Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Luyện Võ Tháp tầng thứ nhất, tân sinh giữ kỷ lục hai canh giờ, Vân Phi Dương muốn phá kỷ lục thì ít nhất phải chống đở được hơn hai canh giờ, nhìn qua cũng không khó, nhưng tốc độ tăng nhiệt độ càng lúc càng cao, hiện tại nhiệt độ tăng nhanh hơn gấp hai lần một canh giờ trước.
Vẻn vẹn qua một khắc đồng hồ, nhiệt độ trong sa mạc chênh lệch mười lần so với nhiệt độ bên ngoài, khí nóng rực lộng hành quấy rối, nện trên da thịt, thần sắc Vân Phi Dương ngưng trọng hẳn lên.
- Tiểu gia hỏa, chân chính khảo nghiệm vừa mới bắt đầu, hi vọng ngươi đừng để ta thất vọng.
Bảo Lỵ đứng trên nóc Quý Thủy Đường, hai tay ôm ngực, nhìn hình ảnh trên Khí Mạc, khóe miệng hiện ra mỉm cười, nữ nhân này cười một tiếng, quả nhiên vũ mị cùng cực.
Cửa sổ phòng học Quý Thủy Đường, tụ tập rất nhiều học sinh, bọn họ nhìn Khí Mạc, trên mặt hưng phấn không biến mất, vừa rồi Vân Phi Dương thuận lợi sống qua một canh giờ, khiến cho mọi người sôi trào reo hò.
Phải biết, Quý Thủy Đường chưa từng có ai vượt qua được cửa ải thứ nhất, học đường khác học đường nào cũng có người vượt qua, nên mỗi lần gặp mặt học sinh học đường khác, đám học sinh Quý Thủy Đường đều bị người ta dè biểu xem thường, Vân Phi Dương bây giờ vượt quan thành công, không thể nghi ngờ đã đánh vỡ thế khốn khó của học sinh Quý Thủy Đường. Giờ đây, gặp học sinh các đường khác, thì bọn họ cũng không còn mất mặt như xưa nữa.
- Tu ca, tên này lần thứ nhất xông Luyện Võ Tháp đã vượt qua kiểm tra!
- Còn muốn tiếp tục chèo chống, thật đáng sợ!
Hắc Mao cùng Khúc Vãn Ca khϊếp sợ không thôi, bọn họ Quý Thủy Tam Ưng cao thủ số một số hai bên trong Quý Thủy Đường, từng thử khiêu chiến Luyện Võ Tháp, kết quả đều không ngoại lệ, không thể chịu đựng sức nóng mà hôn mê, biến thành trò cười cho học phủ.
- Cắt.
Đúng lúc này, La Mục ghé vào cửa sổ lười biếng nói:
- Không phải vượt qua tầng thứ nhất thôi sao, có cái phải kinh ngạc.
Bành!
Diệp Nam Tu quyền đầu bay tới, trực tiếp đánh ngã thằng cu thích ra vẽ này, đối với gia hỏa thích trang bức, dùng nắm đấm là hiệu quả nhất.
- Đáng giận!
Đứng trong rừng cây, Hàn Thế Gia thấy Vân Phi Dương sống qua một canh giờ, phẫn nộ huy quyền, biểu hiện dữ tợn.
Nhiễm Bỉnh Loan không thể đánh bại Vân Phi Dương để hắn khϊếp sợ cùng giận dữ, bây giờ tiểu tử này lại xông qua luyện võ đường tầng thứ nhất, càng làm cho hắn khó có thể tiếp thu.
Nói cho đúng, Vân Phi Dương biểu hiện càng xuất sắc, Hàn Thế Gia càng ghen ghét, nhưng hắn chỉ có thể nguyền rủa trong lòng.
- Muốn khiêu chiến kỷ lục, thật sự không biết lượng sức!
Loại ý nghĩ này cũng nổi lên bốn phía.
Hàng năm mỗi khóa đều có thiên tài xuất sắc mới lên cấp không ngừng khiêu chiến, tốn thời gian mấy trăm năm, mới có người đưa ý chí cực hạn kéo dài đến hai canh giờ, làm sao nói phá kỷ lục thì sẽ phá được.
