Chương 2: : Thư

Saint George là trường học của giáo hội, học phí rẻ, còn có khoản vay chuyên môn cho học sinh nghèo, nhưng tốt nghiệp không bao phân phối, học sinh phải tự mình tìm kiếm lối thoát.

Suru có kinh nghiệm một đời trước, rất sớm đã chuẩn bị đường ra, lợi dụng kiến thức chỉnh lý đi ra làm nước cờ đầu, thành công làm cho một cái phòng thí nghiệm nào đó chú ý.

Lúc này, hắn vừa hững hờ ăn Sandwich, vừa mở ra gói chứa thư.

Một cách không ngờ, bên trong có hai phong bì thư, một phong bì rất dầy, xem địa chỉ dĩ nhiên đến từ quê hương của Suru.

Hắn ngơ ngác, trước tiên mở ra phong bì thư mỏng kia, nhìn thấy câu mở đầu (Broadley tiên sinh thân ái, chúng ta rất vui vẻ thông báo cho ngài. . .), trên mặt không khỏi nở nụ cười, biết kế hoạch của mình ổn.

- Oa nha, là thư mời của phòng thí nghiệm Lục Thụ Bảo? Chúc mừng cậu!

Ở bên cạnh, Shawn chỉ là liếc mắt một cái, lập tức kêu to lên.

- Cảm tạ!

Suru không hề có một chút xấu hổ, nở nụ cười xán lạn.

Ừ, ở liên bang Bạch Ưng, phần tử trí thức nghĩ muốn lên cấp trở thành người có thể diện trong vòng xã hội thượng lưu, có mấy cái nghề nghiệp có thể nói nước cờ đầu tỷ như bác sĩ, luật sư, nhà khoa học,. . .

Còn về phần nhân viên công chức của chính phủ liên bang thì ngoại trừ rất ít nghề nghiệp đặc thù như quan toà, thân phận công chức bình thường thậm chí còn không tốt bằng người trong giáo hội.

Lục Thụ Bảo có tiếng tăm không nhỏ ở liên bang, Suru có thể nhận được thư mời tới làm trợ lý nghiên cứu, chính là kiên định bước ra một bước dài về phía xã hội thượng lưu, lui về phía sau lương tuần ít nhất hai viên Kim long trở lên, dựa theo quy hoạch của chính mình, trong mấy năm tới chậm rãi thả thành quả một đời trước ra, khẳng định có thể gây nên chú ý, không ngừng tăng cao giá trị của bản thân, trở thành CEO, cưới Bạch Phú Mỹ, đi tới nhân sinh đỉnh cao đang ở trước mắt, ngẫm lại thì có chút hơi kích động đây!

Bên cạnh, Shawn còn lải nhải liên tục giống như là mấy bà cô già:

- Nếu là Beatrix biết cậu nhận được lời mời từ phòng nghiên cứu, nhất định sẽ hối hận.

- Có thể không nhắc tới chuyện này sao?

Suru mặt tối sầm.

Làm một người thanh niên, hơn nữa còn là một thanh niên tinh lực dồi dào, ở bên trong cuộc sống đại học, hắn đương nhiên hạ tâm tư đi tìm mục tiêu, Beatrix chính là một trong số đó.

Chỉ là. . . Hazz! Nghĩ đến lại mặt đau lên rồi?

Suru dùng mặt đơ đuổi Shawn đi, lười biếng mở ra phong bì thư bằng da dê thứ hai, chuẩn bị đọc và nghiên cứu phong bì thư đến từ quê hương này một chút.

Bất luận như thế nào, cửa ải người nhà này là không tránh được, sớm muộn muốn ngả bài.

Ôm tâm thái lợn chết không sợ bỏng nước sôi trong lòng, Suru kiểm tra phong bì thư, phát hiện phong bì thư bằng da dê này rất dầy, chữ viết bằng mực nước màu đen phía trên đó mang theo một loại cảm giác đầy tính nghệ thuật, mặt trái còn có một huy hiệu tạo hình kỳ lạ, hoa văn tinh tế, giống như là món đồ cổ nào đó.

Hắn chậm rãi mở phong bì thư, đổ thứ ở bên trong ra: Một tờ giấy đã được gấp gọn tựa hồ là được xé xuống từ trên quyển sách nào đó, ngoài ra, còn có một tờ giấy viết thư:

(Em trai thân ái của ta:

Đêm dài đằng đẵng, cuối cùng đi qua, bất luận em trốn tránh như thế nào cũng không thoát khỏi được số mệnh của gia tộc. . . Đúng, ta ở đây rất vinh hạnh thông báo cho cậu biết, Chư Thần Hoàng Hôn kết thúc, theo tuần hoàn, một làn sóng siêu phàm mới sắp dâng lên, gia tộc cần sức mạnh của cậu! Nanh vuốt của đám ác ma trong bóng tối đang nhòm ngó toàn bộ thế giới, cậu cần phải cẩn thận!



