Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 15: Thiên Kim Chàng Môn, Nhất Tả Thiên Lý

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhóm: TTTV

Nguồn: TruyenYY

Dịch: Nguyệt Ẩn Các

-------------------

Phương Minh nói rất dễ hiểu, tuy tất cả mọi người vẫn còn có chút mơ hồ nhưng cuối cùng cũng hiểu được đại khái.

"Ý của tiên sinh là, trong trường có một nơi nào đó ảnh hưởng đến sự yên tĩnh của trường, từ đó làm biến hóa toàn bộ phong thủy của trường, cũng chính là căn nguyên của những vấn đề đã xảy ra. "

Thẩm Tự Kính phản ứng rất nhanh, trong mắt lão lóe lên vẻ hiểu rõ vấn đề, mà những người khác được Thẩm Tự Kính nhắc nhở cũng đều lĩnh hội, chỉ là bọn người Tần Đức Phong vẫn cảm thấy có chút khó tin, phong thuỷ thật sự thần kỳ như vậy sao?

Nếu như không phải là Thẩm Tự Kính mà đổi thành những người khác ở ngay trước mặt bọn họ nói những lời này sớm đã bị bọn họ kêu lính gác đuổi đi.

Phương Minh gật đầu tiếp tục nói: "Ngôi trường này bản thân đã có phong thủy tốt vô cùng, lão đạo sĩ kia cũng không có làm gì khác, chỉ là muốn dùng biện pháp trấn trụ phần mạch văn này, không cho mạch văn tiết ra ngoài. Giải thích theo thông lệ chính là, vốn dĩ trường học là một cái thùng gỗ có khe hở, mà vị lão đạo sĩ kia chính là đem cái khe hở này sửa sang lại, nói như vậy, nếu như đem mạch văn so với nước mà nói, nếu thùng gỗ có khe hở, nước đổ vào sẽ bị chảy ra, mà chảy nhiều hay ít phụ thuộc vào việc cái khe hở này to hay nhỏ. "

Đại Trụ đứng một bên vẫn lẳng lặng nghe nãy giờ liền cướp lời nói: "Nhưng nếu thùng gỗ không có khe hở, như vậy nước đổ vào cũng sẽ không mất. "

"Không sai." Phương Minh mỉm cười, "Mà mạch văn của ngôi trường này rất đặc thù, nó không phải là kết quả của phong thủy, mà là lấy từ trên người của mỗi một học sinh và lão sư, cho nên mỗi một năm học sinh mới nhập trường đều sẽ khiến mạch văn tăng, chỉ cần có thể lưu lại những mạch văn này, như vậy mạch văn của trường học này cũng sẽ càng ngày càng nhiều, nhưng cuối cùng ngược lại đến từ trên người của học sinh. "

"Hơn nữa còn có một điểm rất trọng yếu, dù cho những học sinh này về sau rời khỏi trường học, nhưng bọn hắn sau này lấy được thành tựu cũng sẽ ảnh hưởng tới mạch văn của trường. "

Sau khi nói đến đây Phương Minh dừng lại một chút, bởi vì hắn nghĩ tới trước đây, lúc sư phụ giới thiệu đặc tính của mạch văn với hắn, đã từng đề cập tới một nơi nào đó, chỗ đó là thư viện Nhạc Lộc.

Đây là thư viện cổ xưa nhất trong nước còn được bảo toàn hoàn hảo cho đến tận bây giờ, nếu như thầy phong thủy biết xem khí liền có thể cảm thụ được mạch văn ngất trời, thanh sắc mạch văn cũng đã nhuộm đẫm khoảng không phía trên thư viện rồi, đây cũng là do ảnh hưởng của đại nho và đệ tử các đời của học viện mang lại, chỉ cần những đại nho và học sinh này vẫn được người đời sau kính ngưỡng như cũ, thì mạch văn này chắc chắn sẽ không tiêu tán mà còn liên tục tăng không ngừng.

