Quả thực cũng phải công nhận là hắn rất cuốn hút, cái mặt lúc nào cũng lạnh lùng, nó nhìn mà muốn.....đấm thế ko biết (chị này ko có gu thẩm mĩ òi.. @
TruyenHD). Bằng chứng cho sự cuốn hút kia ư ? Là việc hắn đang ngồi trong cangtin trường uống coca kia kìa..lại còn ‘khà’ 1 cái nghe rõ lãng .........xẹt (lãng tử chị ơi) trong khi bao nhiêu ruồi muỗi bu xung quanh hắn. (=.=’’ ng mà nó kêu là ruồi muỗi cứ như thật). Còn nó ư ? ko tài nào mà len vào đc cái đám con gái đang bâu nhâu đi mua đồ ăn cho hắn và Hải Tường kia, thật biết cách hành hạ ng mà.. những ng ko liên quan cũng bị hắn hành hạ cho ra trò luôn.. thế nhưng,..hô hô..sao mình có thể bỏ qua khi cái bụng mình đang réo ừng ực, òng ọc thế nhỉ ? Mà giờ cũng ko còn sớm nữa, nó còn phải nghĩ cho ra cái kế hoạch thiên tài để giúp nó giành giật cái học bổng ấy..hí hí... ‘quân tử trả thù 100 năm chưa muộn’ í, 100 năm thì nó có già quá ko nhỉ ? mà ko cần đến 100 năm đâu, sáng thứ hai tuần sau là biết ngay í mà, mà nó cũng ko phải là quân tử nên ko cần phải đợi 10 năm nữa đâu...hô hô..(--_--)
Còn hắn, sau 1 lúc ngơ ng ở sân trường, thì cũng định thần lại và đi tham quan theo sự chỉ dẫn của các thầy cô, he he.. biết nó học trường này rồi, thì giờ chỉ cần tìm nó và cho nó vài phát bù hôm nọ (con ng nhỏ nhen), nhưng nhỡ nó mà giở chiêu ‘mỹ ngư kế’ thì sao (=.=’’ – sao anh này ngu từ thế ko biết). thế lại càng vui, hắn sẽ cho nó ko bao giờ còn giở chiêu đó ra đc nữa..hố hố..rạch mặt, thả rắn, làm phi tiêu.. chiêu nào đc ta ? (híc, sợ luôn, đúng là đồ ác quỷ máu lạnh). Sau vài vòng lượn quanh sân trường, hắn đã dừng lại ở cangtin, ngồi đó cho đỡ mỏi...mà cũng ko biết nó trốn đi đàng nào rồi mà ko thấy cái mặt mèo mướp của nó lò ra nhỉ ? Bực mình rồi à nha, mau mau lò cái mặt thúi của cô ra để tôi cho cô 1 trận nào..A...và thế là 1 bóng đèn 2000V xẹt qua như sao chổi, hố hô hô...cái suất học bổng đó là do toàn quyền hắn và Hải Tường lựa chọn mà, hắn sẽ chọn nó..vô trường hắn rồi từ từ xử sau... nhưng biết quái nó là con nào, mà mình chỉ nhớ từa tựa cái mặt mo của nó thôi, haizzz... nếu có chút thông tin của nó thì tốt...Hắn vừa nghĩ vừa cười mỉm khiến cho bao nàng say 1 loạt vì hắn, còn ai mà chú ý kĩ thì thấy 1 màu u ám bao xung quanh hắn đến rợn..nhà ma còn phải lạy thua hắn..con ng ác quỷ trong hắn, trỗi dậy rồi... (:[[ )
Hải Tường, anh chỉ biết nhìn hắn ái ngại, ko biết trong cái đầu to như quả bí ngô của hắn với cái óc bé bằng hạt dưa lại suy tính ra âm mưu gì thế ko biết, anh khẽ thở dài...
