Chương 36

Màn biểu diễn của Lộ Tụng khiến toàn khán đài kinh diễm, rất nhiều thí sính đều đứng lên gọi tên cậu ta.

Sau màn nhảy nóng bỏng, Lộ Tụng khẽ thở hổn hển, xấu hổ cười với ống kính, lại cúi người thật sâu, sau đó căng thẳng nhìn huấn luyện viên.

“Một màn trình diễn xuất sắc.” Vị lạnh lùng nhất trong ba vị huấn luyện viên lên tiếng đầu tiên: “Tôi thấy phần giới thiệu, điệu nhảy và bài hát của em là tự mình sáng tác, hơn nữa chỉ mất hai ngày?”

Lộ Tụng gật đầu.

Toàn trường vang lên tiếng reo hò khen ngợi từ khán giả.

Trong mắt huấn luyện viên lộ ra vẻ tán thưởng: “Tôi muốn hỏi em, linh cảm của em là gì?”

“Vì cám dỗ.” Lộ Tụng do dự một chút, nói: “Bởi vì xung quanh con người luôn có nhiều cám dỗ, nhưng có một số cám dỗ sẽ biến con người thành con rối của du͙© vọиɠ. Em tin mình sẽ không mắc bẫy của mọi cám dỗ, nhưng đôi khi cũng chất vấn nghị lực của mình.”

Một huấn luyện viên khác hiền hòa cười: “Em viết nghị lực của em vào trong bài hát.”

Lộ Tụng kiên định gật đầu.

“Trải qua thảo luận của ba huấn luyện viên chúng tôi, cùng quyết định ___”

“Chúc mừng em, Lộ Tụng, trở thành thí sinh đầu tiên được xếp vào lớp A!” Huấn luyện viên cười cổ vũ cậu ta.

Toàn trường bộc phát từng tiếng hoan hô ngạc nhiên, Lộ Tụng còn ngẩn ra đứng tại chỗ, không dám tin.

Cho đến khi một người bạn mới quen trong các thí sinh Văn Phong xông lên ôm cậu ta, Lộ Tụng mới phản ứng lại.

“Người anh em, lợi hại!”

Lộ Tụng cũng ôm chặt lấy cậu ta, kích động vỗ lưng cậu ta mấy cái.

...

Phó Cảnh Dung cũng đặc biệt kích động. Mặc dù cậu chưa bao giờ xem qua các chương trình tuyển tú, nhưng đánh giá ban đầu này rõ ràng là một khởi đầu tốt.

“Đánh giá ban đầu được vào lớp A, nói rõ năng lực của cậu ta rất tốt. Huấn luyện viên cũng thể hiện tương đối yêu thích với cậu ta, ít ra hai vòng sau đều không dễ bị loại.” Tần Đình Dịch nói.

Phó Cảnh Dung nghe thấy vậy thì vui vẻ: “Năng lực ban đầu là lớp A có phải sẽ thể hiện ít ra có thể đi về sau không? Như vậy cho dù có thể được thành đoàn hay không, nhiệt độ chắc cũng rất cao.”

“Chuyện này không chắc.” Tần Đình Dịch lắc đầu: “Đánh giá ban đầu thấp không nhất định đại biểu cho trình độ thấp, hạn chế sân khấu và sở thích của các huấn luyện viên cũng chiếm nguyên nhân rất lớn.”

“Nếu chỉ có đánh giá lúc đầu biểu hiện tốt, chương trình phát sóng sau đó, khán giả cũng sẽ không nhớ được biểu hiện lúc đầu của cậu ta. Hơn nữa khán giả và nhiệt độ của chương trình cũng có giới hạn, thêm một bộ phận lớn khán giả của chương trình tuyển tú chỉ cuồng nhiệt trong thời gian chương trình, chương trình kết thúc sẽ lập tức biến mất.

“Vậy không phải là thời gian có nhiệt độ rất ngắn sao?” Phó Cảnh Dung lo lắng nói.

Tần Đình Dịch dừng lại một chút: “Phải tùy vào tài nguyên phát triển tiếp theo. Nhưng các thí sinh bình thường không được thành đoàn, cũng không có tài nguyên gì tốt. Có điều cho dù thế nào, nhiệt độ thu được khi tham gia chương trình vẫn sẽ lưu lại một phần.”

