Chương 46

Phó Cảnh Dung đang cho cá của Tần Đình Dịch ăn, thì Lộ Tụng gọi đến.

“Anh Cảnh Dung, hôm qua anh tìm em sao?”

Phó Cảnh Dung ừ một tiếng, nói chuyện chấm dứt hợp đồng với Lộ Tụng: “Nếu cậu muốn chấm dứt hợp đồng thì mấy ngày này liên lạc với người đại diện làm đi. Mặc dù cậu đang thi, có lẽ sẽ có chút phiền phức và phân tâm. Nhưng hợp đồng được chuyển sang công ty mới, đến lúc đó muốn chấm dứt hợp đồng sẽ khó khăn hơn.”

Lộ Tụng bị tin tức này đập cho ngẩn ra: “Anh Cảnh Dung, ý của anh là... em có thể không cần phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng sao?”

“Ừ.” Phó Cảnh Dung giống như có thể thấy dáng vẻ ngẩn ra của cậu ta, không khỏi bật cười: “Tình hình bây giờ của cậu, thế nào cũng sẽ được debut, nếu không.... cũng quá rõ ràng rồi.”

Chương trình đã đến gần cuối rồi, ai cũng có thể thấy năng lực của Lộ Tụng, xếp hạng vẫn luôn ổn định ở trên, độ yêu thích của khán giả cũng càng ngày càng cao. Trừ khi chương trình muốn đập chiêu bài của mình, mới có thể làm ra loại chuyện đá Lộ Tụng vẫn luôn ổn định ở top ba ra khỏi đội hình xuất đạo.

“Vâng.” Nếu là lúc trước khi thi đấu, Lộ Tụng nhất định bởi vì được debut mà vui mừng như điên, nhưng bây giờ debut đã không thỏa mãn được cậu ta nữa rồi.

Cậu ta muốn lấy được C vị.

Lộ Tụng do dự một lúc, vẫn không nói với Phó Cảnh Dung.

Bây giờ nói, không bằng khi có kết quả, thành công rồi thì mới chúc mừng với anh Cảnh Dung.

Phó Cảnh Dung: “Nếu cậu hủy hợp đồng trước chung kết, thì cậu không cần phải lo lắng về việc tìm công ty mới nữa.”

Vị trí debut liên quan trực tiếp đến năng lực và nhân khí của thí sinh, nhưng cũng nhất định không thiếu những ván cờ của các công ty với nhau.

Hiện tại Lộ Tụng nhất định có thể ra mắt, chỉ là vấn đề thứ hạng cao hay thấp. Thân là thí sinh tự do, cậu ta lấy được vị trí ra mắt ngược lại có thể chứng minh sự công bằng và công chứng của chương trình.

Sau khi chương trình kết thúc thành đoàn, cậu ta sẽ có tài nguyên của nhóm, có thể tài nguyên cá nhân sẽ không nhiều bằng những thành viên khác trong nhóm. Nhưng Phó Cảnh Dung cũng có thể nhìn ra, công ty quản lý hiện tại để lại không ít ám ảnh cho Lộ Tụng. Lộ Tụng nhất định sẽ tình nguyện ít đi chút tài nguyên riêng, cũng không muốn tiếp tục tùy tiện ký “hợp đồng mua bán” nữa.

“Vâng ạ.” Lộ Tụng do dự, vẫn nói cho Phó Cảnh Dung biết suy nghĩ của mình: “Em định sau khi thi đấu kết thúc sẽ tiếp xúc với công ty quản lý lớn hơn một chút, có thể tranh giành được nhiều tài nguyên hơn, nhưng dựa vào thực lực.”

Phó Cảnh Dung cười: “Cậu có dự định là tốt rồi.”

Hai người lại nói thêm mấy câu, khi Phó Cảnh Dung định cúp điện thoại, Lộ Tụng gọi cậu.

“Anh Cảnh Dung, nếu anh có chuyện muốn liên hệ với em thì anh liên hệ với nhân viên công tác của em.” Lộ Tụng đọc một dãy số, ngập ngừng nói: “Số lúc trước....”

Phó Cảnh Dung ngửi thấy có gì đó không đúng, nghe Lộ Tụng muốn nói lại thôi, liền quan tâm bỏ qua.

“Được.” Cậu cười nói: “Chắc là trước khi chương trình kết thúc cũng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, lần này chủ yếu là muốn nhắc nhở cậu liên lạc sớm với công ty một chút, chấm dứt hợp đồng sớm, miễn để đêm dài lắm mộng.”