Bỗng từ phía sân trường rộ lên 1 tin đồn...ối chà chà... ‘tiểu thư siêu quậy sẽ dự buổi giao lưu ca nhạc à ?’ (cái gì mà tiểu thư ? Nó á ?). Với trường nó thì đó là 1 chuyện ko mấy hay ho, vì nó mà đã tham gia cái gì ko sớm thì muộn cũng sẽ phá tung lên coi, nhưng sợ là sợ mấy cái trò ranh của nó và thế lực nhà Thảo Uyên kìa, còn học sinh trường ái ngại nhìn 2 chàng hoàng tử đang ngồi mà ko khỏi thở dài, vậy ai cũng biết là nó sẽ chơi đểu ai rồi... =.=
Tối hôm đó, quả đúng ko ngoài dự đoán, hắn và Hải Tường sau khi nhìn 1 lượt những ng đang trên sân khấu bao gồm cả Thảo Uyên và Kim Anh nữa nha và đảo mắt tìm mòn mỏi dưới khán đài, đang chuẩn bị tuyên bố thì cả trường rầm rầm lên khi thấy nó, giầy búp bê, váy caro, tóc mái hất sang 1 bên, lọn tóc phía sau thì được buông ra phía trước..nhìn trông vô cùng baby, cute...và tất nhiên lần này nó đâu muốn thướt tha vậy, chỉ để cho 2 tên ca sĩ kia nhận ra nó là ai thôi..làm nó phải ngồi diện cả 1 buổi chiều lận mới nhớ ra nổi cái phong cách này là gì.. (ngu dễ sợ lun)
- Trời ạ, phong cách này thì còn thi thố gì nữa – Thảo Uyên nói thầm với Kim Anh.
- Ừa, làm sao cho nó trở lại vẻ tinh nghịch đi thôi, ko thì mọi kế hoạch đổ bể - Kim Anh chắp tay khấn
Nó liếc 2 con bạn vẻ ‘yên tâm, tao vẫn chưa bị đổi tính cách đâu mà lo’ (đấy là cái em lo đấy chị ạ)
- Con nhóc đó đây rồi, có lên dự ko thì bảo ? – hắn lẩm bẩm, miệng cười gian..
- Hôm nay tôi đến thi hát... – nó đứng lên dõng dạc trước bao nhiêu con mắt đổ dồn, 1 phần thì xem nó hát, 1 phần vì nghi ngờ.. nó mà được bữa ngoan thế sao ? : [)
- Thôi, cô không cần hát đâu, dáng ng của cô rất chuẩn, vào làm ng mẫu là được rồi.. – hắn xua tay.. Hải Tường há hốc mồm khi hắn phán câu xanh rờn như thế...
- Ôi, vậy tôi đỗ à.. tụi mầy ui, tao đỗ rồi....hi hi hi – nó chạy ra đằng sau nơi hai con bạn đang đứng, thế nhưng nó ko để ý cái dây micro lại cuốn lấy chân hắn và...BỤP..hắn ngã chỏng chơ dưới sân khấu, nó quay đầu lại nhìn...còn đám khán giả thì giơ mắt lên nhìn, biết ngay mà, nó ko tham gia cái gì thì thôi, chứ nó mà tham gia là y như rằng có chuyện..mặc dù ko cố ý nhưng khi thấy hắn nằm chỏng chơ, chân thì cuốn dây điện, miệng thì ú ớ sao mà nó thấy buồn cười quá đi mất và quên luôn nó đang trên sân khấu...- ha ha ha ha ha... (=/)
Nó cười vô tư còn hắn đứng phắt dậy, phủi phủi quần áo, nhìn nó bằng con mắt ‘thân thiện’ hết mức và miệng thì nghiến răng ken két.., Hải Tường thì nhìn nó rồi lắc đầu, nhìn hắn rồi cũng cố nén cười..
- Ôi, tôi biết tôi đẹp mà..anh ko cần phải quỳ xuống vậy đâu, cũng ko cần nhìn tôi với ánh mắt đắm đuối vậy đâu. – nó nói rồi lại lăn ra cười.. – ha ha ha ha......