Đương nhiên, mạch văn ở cấp độ này liền không phải là thứ mà học sinh bình thường có thể hấp thu, thật giống như một người bình thường mỗi ngày có thể uống hơn một đấu nước, nhưng mà đột nhiên lập tức rớt xuống một con sông, kết quả chỉ có thể là bị chết đuối.

Phương Minh lúc trước đã tra xét, phong thuỷ bên ngoài y học viện không có bao nhiêu vấn đề, mà bên trong có lão đạo sĩ bố trí cũng không tồn tại vấn đề, đương nhiên, bây giờ bị biến đổi như vậy thỉ phải bàn đến chuyện khác.

"Tiên sinh, ý của ngươi là nói vấn đề này xuất hiện ở những tòa thực nghiệm lầu mới xây dựng? "

Thẩm Tự Kính lúc trước đã nghe được hai nam sinh kia cùng Phương Minh cãi cọ sở dĩ là bởi vì Phương Minh nói không nên xây thực nghiệm lầu, mà về cái thực nghiệm lầu này hắn chính là biết một chút, là một vị học sinh trong viện sau khi tốt nghiệp đã góp tiền xây dựng. Vị học sinh kia sau khi tốt nghiệp làm nghề kinh daonh, bây giờ là tổng giám đốc của một công ty y dược trứ danh trong nước.

"thực nghiệm lầu này có phải là nguyên nhân hay không, ta tin tưởng Tần hiệu trưởng hẳn là phải tự mình biết rõ!. "

Phương Minh đem ánh mắt nhìn về phía Tần Đức Phong, bất quá Tần Đức Phong đột ngột bị Phương Minh hỏi như vậy, hắn lập tức không rõ Phương Minh có ý gì, tại sao hắn lại biết rõ, nếu như hắn biết thực nghiệm lầu có vấn đề thì dù sao đi nữa hắn cũng sẽ không đồng ý xây dựng.

"Phương tiên sinh, ngươi... Ngươi nói đùa sao, ta làm sao biết được. "

Phương Minh hơi nghiền ngẫm nhãn thần nhìn về phía Tần Đức Phong, thanh âm nhè nhẹ kéo dài, "Lẽ nào làu thực nghiệm này xảy ra chuyện lạ lúc mới xây mà Tần hiệu trưởng không biết? "

"Chuyện lạ? "

Tần Đức Phong lâm vào hồi ức, mấy giây sau đó biểu tình trở nên có chút do dự,

Điều này làm cho Thẩm Tự Kính đứng một bên hừ một tiếng nặng nề: "Hừm", "Đừng lôi lôi kéo kéo, đến cùng chuyện gì xảy ra nói nhanh một chút đi. "

Nghe lão sư tự mình thúc giục Tần Đức Phong cũng không dám do dự nữa, lập tức hệ thống lại các sự kiện rồi nói: "Kỳ thực cũng không coi là chuyện lạ được, chính là lúc tìm được vị trí để đặt máy đào, bắt đầu đào móng của thực nghiệm lầu thì máy đào vô duyên vô cớ bị phá hư, hơn nữa còn bị phá hư cùng lúc với mấy cái bục nữa. "

"Nhưng lúc đó chúng ta cũng không nghĩ nhiều, chẳng qua là cảm thấy khả năng đội thi công máy đào này xuất hiện trục trặc, tiến hành sửa chữa lại sau đó lại khôi phục bình thường, cái này cũng không tính là chuyện lạ gì!. "

Trên công trường, máy đào xuất hiện trục trặc là chuyện rất bình thường, có đôi khi một cục đá nho nhỏ đều sẽ dẫn tới phát sinh trục trăc, cho dù là Tần Đức Phong hay là ai khác đều không có để ở trong lòng.