Phó Cảnh Dung gật đầu: “Hi vọng Lộ Tụng có thể luôn biểu hiện xuất sắc như vậy, đi đến cuối, thuận lợi thành đoàn.”

Tần Đình Dịch cúi đầu, ừ một tiếng, không nói gì nữa.

Phó Cảnh Dung nhìn anh, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nói gì.

*

Hai ngày sau, cuối cùng Phó Cảnh Dung cũng không chịu nổi bầu không khí này với Tần Đình Dịch nữa.

Cậu dậy sớm, thay quần áo, đi gõ cửa nhà Tần Đình Dịch.

“Đình Dịch.” Phó Cảnh Dung một mặt chân thành: “Lúc trước không phải nói muốn cùng đi tập thể dục sao?”

Tần Đình Dịch ngẩn ra, lần trước muốn đi tập thể dục, kết quả bị Phó Cảnh Dung ậm ừ, nói cùng nhau xem phim mơ hồ bỏ qua vấn đề này.

Vốn dĩ anh nghĩ nếu Phó Cảnh Dung không muốn đi, anh cũng không miễn cưỡng nữa, nhưng không ngờ tuần này cậu lại chủ động nhắc đến.

“Được, cậu đợi tôi thay quần áo.” Tần Đình Dịch phản ứng lại, nói.

Phó Cảnh Dung lập tức nở một nụ cười hài lòng.

Tần Đình Dịch đưa cậu đến phòng tập mà anh thường đến.

Hai người làm nóng người trước, Phó Cảnh Dung đột nhiên phát hiện nước của Tần Đình Dịch rơi trên xe, lập tức ân cần nói muốn đi lấy.

Tần Đình Dịch không cản cậu, cũng để cậu đi. Trong lòng có chút ngọt lại có chút chua.

Cảnh Dung vẫn luôn đối tốt với khách trọ. Đôi khi, anh tham lam phần tốt này, lại không muốn ý tốt này.

“Tần tổng!” Sau lưng truyền đến tiếng gọi ngạc nhiên.

Tần Đình Dịch quay đầu qua nhìn, cảm xúc phức tạp trong lòng lập tức biến mất, lông mày giật giật _____ vậy mà lại là chủ quản của công ty.

“Ngài cũng đến đây tập thể dục sao!” Chủ quản Trần cười nói.

Tần Đình Dịch gật đầu, vẻ mặt không đổi, giọng điệu bình tĩnh, nhưng rất có uy lực: “Hôm nay chủ quản Trần không ở nhà với vợ và con gái sao?”

Chủ quản Trần thụ sủng nhược kinh, không ngờ Tần tổng còn nhớ nhà anh ta có con gái.

“Vợ tôi đưa con đi dạo phố rồi, hai mẹ con còn ghét bỏ ánh mắt tôi không tốt, tôi cũng không đi cùng họ nữa.” Chủ quản Trần cười ha ha nói.

Giọng điệu Tần Đình Dịch chân thành: “Người một nhà vẫn phải ở bên nhau nhiều chút. Hơn nữa vợ anh mặc dù nói ánh mắt anh không tốt, nhưng nếu anh có thể đi với chị ấy, tôi nghĩ chắc trong lòng chị ấy sẽ rất vui.”

Chủ quản Trần lập tức hơi xấu hổ, đến cả Tần tổng còn biết đạo lý này, sao anh ta lại không biết chứ.

Quả nhiên mọi người nói đúng, sau khi Tần tổng yêu đương thay đổi rất lớn mà.

“Vậy Tần tổng, tôi đi trước đây, bây giờ tôi đi tìm họ.” Chủ quản Trần nói xin lỗi.

Tần Đình Dịch gật đầu, không để lộ ra những suy nghĩ trong lòng.

Phó Cảnh Dung trở lại, thì thấy một người vừa nói chuyện xong với Tần Đình Dịch rời đi.

“Đình Dịch, là người quen sao?”

Tần Đình Dịch mặt không đổi sắc: “Không phải, là đến hỏi tình hình phòng tập.”

Phó Cảnh Dung hiểu ra, cười nói đùa: “Xem ra thân hình của Đình Dịch rất đẹp.”

Tần Đình Dịch không nói gì.