- C..cô.. –hắn giận sôi máu mà ko thể làm gì được, phải chăng, ở đây ko có ai, hắn sẽ cho nó 1 trận nhừ tử cho chết luôn cái thói sao chổi.. – cô có xin lỗi tôi ngay ko thì bảo ? (>````’’’’’’’’’’: (
- Đưa cái đó cho tôi, fan thì phải chăm sóc thần tượng chứ.. – nói rồi, hắn ta cướp cái bánh của nó và cắn 1 miếng to tướng . Đương nhiên ở phía bên kia.. bị cướp miếng ăn ngay trên miệng vậy là nó tức lắm nhưng không muốn mất bữa ngon nó liền ngồi xuống, điềm đạm, uống 1 ngụm nước cam và cầm cái bánh tiếp đang định đưa vào miệng thì.. hắn lại giật, và đưa cái miếng hắn đang ăn dở đưa cho nó..
- Cái này lành lặn hơn, ngon hơn, tôi lấy cái này – nói xong, hắn cầm miếng bánh của nó đưa lên miệng ăn ngon lành, rồi tiện thể với tay lấy luôn ly nước cam đang uống dở của nó tu ừng ực.. – aaaa....khát quá... (^^)
Trong khi đó, nó thì đang ức chế đến tận mang tai, ờ, thế này thì ức chế thật đấy, tự nhiên có thằng nào ăn mất đồ của mình xem, chả ko ức chế quá đi chứ ? hừ..đã thế thì ko nhượng bộ hắn nữa.. chiến luôn (0.o)
- Này tên kia, nói à biết nhá đây, hiền lành có hạn nên chẳng ngán đứa nào đâu, đừng nghĩ mình là ca sĩ thì làm tới nhá..nói trước, đây ko quan tâm có phải là ca sĩ luôn, đây cho nở hoa lên mặt là biết ng nổi tiếng liền.. - .mặt hắn vẫn dửng dưng tu nốt cốc nước cam, khiến nó muốn phì máu ra ngoài, híc..bỗng cơ mặt nó dãn ra..nó đứng khoanh tay cười mỉm và nhìn hắn tu xong li nước cam...nhìn hắn bây giờ giống ... chó thật (ca sĩ nổi tiếng mà bảo..)..- ...à...hiểu rồi, thì ra những ng nổi tiếng như các anh, thích ăn cơm thừa canh cặn của ng khác chứ gì ? ha ha.. muốn ăn thì cứ nói thẳng ra, tui ấy miếng vô cái bát ném trong xó nhà kia.. việc gì phải đi cướp giật từng miếng trông nghèo nàn thế ?.....(^^)
PHỤT .....hắn nghe vậy phun hết chỗ nước trong miệng ra, Thảo Uyên ko nói gì vì nhỏ biết nó xưa nay vẫn thế, nhịn ko được là dùng cái miệng lợi hại ra để nói.., nãy giờ Hải Tường ngồi nhìn nó và hắn tranh ăn cũng ko khỏi thấy thú vị, anh bỗng bật cười khi nghe nó nói và vội nhíu mày lại nhìn nó cứng đơ.. ‘những ng nổi tiếng như CÁC ANH ?’ ko phải là nó gộp luôn cả anh vào đấy chứ (đúng òi còn gì ?)..nếu thế thì con nhóc này cao tay thật, vơ đũa cả 1 nắm luôn, làm anh ko muốn vạ lây ko được.. (^^ hihi, anh Hải Tường cũng chậm hiểu rồi còn gì ?).
- C..cá...cái..gì ? – hắn lắp bắp..- ... cô.. nó...
- Cái gì là cái gì ? – mặt nó tỉnh bơ, Thảo Uyên nồi cười khúc khích, hắn tức đến chóng cả mặt, nó lại còn bồi thêm.. - ...ko ngờ ca sĩ các anh đầu to như quả bí ngô mà óc heo thế nhỉ ? Đã thế lại còn nghễnh ngãng nữa... đi khám xem có bị viêm tai ko ? và nhân tiện xét nghiệm máu xem có phần nào ‘cho giống’ ng ko nhá ?
- Cô.. –hắn tức lắm rồi... - nói cẩn thận ko ân hận cả đời đấy..
Lúc này thì Hải Tường ko tham dự là ko được nữa rồi, ‘cho giống’ của nó ko phải là ‘giống chó’ sao ? Phải tinh tế mới nhận ra, vì nó đã cố ý nói nhấn mạnh 2 từ đó, có ko muốn để ý cũng ko được, lại còn nói CÁC ANH nữa.. (@
TruyenHD)
- Nguyệt Nga, cô ko nên nói thế đâu ! – Hải Tường xen vào..