“Đúng rồi, phòng tập nhảy của cậu đã sửa xong rồi, đợi cậu chiến thắng trở về là có thể thấy rồi.” Phó Cảnh Dung bổ sung thêm một câu.

Lộ Tụng ngẩn ra, cậu ta luôn ở trong chương trình với cường độ luyện tập thi đấu cao, tinh thần tập trung cao độ, quên mất chuyện này.

“Cảm ơn anh Cảnh Dung.” Cậu ta nhanh chóng nói: “Trở về em sẽ chuyển tiền cho anh.”

“Không vội, tôi cũng chỉ thuận miệng nhắc đến thôi.” Phó Cảnh Dung cười một tiếng: “Cậu cố lên nhé.”

Sau khi cúp điện thoại, Lộ Tụng lập tức gọi điện thoại cho người đại diện.

“Lộ Tụng, sao cậu lấy được điện thoại vậy?” Người đại diện lập tức nghe điện thoại, giọng nói ôn hòa: “Luyện tập thế nào rồi?”

Lộ Tụng vào thẳng vấn đề: “Tôi muốn chấm dứt hợp đồng.”

Nụ cười trên mặt người đại diện lập tức cứng lại: “Lộ Tụng, cậu và công ty đã ký...”

“Anh không cần phải lừa tôi, tôi biết công ty sắp đổi chủ rồi, hơn nữa bây giờ tôi chấm dứt hợp đồng cũng không phải bồi thường vi phạm hợp đồng.” Lộ Tụng bình thản nói.

Người đại diện lập tức có chút hoảng sợ, rõ ràng Lộ Tụng đang huấn luyện kín, nếu là tin tức trên hotsearch thì cũng thôi đi, nhưng tin tức nội bộ công ty vừa mới truyền ra ngoài, sao Lộ Tụng lại biết được?

Không biết tại sao lại đột nhiên mất liên lạc với giám đốc Tống, công ty cũng có tin tức muốn bán lại. Vốn dĩ anh ta muốn tiếp cận hiểu rõ tình hình, nhưng người tạm thời tiếp quản công ty lại một mặt lạnh nhạt, không hề lưu tình nói cho anh ta nghe, chỉ lạnh lùng đưa cho anh ta một phần chấm dứt hợp đồng, nói nếu Lộ Tụng muốn chấm dứt hợp đồng, thì ký vào hợp đồng này là được.

Bây giờ người đại diện mất đi Tống Trường Nguyên làm chỗ dựa, trong tay cũng không có nghệ sĩ nào khác ngoại trừ Lộ Tụng. Anh ta suy nghĩ nửa ngày, quyết định giấu chuyện này.

Dù sao đợi đêm chung kết kết thúc, hợp đồng của Lộ Tụng chắc sẽ chuyển sang công ty mới. Đến hoàn cảnh mới, anh ta đối xử với Lộ Tụng tốt một chút, người đại diện mới và cũ, Lộ Tụng nhất định sẽ đồng ý chọn người cũ.

Chỉ là anh ta không ngờ, Lộ Tụng vậy mà lại biết được tin tức nhanh như vậy.

“Tiểu Lộ.” Anh ta bình ổn lại cảm xúc, dụ dỗ: “Anh biết, cậu trước giờ luôn là một đứa trẻ trọng tình cảm, cậu bắt đầu là một thực tập sinh trong công ty, từng bước từng bước một, bây giờ có nhân khí rồi, cậu không thể thoát thân chạy mất trong khi công ty đang gặp khó khăn chứ? Trước giờ tôi luôn coi cậu là em trai tôi, hi vọng cậu tốt. Cậu như vậy, thật khiến tôi và công ty bị tổn thương rồi.”

“Anh Hoàng, anh cũng không cần chơi bài tình cảm với tôi đâu.” Lộ Tụng thờ ơ: “Bây giờ tôi gọi anh một tiếng anh đã là tôn trọng anh rồi. Mấy năm nay, công ty và anh... đặc biệt là anh, đối xử với tôi thế nào, trong lòng anh biết rõ.”

Người đại diện vừa xấu hổ vừa tức giận, áp chế lửa giận nói: “Tiểu Lộ, tôi đối với cậu có chỗ nào không tốt chứ? Nếu không phải tôi cho cậu cơ hội đi “Hiếm khi gặp gỡ”, bây giờ cậu sẽ có nhân khí cao như vậy sao? Tôi vẫn luôn xem cậu là em trai ruột...”

“Anh trai dẫn mối cho em trai ruột sao?” Lộ Tụng cười một tiếng, hỏi ngược lại.