Thân hình đẹp cũng không thu hút được em.

Phó Cảnh Dung thấy anh không phản ứng, có chút ngại.

“Đình Dịch?”

Tần Đình Dịch nâng mắt nhìn cậu.

Phó Cảnh Dung do dự, lắc đầu: “Chúng ta làm nóng người đi.”

...

Đã rất lâu rồi Phó Cảnh Dung chưa vận động kịch liệt, cuối cùng thật sự không được xua tay.

Đình Dịch do dự một chút, vẫn giơ một cánh tay đỡ cho cậu.

Phó Cảnh Dung nằm trên tay anh, đột nhiên có dũng khí thổ lộ: “Đình Dịch.”

Tần Đình Dịch cảm nhận sức năng và nhiệt độ nóng ẩm trên tay, cố gắng kiềm chế bản thân đừng có tâm viên ý mã.

“Gần đây anh có chút... kỳ lạ?” Phó Cảnh Dung đắn đó dùng từ, trong lòng không nhịn được xuất hiện một tia ủy khuất: “Tất nhiên, cũng có lẽ là do tôi nhầm.”

“Không,” Trong lòng Tần Đình Dịch có chút hoảng loạn, miễn cưỡng duy trì giọng nói.

Anh không ngờ Phó Cảnh Dung vẫn phát hiện.

Một khi đã mở lời, những lời còn lại rất dễ nói ra.

Phó Cảnh Dung ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt đều là chỉ trích: “Chắc chắn có, anh có chuyện gì thì nói thẳng đi, đàn ông con trai, còn cần tôi đoán sao?”

Nghe thấy cậu chỉ trích chính đáng như vậy, lần đầu tiên Tần Đình Dịch cảm thấy ủy khuất sau khi trưởng thành.

Anh có thể trực tiếp nói anh thích em, lại lo lắng em thật sự là người dị tính sao? Nói ra sợ em chạy mất, không nói trong lòng lại khó chịu.

Trong lòng anh đều là em, nhưng trong lòng em toàn là ý nghĩ anh rời đi, sẽ cho anh một hồng bao lớn!

“Dù sao tôi cũng chỉ là một khách trọ sẽ rời đi, cậu sẽ nhét một hồng bao lớn để chúc mừng. Cả toà nhà có nhiều người như vậy, cậu cần gì phải để ý chứ?”

Tần Đình Dịch nói xong lập tức đỏ mặt, không dám tin là lời mình nói ra.

Nhưng Phó Cảnh Dung lại cười hì hì: “Đình Dịch, giọng điệu này của anh rất giống “oán phụ” đấy.”

Tần Đình Dịch lập tức lạnh mặt, trong lòng bởi vì lời nói của mình vừa xấu hổ vừa thẹn, nghe thấy cậu nói như vậy, càng không muốn nói nữa.

Phó Cảnh Dung cảm thấy cuối cùng cũng biết nguyên nhân, thấy anh lạnh mặt thay vì sợ hãi lại thở dài.

Cậu chân thành nhìn Tần Đình Dịch: “Bởi vì anh là bạn tốt của tôi, tôi mới nghĩ anh là tìm được bạn đời, muốn chuyển ra ngoài lập gia đình, muốn cho anh một hồng bao lớn. Sao anh lại hiểu sai ý tôi chứ? Hơn nữa, là anh nhắc đến chuyện chuyển đi trước mà.”

Ở Chiêu Quang, Tần Đình Dịch luôn là người khiến người khác câm nín, hôm nay tình thế lại thay đổi.

Suy nghĩ kỹ càng, hình như quả thật là mình đuối lý.

Tần Đình Dịch càng thêm tức ngực.

Phó Cảnh Dung nửa đùa nửa thật nói: “Tôi cũng không muốn anh chuyển di, nếu anh chuyển đi tôi đi đâu tìm một người bạn tốt biết nấu ăn lại có thể nói chuyện với tôi, ở bên cạnh tôi, luôn quan tâm đến tôi chứ?”

Trái tim Tần Đình Dịch nhảy dựng lên, nghiêm túc hỏi: “Vậy tôi già rồi vẫn một mình ở trong khu Tinh Châu, cậu có đuổi tôi đi không?”