- Vì sao ? – nó vênh lên - ...a.. ko tin được, không thể nào tin đc, 1 ca sĩ đấu khẩu lại thua 1 đứa con gái, phải cần đến sự trợ giúp của 1 thằng bạn nữa..haizzz.. anh mất điểm rồi Hiru ạ.. ko thể ngờ được...
- Cái...gì.. – hắn tròn mắt.. – Hero nhá...
- Gì chả được, - nó nhún vai..- Tôi cứ thích gọi Hiru đấy..làm gì được ai nào...
Thật ko đỡ được mà, nó cứ tấn công liến tiếp vậy thì bố thằng nào nói được câu gì, Hải Tường cũng đứng chết trân tại chỗ, trời ạ... giờ anh mới biết cao thủ là đây.. híc, tốt nhất ko nên can dự vào..
- Tôi, muốn nói với cô, nếu cô mắng ai, thì cô bỏ 2 chữ CÁC ANH đi nha, thay đó là chữ anh thôi, vì cô nói thế là bao gồm cả tôi rồi... – cười tỏa nắng, lấp lánh ánh bạc..
Hải Tường nói xong mà hắn tí té ngửa ra đất, bạn bè thế đấy, ko thể chịu đựng được, Hải Tường còn nở nụ cười lấp lánh nữa chứ ? Nhìn mà ghét chưa kìa.. hắn nhìn Hải Tường với vẻ ‘mày bán đứng tao à’ .. còn nó thì chẹp miệng..
- Trời ạ.. – nó lấy tay vuốt trán.. – cứ tưởng, anh sẽ nhảy vào cứu hắn, nhưng không ngờ anh còn đáng thất vọng hơn cả hắn, chưa gì đã đòi rút lui rồi.. haizzz, hắn làm bạn với anh quả đúng là hắn không có phúc rồi, ng gì thấy địch mà thân ai ng ấy chạy, lại còn bỏ mặc bạn bè,.. thôi, anh nên về làm con của mẹ là được rồi… (O.O)
- Đ…đấ..y.. – Hải Tường cứng đơ, mặt nóng bừng, mặc dù là ng giỏi giữ bình tĩnh..lắp bắp..- ..ko phải là… chạy trốn..mà là…
- Sợ địch thì bỏ bạn bè chạy, công tử bột quá đi mất – nó tỉnh bơ, rồi quay đi..
Hải Tường đứng trân ng, nắm chặt tay nhìn nó, tức rồi à nha..ko thân thiện gì hết, nó quả đúng là con bé không sợ trời cao đất dày gì mà, nếu không phải vì chị nó đã giúp đỡ Hải Tường (nó chứ ai, anh ui, mắt có vấn đề ùi), thì nay anh đã cho nó 1 trận rồi, dù là thiên thần thì anh cũng có lòng tự trọng nữa chứ, hơn nữa lòng tự trọng của anh cao ngất à.. (T_T)
Hắn thì đơ ng từ nãy đến giờ, có phải nó vừa bênh hắn, nó mắng Hải Tường vì thấy thiếu công bằng cho hắn, hihi..con nhỏ này càng lúc càng thú vị à nha..đã thế thì hắn cần chọc nó cho bõ ghét..hô hô…hắn lại đang nghĩ trò trêu chọc nó đây… (o.o)
Còn nó, nó đâu biết rằng nó vừa đắc tội với ai, nó vừa đắc tội lớn với chàng hotboy, ca sĩ kiêm ng mẫu nổi tiếng.. trước mặt bao nhiêu ng, nhưng nó mặc kệ, nó ko quan tâm, và giờ nó phải kiếm cái gì bỏ bụng đã, hắn đã ăn hết đồ ăn nó mua rồi còn đâu, ăn lấy sức chiều mới ở lại trực được.. (bó tay với nó á, ko biết sợ là gì mà)
Hải Tường, anh chỉ biết đứng ngẩn ngơ nhìn nó, anh đã tức, nhưng sao mà nó khiến 1 ng bình tĩnh như anh tức được, anh lại mỉm cười, trong thâm tâm anh dường như đã tìm được 1 cái gì đó ình..(kì lạ)..