"Cái này cũng chưa tính là chuyện lạ? Nếu như ta không có đoán sai, mấy vị sư phó lái máy đầo cùng ngày lúc nghỉ ngơi có phải đều ngã bệnh hay không? "

Phương Minh hỏi ngược lại khiến Tần Đức Phong không còn cách nào trả lời, hắn là hiệu trưởng của một trường thì làm sao có thể chú ý tới chút chuyện nhỏ này,ngày đầu tiên khởi công cũng chỉ là mang tính tượng trưng quơ xẻng sắt xúc vài đống cái rồi rời đi.

"chuyện này phải điều tra kĩ càng, trường của chúng ta vốn là trường y, nếu như những công nhân kia thực sự ngã bệnh chắc là được khám bệnh ở trường, ta gọi điện thoại hỏi lão sư chịu trách nhiệm bệnh viện sẽ biết. "

Một vị lãnh đạokhác của trường nói xong liền lấy điện thoại di động gọi một số điện thoại đi ra ngoài, sau khi có người bắt máy, hỏi mấy câu xong vị lãnh đạo này liền biến sắc mặt, biểu tình trở nên có chút cổ quái và bắt đầu sợ hãi.

"Phương tiên sinh, lão hiệu trưởng... Mấy người công nhân kia thực sự ngã bệnh, hơn nữa đều là đau bụng được châm cứu ở trường đã ba ngày rồi, nguyên nhân gì khiến họ bị như vậy thì không tra được, rốt cuộc lão sư chịu trách nhiệm cho rằng do mấy công nhân này ăn uống không hợp vệ sinh. "

Vị lãnh đạo này giải thích xong cũng tự cho rằng chuyện này là không thể nào, mặc dù nói vệ sinh ở công trường khẳng định không thế nào tốt, nhưng những công nhân này ở công trường làm lâu như vậy sớm đã thành thói quen, lời nói khó nghe, thật giống như kinh thành bách tính đã quen thuộc với sương mù, đã sớm tự động sinh ra hệ thống miễn dịch rồi.

Nếu như không chuyện máy đào bị hư trước đó ngược lại còn có thể cháp nhận được, nhưng hai việc này lại xảy ra cùng nhau khiến cho người ta cảm giác đây không phải là chuyện ngoài ý muốn.

"Phương tiên sinh, đây rốt cuộc chuyện gì, ngươi giải thích cho chúng ta một chút, ta hiện tại không hiểu sao cảm thấy trong lòng có chút hoảng sợ." Thanh âm của Tần Đức Phong có chút run rẩy hỏi.

"Rất đơn giản, đây là phản kháng của mạch văn. Trước đó ta đã nói, mạch văn của trường này trên thực tế chính là một loại biểu thị hình thức cuả phong thủy, là một loại khí tràng rất đặc thù. "

Phương Minh bẻ một cành cây nhỏ trên thân cây bên cạnh vẽ một vòng tròn trên mặt đất, giải thích: "Cái vòng này chính là trường học, mà trong vòng là mạch văn tràn ngập mà ta không nhìn thấy được, tạo thành một từ trường ổn định, nếu có người muốn cải biến từ trường này, ắt sẽ lọt vào sự phản kháng của nó. "

"Thật giống như ngươi đè ép một cái khí cầu, khí cầu sẽ có lực đàn hồi bắn ngược lại ngươi, khi ngươi dùng sức đè ép, khí cầu thậm chí còn biết lấy hình thức nổ tung để phản kháng, đạo lý này dùng ở phương diện phong thủy cũng giống như nhau. "

"Nếu như mọi người đối với phong thuỷ có hiểu một chút vậy chú ý phương vị khi bố trí phong thủy, từ âm dương đến ngũ hành thậm chí có nhiều chuyện còn phải để ý đến hai mươi bốn tinh tú, bởi vì phương hướng khác nhau đối với ảnh hưởng của phong thủy là không cùng một dạng, nhưng lại không thể đối đãi đơn giản như vậy đối với ngôi trường này. "

Phương Minh cúi người, vẽ vài cái vòng tròng nhỏ bên trong vòng tròn lớn trước đó, sau đó vẽ mấy đường thẳng liên tiếp nói liền mấy vòng tròn này.