Phó Cảnh Dung: “Nhưng không phải anh đã có người anh thích rồi sao, hơn nữa lúc trước anh nói muốn thành gia lập nghiệp _____”

“Tôi không lập gia đình!” Tần Đình Dịch dứt khoát nói.

Em cũng không lập gia đình với anh, làm gì có nhà mà thành chứ?”

Phó Cảnh Dung ngẩn ra nhìn anh, không biết tại sao anh đột nhiên lại đá “thành gia” ra khỏi mục tiêu của cuộc đời.

Mơ hồ đoán được có lẽ người Tần Đình Dịch thích không thích anh... cậu lại vừa tức giận vừa đau lòng.

Đình Dịch là người tốt như vậy, sao người anh thích lại không thích anh chứ?!

Cậu hít sâu hai hơi, cười nói với Tần Đình Dịch: “Dù sao tôi cũng không lập gia đình. Vậy hai chúng ta sẽ làm hàng xóm cả đời, sau khi trở thành hai ông già, sẽ cùng đi nhảy quảng trường nhé!”

“Được.” Tần Đình Dịch ngẩn ra, sau đó nhìn cậu: “Vậy chúng ta nói chắc rồi đấy nhé.”

Phó Cảnh Dung dứt khoát gật đầu: “Nói chắc rồi.”

*

Phó Cảnh Dung tự giác giải quyết vấn đề với Tần Đình Dịch, trong lòng rất vui vẻ, sau khi về nhà nhận được điện thoại của Lộ Tụng, trong giọng điều lộ ra vui vẻ.

“Anh Cảnh Dung, em là Lộ Tụng.”

Phó Cảnh Dung ngạc nhiên: “Không phải cậu nói phải giao lại điện thoại sao.... không phải cậu giấu đi đấy chứ? !”

“Anh Cảnh Dung nghĩ gì vậy?” Lộ Tụng cười ha ha: “Là chương trình cho chúng em gọi điện thoại cho người thân bạn bè đấy.”

“Vậy à _____ Tôi xem tập đầu rồi, biểu hiện rất ngầu!” Phó Cảnh Dung vừa nghe thấy vậy: “Ngày nào tôi cũng vote cho cậu!”

“Cảm ơn anh Cảnh Dung.” Lộ Tụng cảm thấy ấm áp, sau đó có chút căng thẳng nói: “Bây giờ bọn em sắp công diễn lần một rồi.”

“Cố lên, phải luôn ở lại lớp A đấy!” Phó Cảnh Dung cổ vũ cậu ta.

Lộ Tụng gật đầu, vui sướиɠ nói: “Mục tiêu bây giờ của em chính là xếp hạng thứ bảy!”

Vị trí thành đoàn cuối cùng, cậu muốn ở lại đến vòng chung kết!

Phó Cảnh Dung nhớ đến lời Tần Đình Dịch nói, mím môi: “Tiểu Lộ, cậu phải lấy hạng sáu trở lên mới được!”

“Vậy được, vậy em sẽ lấy hạng sáu!” Lộ Tụng nhớ đến lời khen ngợi của các huấn luyện viên khi tập duyệt, còn có sự tán thưởng của các thành viên trong nhóm, trong lòng tràn đầy cảm xúc mạnh mẽ.

Ngọn lửa trong lòng dần dần bùng cháy thành hoài bão mãnh liệt.

Nếu đã nói muốn đi, vậy phải đi đến cùng! Không thành đoàn, coi như đi không công một chuyến!

Phó Cảnh Dung thấy giọng điệu tràn đầy tự tin của cậu ta, niềm vui trong lòng tăng lên.

“Anh Cảnh Dung, hết thời gian rồi, em cúp trước đây.” Còn chưa đợi cậu nói thêm mấy câu, Lộ Tụng đã vội vàng nói.

“Được, tạm biệt.” Phó Cảnh Dung mỉm cười, cúp điện thoại, đừng lên vươn vai.

Thật sự tốt quá.

Giải quyết được vấn đề với Đình Dịch.

Lộ Tụng biểu hiện trong chương trình rất tốt, con người cũng tràn đầy năng lượng và tự tin.

Tất cả mọi chuyện dường như đều trở lên tốt đẹp!

=======

EDIT BY NHẤT THẾ AN YÊN