Người đại diện giả ngu, phủ nhận: “Tiểu Lộ cậu nói như vậy khó nghe quá rồi, tôi làm ra chuyện như vậy bao giờ chứ.”

“Hơn nữa... cậu vừa có chút khởi sắc, đã vứt bỏ chủ cũ, chuyện lật mặt vô tình này nếu như bị mọi người biết, khán giả nhất định sẽ thất vọng với cậu, không muốn để một người qua cầu rút ván ra mắt đúng không?” Anh ta ám chỉ đe dọa.

Đáng tiếc cái ý niệm “dám đi ăn máng khác sẽ bị chôn vùi” của công ty khó có thể giữ thân này, Lộ Tụng cũng không phải là đứa trẻ dễ bị lừa như vậy.

“Anh Hoàng, tôi đã thuận tay ghi âm lại lời anh khuyên tôi đi bồi giám đốc Tống trong điện thoại rồi, có cần gửi cho anh một phần không, hay là nói.... tôi trực tiếp đăng lên weibo? Xem xem việc chấm dứt hợp đồng có ảnh hưởng lớn đến tôi, hay là chuyện để nghệ sĩ bồi giường có ảnh hưởng lớn với anh hơn?”

Lộ Tụng may mắn ít nhiều gì cũng lưu lại một số chứng cứ người đại diện uy hϊếp ép bức cậu. Cậu tin, dựa vào tính cách của người đại diện, có thể làm ra loại phản công, phát thông cáo Lộ Tụng vong ân bội nghĩa.

Người đại diện trợn mắt, không dám tin: “Cậu...”

“Anh Hoàng, tôi nói thẳng với anh vậy, hợp đồng này tôi nhất định phải chấm dứt. Anh không đến chỗ tôi, cùng lắm là tôi quanh co một chút, cũng sẽ giải quyết được. Anh chưa từng nghĩ, tại sao tôi lại không mất phí vi phạm hợp đồng sao?”

Giọng điệu Lộ Tụng bình tĩnh, những từng chữ đều khiến người đại diện hoảng sợ.

Người đại diện im lặng một chút, hừ lạnh một tiếng, cũng không giả vờ hòa hảo nữa, trở mặt trào phúng nói: “Hóa ra lúc đó cậu xem thường giám đốc Tống? Bây giờ còn trèo lên cành cao hơn giám đốc Tống rồi?”

Anh ta trầm mặc nghĩ, có thể khiến Lộ Tụng có chỗ dựa, chẳng qua là cậu ta thỏa hiệp thôi, nhưng không phải là giám đốc Tống, mà là bán mình cho người có bối cảnh hơn.

Lộ Tụng cũng lười tranh cãi với anh ta: “Dễ tan dễ hợp đi, anh Hoàng. Dù sao chúng ta cũng quen biết bao nhiêu năm rồi, một khi chấm dứt hợp đồng, những chuyện trong quá khứ đều tan thành mây khói đi.”

Người đại diện im lặng một lúc lâu, nghiến răng nghiến lợi nói: “Được, vậy cậu phải xóa ghi âm đi.”

Lộ Tụng không nói gì cười lạnh một tiếng, trả lời: “Được, đợi tôi ký xong hợp đồng, sau khi cuộc thi kết thúc tôi sẽ xóa ghi âm. Anh Hoàng cũng biết tính cách của tôi rồi, không phải là người nói lời không giữ lời.”

Vừa dứt lời, người đại diện đã cúp điện thoại.

Lộ Tụng hít sâu một hơi, nhìn điện thoại, nở nụ cười hoàn toàn vui vẻ thoải mái đầu tiên sau khi chiến tranh lạnh với Đàm Yến Phương.

Cậu ta tắt màn hình điện thoại, xoay người mở cửa nhưng lại phát hiện ở ngoài cửa có một nhân viên công tác không quen mặt.

“Tiểu Miết cô ấy tạm thời có việc, Tiểu Lộ cậu giao điện thoại cho tôi đi.” Nhân viên công tác thấy cậu ta, sắc mặt có chút căng thẳng, nhanh chóng nói: “Đưa cho tôi là được rồi, mau đi luyện tập đi, huấn luyện viên sắp đến xem tập duyệt rồi.”

Lộ Tụng vừa nghe thấy vậy, nhanh chóng giao điện thoại cho cô ta, chạy đến phòng luyện tập.

....

