

Tiểu cô nương do dự một lát, sau đó lại tự tin gật đầu: "Có, ta đã tính đi tính lại nhiều lần rồi."

"Vậy chúng ta thử xem nhé." Động tác trên tay Tần Tinh nhanh hơn, quét xong món cuối cùng, nhìn vào màn hình: "Oa, vừa đúng mười đồng!"

"Ta đã nói là ta tính đúng mà." Cô nương nhảy nhót trước quầy thu ngân.

"Ừm, vậy ta giữ lời, kẹo mυ"ŧ cũng đưa cho ngươi." Tần Tinh rút một cây kẹo mυ"ŧ từ giá cắm kẹo mυ"ŧ ở gần đó, bỏ vào túi, đưa cho tiểu cô nương: "Đây."

"Cảm ơn tỷ tỷ." Tiểu cô nương vui vẻ cảm ơn, xách túi đi ra ngoài, lập tức lấy cây kẹo mυ"ŧ tặng từ trong túi ra, vừa chạy vừa gọi "nương", rõ ràng là muốn đi khoe chuyện này.