"Nơi có mạch văn mạnh nhất của ngôi trường này là ở khu giáo học lâu, thứ hai là đồ thư quán, sau đó là ký túc xá, nếu như một ngôi trường từ lúc mới bắt đầu kiến thiết đều dựa theo phương vị phong thuỷ mà tiến hành thiết kế thì đối với việc đề thăng mạch văn của trường học có trợ giúp rất lớn, nhưng rất hiển nhiên quý giáo lúc đó không nghĩ đến. "

"Đương nhiên, đối với một trường học đặc thù như vầy kỳ thực cũng không nhất thiết phải chỉn chu như vậy, đây cũng là lý do vì sao vị lão đạo sĩ tiền bối kia không bắt tu sửa lại kiến trước một lần nữa, bởi vì mạch văn củ trường học cùng học sinh có ảnh hưởng rất lớn. "

"Giả thiết bố cục kiến trúc của trường học dựa theo phương vị phong thuỷ, nhưng phong thủy cục rất coi trọng kết cấu chủ - phụ, giống như quan hệ quân thần đối không thể xuất hiện tɧác ɭoạи, mà thông thường giáo học lâu là quân, những kiến trúc khác là thần, có thể mạch văn của trường là cùng với học sinh có quan hệ, giả thiết trường học xuất hiện một học sinh rất lợi hại, mà học sinh này thích ở phòng ngủ tự học, về sau khi học sinh này trở thành một bậc thầy, thì mạch văn của phong ngủ đó sẽ nhờ vào thành tựu của học sinh ấy mà vượt lên trước giáo học lâu, cứ như vậy mà dẫn tới tình huống quân nhược thần cường xuất hiện, hậu quả có thể tưởng tượng được. "

Lời nói của Phương Minh làm cho đám người Thẩm Tự Kính lâm vào quá trình tiêu hóa, dù sao lý luận như vậy bọn họ vẫn là lần đầu tiên nghe qua.

Cách ước chừng có mấy phút, Thẩm Tự Kính mới mở miệng dò hỏi: "Đây chẳng phải là nói bất luận là trường học lúc xây dựng như thế nào kỳ thực không cần thiết dựa theo phương vị phong thuỷ mà bố trí? "

"Không phải! "

Phương Minh lắc đầu nói rằng: "Ta chỉ nói là trường học không cần phải... Dựa theo phong thủy cục để bố trí, nhưng nếu như có thể mời được đại sư bố trí phong thủy trận thì vẫn hơn. "

"Phong thủy trận? "

Chứng kiến đám người Thẩm Tự Kính đưa ra biểu tình nghi hoặc lần nữa, lúc này đây Phương Minh cũng không giải thích cái gì là Phong thủy trận, bởi vì người có thể bố trí phong thủy trận toàn bộ Trung Quốc ước đoán cũng không nhiều, như vậy đại sư có thể gặp không thể cầu.

Phong thủy cục và Phong thủy trận tuy là chỉ kém một chữ, nhưng hai độ khó và hiệu quả của cả hai cũng là khác nhau trời vực.

"Quay lại vấn đề của ngôi trường, trường học mặc dù có mạch văn, nhưng khí tràng như vậy là sẽ có tiêu hao, mà vị lão đạo sĩ kia làm chính là đem phần tiêu hao này áp chế đến mức nhỏ nhất, vẫn duy trì tăng trưởng vượt lên trước tiêu hao, theo thời gian tích lũy mạch văn càng ngày càng dày đặc, thế nhưng... "

"Từ chỗ chúng ta hiện đang đứng mà xem, đây là một lối ra của một cái mạch văn, bức tượng này có tác dụng là trấn áp mạch văn này, song khi thực nghiệm lầu sau khi xây xong chính là chứng thực cho một câu nói trong phong thủy, thiên kim chàng môn, nhất tả thiên lý. "
« Chương TrướcChương Tiếp »