Người đại diện biết Lộ Tụng đã quyết tâm, lại lo lắng chỗ dựa không biết tên phía sau cậu ta, trước công diễn một ngày đến địa điểm ghi hình, lạnh mặt bảo Lộ Tụng ký hợp đồng chấm dứt.

Nhìn bóng lưng biệt khuất của người đại diện, Lộ Tụng nhìn hợp đồng tượng trưng cho việc khôi phục tự do của mình trong tay, tâm trạng vui vẻ.

Lộ Tụng duy trì tâm trạng tốt thể hiện xuất sắc trong buổi công diễn, cuối cùng thuận lợi vượt qua Vân Nhĩ lấy được vị trí thứ hai, thẳng tiến về phía Đàm Yến Phương. Mà Văn Phong không may bị loại.

Ngay khi MC đang tuyên bố giữa hai người, là Đàm Yến Phương giành được hạng nhất, Đàm Yến Phương đột nhiên quay người ôm Lộ Tụng.

Lộ Tụng không ngờ đến toàn thân cứng đờ, nhìn về phía máy quay, vẫn cố gắng nở một nụ cười nhẹ, vỗ lưng Đàm Yến Phương.

“Đêm chung kết cố lên.” Vốn dĩ Đàm Yến Phương không định thể hiện tình anh em trước ống kính, nhưng cũng có ý “trói buộc ống kính”, dựa vào việc Lộ Tụng sẽ không trở mặt trước ống kính, nhanh chóng thả ra.

“Cậu cũng cố lên.” Lộ Tụng ngại ngùng nói.

Vân Nhĩ nhìn họ, khóe miệng nở nụ cười: “Tôi thật là thảm mà, bị tụt hạng cũng không có ai nói tôi cố lên.”

Mặc dù nói như vậy, nhưng trên mặt cậu ta không thể có chút thất vọng nào, ngược lại còn nhàn hạ thanh thản.

Lộ Tụng giống như tìm được một bậc thang, nhanh chóng cười lớn, quay qua ôm Vân Nhĩ: “Cố lên cố lên!”

Vân Nhĩ ôm Lộ Tụng, cho Đàm Yến Phương một ánh mắt ý vị thâm trường.

Theo như Đàm Yến Phương thấy...

Rất gợi đòn.

Sau chương trình, Đàm Yến Phương giữ Lộ Tụng lại: “Nghe nói cậu chấm dứt hợp đồng rồi?”

“Ừ.” Lộ Tụng cúi đầu nhìn ngón chân, mí mắt cũng rũ xuống, giọng điệu không nghe ra là tốt hay xấu: “Tin tức của cậu rất nhanh, còn chưa tuyên bố ra ngoài nữa.”

Đàm Yến Phương bị chặn lại một câu, sắc mặt không hề thay đổi: “Cậu có muốn đến công ty quản lý mà tôi đang ở không? Cậu có tên trong công ty, đoàn đội của tôi có thể lập kế hoạch và tài nguyên cho cậu, thương lượng phân chia tốt.”

Lộ Tụng ngẩng đầu, lạnh lùng trào phúng nói: “Đoàn đội của cậu... tôi không tiếp nhận nổi.”

“Lộ Tụng, cậu đừng...” Đàm Yến Phương cau mày, rõ ràng có chút sốt ruột.

Lộ Tụng nhìn cậu ta, thở dài: “Đàm Yến Phương, thật ra nghĩ kỹ, vốn dĩ chúng ta chính là đối thủ cạnh tranh, chuyện đoàn đội cậu làm không có đạo đức, nhưng cũng có thể hiểu được. Cậu không cần cảm thấy có lỗi với tôi. Chỉ là tình bạn của chúng ta vốn dĩ không đơn thuần, khi chuyện này lộ ra, chúng ta không thể trở lại trạng thái vốn dĩ được nữa.”

Đàm Yến Phương nhướng mày.

“Tôi cũng không thể vì lương tâm ổn định của cậu hoặc là lấy được tài nguyên tốt trong thời gian ngắn mà đồng ý chuyện này được.” Lộ Tụng nghiêm túc nhìn cậu ta.

“Nếu không tôi sẽ có lỗi với fan luôn tin tưởng tôi, bác bỏ tin đồn giúp tôi, cũng có lỗi với chủ nhà mạo hiểm giúp tôi bác bỏ tin đồn, còn có lỗi với chính mình nghèo đến nỗi làm xong việc chính còn phải đi làm thêm, bị quấy rối bị uy hϊếp bị đuổi ra khỏi ký túc xá, tình nguyện lui khỏi giới cũng không thỏa hiệp.”

======

EDIT BY NHẤT THẾ AN YÊN