Đám người không coi trọng Vân Phi Dương, nếu như chỉ đơn thuần nhiệt độ đề cao thì cũng thôi, hết lần này tới lần khác, nhiệt độ tăng lên còn mang theo sóng nhiệt, có lực xuyên thấu cường đại xuyên thấu qua da thịt.
- Ổn định tâm thần, bất động như núi
Tùy ý sóng nhiệt tập kích, lòng Vân Phi Dương yên tĩnh như nước, không bị ngoại giới quấy nhiễu. Theo tâm thần dần dần ổn định, trong thức hải hiện ra từng đạo ký ức, đột nhiên, hắn nhớ tới một màn năm đó chém gϊếŧ cùng Liệt Diễm Hỏa Long tại Hỏa Long cốc.
- Hỏa Long mạnh nhất thế gian đều bị lão tử chém gϊếŧ, điểm ấy nhiệt độ sao khó dễ được ta!
Kinh lịch Vân Phi Dương kiếp trước thật sự là núi đao biển lửa, bây giờ đối mặt nhiệt độ trong sa mạc quả thực chỉ là trò trẻ con.
Vù vù
Nhiệt độ không ngừng kéo lên, cuồng phong cũng càng nhiều, da thịt Vân Phi Dương bị nướng đỏ thấu, thật giống như khối sắt bị đốt cháy.
- Nhiệt độ đã đạt cực hạn.
- Đúng vậy, chân chính khảo nghiệm đã tới, ta đoán tên này ngay lập tức sẽ hôn mê.
Thân thể Vân Phi Dương thay đổi từ màu sắc bình thường đến đỏ bừng, rất nhiều học sinh bắt đầu suy đoán, căn cứ theo hiểu biết của họ về nhiệt độ trong Chích Nhiệt Chi Sa, sẽ không nướng cháy một người, ý nghĩa chân chính của việc này chỉ là khảo nghiệm ý chí con người mà thôi, nhưng đến nhiệt độ nhất định nào đó, nhiệt độ hội thẩm thấu bên trong thân thể võ giả, tiến hành tàn phá linh hồn hắn.
Quả nhiên
Vân Phi Dương bảo trì tuyệt đối bình tĩnh, nhiệt độ ngoại giới như đã đạt đến trình độ nào đó không tiếp đề thăng, bắt đầu thẩm thấu da thịt hắn, dung nhập kinh mạch, tiến hành tàn phá sâu vào.
Tê!
Sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, có chút vặn vẹo, loại đốt cháy từ trong ra ngoài này, tuyệt không phải nhiệt độ ngoại giới có thể so sánh, đây mới thật sự là khảo nghiệm ý chí.
Lâm Chỉ Khê trong tầng lưu quang tuy không cảm giác được nhiệt độ, nhưng cũng có thể đoán ra, lúc này nhiệt độ đã đạt đến cực hạn, khảo nghiệm cấp độ cao bắt đầu, hắn khó mà chống đỡ được, tư duy sụp đổ hôn mê hay không?
- Xoát.
Đột nhiên, Vân Phi Dương đứng lên, nhắm mắt lại, khóe miệng gian nan hiện ra vẻ mỉm cười:
- Lâm Chỉ Khê, chú ý cho ta, nhìn ta phá kỷ lục thế nào!
- Vù vù!
Cuồng phong như đao, sóng nhiệt ngập trời.
Vân Phi Dương đứng trên sa mạc, thân thể mặc dù bị nướng đỏ bừng, trong linh hồn mặc dù đang chịu đựng nhiệt độ ăn mòn, vẫn bất động như núi, vẫn đỉnh thiên lập địa đứng đấy, vô luận Lâm Chỉ Khê hay đám học sinh ngoại giới, trên mặt đều hiện ra vẻ kinh ngạc.
Ba khắc đồng hồ.
Nửa canh giờ
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, khoảng cách một canh giờ cũng chỉ kém một khắc đồng hồ. Dựa theo thời gian vạn thế đại lục tính toán, một khắc đồng hồ tương đương mười lăm phút, nói cách khác Vân Phi Dương chỉ cần chống chịu mười lăm phút nữa thì bằng với kỷ lục rồi!
Đông Lăng học phủ lâm vào hoàn toàn yên tĩnh, đám học sinh quan chiến nhao nhao ngừng thở, ngày càng nhiều người trong học đường đi tới nhìn lên Thủy Mạc, dù thiên tài Thiên Địa Bảng cũng chấm dứt bế quan ra ngoài ngó chừng nam nhân đang vô hạn đến gần kỷ lục.
Mới đầu bọn họ cũng không để ý, dù sao người vượt quan nhiều, rất nhiều, vừa thành công đã tiến vào tầng thứ hai, giống Vân Phi Dương này chịu đựng đến gần vô hạn kỷ lục, tự nhiên làm cho bọn họ coi trọng.
- Cố lên!
- Phi Dương ca, chống đỡ, lập tức sẽ đuổi ngang kỷ lục rồi!
- Chịu đựng, chịu đựng!
Bọn người Diệp Nam Tu vừa nhìn phía Khí Mạc vừa nhẫm đếm thời gian, trong lòng động viên Vân Phi Dương cố lên, một khắc này, nam nhân kiên cường đứng thẳng đứng trong sa mạc, đại biểu cho vinh dự Quý Thủy Đường!
Bảo Lỵ đứng trên nóc nhà, giờ phút này không hề bình tĩnh như trước đó, lòng bàn tay nàng đã chảy ra mồ hôi, đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm Vân Phi Dương, nỉ non:
- Tiểu gia hỏa, đừng ngã xuống, cách đột phá chỉ còn chưa tới một phút.
- Âm Âm, soái ca này thật lợi hại, vậy mà có thể chịu đựng lâu như thế!
Tình Tình đưa mắt nhìn Khí Mạc, rung động nói:
- Ải thứ nhất ý chí, hai trăm năm qua không bị đánh vỡ, nếu hắn phá kỷ lục, thật trâu bò nha.
- Tên này…
Đưa mắt nhìn Khí Mạc, Lương Âm nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, đắng chát không thôi, từ ngày đầu tiên quen biết ở Địa Sơn Trấn, nam nhân này biểu hiện siêu nhiên tưởng tượng, một mực đổi mới nhận biết của nàng.
- Lương Âm, ngày hôm nay lỡ hẹn, về sau chớ hối hận.
Bỗng nhiên, Lương Âm nhớ tới nam nhân vô sỉ kia đã từng nói qua, nàng cố gắng xóa đi thanh âm ấy trong thức hải, tức giận:
- Lương Âm ta sẽ không hối hận!
Muốn nói sụp đổ lớn nhất, vẫn phải là Hàn Thế Gia, Vân Phi Dương sắp đuổi ngang kỷ lục, biểu hiện trên mặt hắn từ chấn kinh dần dần chuyển thành phẫn nộ, tại Địa Sơn Trấn bắt đầu hận Vân Phi Dương, vẫn hi vọng thấy hắn mất mặt, kết quả không như ý nguyện, thật bi kịch.
Một khắc đồng hồ cũng không dài, phía trên Khí Mạc biểu hiện thời gian dừng lại tại hai canh giờ, nghe được bên trong Luyện Võ Tháp truyền ra âm thanh thanh thúy, vang vọng cả tòa học phủ, thật lâu chưa tiêu, cùng lúc đó, phía trên thông tin bảng nơi chuyên ghi chép kỷ lục của tân sinh dần dần xuất hiện danh tự - Vân Phi Dương, chỉ là danh tự này vẫn chưa triệt để che khuất danh tự tân sinh cũ. Việc này cũng biểu thị, Vân Phi Dương thuận lợi đuổi kịp kỷ lục nhưng vẫn chưa phá được, hắn đuổi ngang tân sinh bảo trì kỷ lục cao nhất mà thôi!