Theo thư có một trang sách ma pháp, là chiến lợi phẩm của ta, hi vọng cậu có thể thay ta bảo quản một quãng thời gian, tốt nhất là có thể hỗ trợ giải đọc một thoáng, cậu biết đấy, Cổ đại ngữ chưa bao giờ là môn học ưa thích của ta.

Cuối cùng, trong thời gian sắp tới, ta có thể sẽ đến thành phố Niya một chuyến, có rất nhiều chuyện nghĩ muốn gặp mặt nói chuyện với đệ.

Anh trai của em, Rhodes Broadley)

- ? ? ?

Suru ngẩng đầu lên, mặt đơ ra:

- Có ý gì? Siêu phàm? Chư Thần Hoàng Hôn? Đây không phải là một thế giới khoa học sao?

Không, ta rõ ràng cũng đã nhận mệnh, tại sao ông trời còn muốn kể cho ta nghe chuyện cười này?

- Được rồi, nếu như tất cả những thứ này là thật, ít nhất ta không cần sửa họ Potter. . .

Nhổ nước bọt đồng thời, Suru rất muốn đập đầu chết.

Ở mới vừa xuyên đến nơi này, hắn xác thực từng có ý nghĩ tự sát.

Dù sao, đến một thế giới hoàn toàn mới, lạc hậu, cái gì đều không thích ứng.

Hắn mãnh liệt hoài niệm thế giới trước, tưởng niệm thế giới càng thêm tiện lợi, an toàn, tràn ngập các phương tiện giải trí kia, không biết bao nhiêu lần ở đêm khuya trằn trọc trở mình, lệ ướt hai hàng.

Có lẽ. . . Tất cả chỉ là một giấc mộng, chỉ cần chết rồi là có thể xuyên trở lại!

Ý niệm này không ngừng giãy dụa ở trong đầu, chỉ có điều là Suru vừa sợ đau, thứ hai sợ chết, thứ ba càng sợ thế giới này là chân thực, chết rồi cũng không xuyên trở về được, vậy mình thử nghiệm liền thành đại ngốc . . . Cuối cùng, hắn vẫn quyết định, xem thế giới này là trải nghiệm mới mẻ, không chủ động tìm chết, coi như là cuộc đời thứ hai.

Ngược lại người xưa có một câu, như thế nào nhỉ? Không rõ nữa, đại ý chính là —— phàm nhân cuối cùng cũng phải chết. Người khác là sợ hãi cái chết, chính mình lại còn có chút nhỏ chờ mong đối với khả năng lần thứ hai xuyên qua sau khi tử vong đây.

Nhưng hiện tại. . . Một phong giấy viết thư đến từ quê hương, đánh vỡ hết thảy!

Ta rõ ràng đã làm quy hoạch tốt, đi nghiên cứu khoa học, dựa vào kinh nghiệm một đời trước, kiếm lấy danh hào nhà khoa học lý luận, làm xí nghiệp nhỏ, an ổn vượt qua một đời phú hào, kết quả hiện tại ngươi nói với ta đây là thời kỳ linh khí thức tỉnh trong tiểu thuyết phương Tây?

Trêu chọc ta hả? !

Có thể đừng như thế hay không? !

Suru bi phẫn cầm lấy giấy viết thư, nghĩ muốn xé bỏ.

- Đúng rồi. . . Có lẽ, đây chỉ là một chuyện cười vụng về!

Tuy rằng một đời trước nhìn rất nhiều tiểu thuyết, nhưng thế giới quan của người ‘xuyên việt" vẫn thâm căn cố đế, không phải dễ dàng đánh vỡ như vậy.

Suru lầm bầm lầu bầu, lại mở ra trang sách kẹp theo thư.



Trang sách này hình như cũng là giấy bằng da dê, được gấp gọn mà vẫn dày, sau khi trải ra lớn đến non nửa cái bàn vậy, hiển nhiên nguyên bản là được xé xuống từ một cuốn sách lớn.

Sau khi hoàn toàn mở ra, phía trên thình lình tràn ngập lít nha lít nhít văn tự, còn có một trận pháp nghi quỹ hình sao năm cánh, chỗ trống không vẽ rất nhiều chú thích.

- Quả nhiên không phải văn tự thông dụng của liên bang, mà là. . . Tiếng cổ Heber? !

Suru lẩm bẩm.

Tiếng Heber là ngôn ngữ thông dụng bây giờ của liên bang, đến từ đế quốc Chris đã từng thực dân liên bang, có danh xưng mặt trời mới mọc, tiếng cổ Heber là loại ngôn ngữ cổ lão từ mấy ngàn năm trước, nhiều lần diễn biến, gần như tiêu vong, ngoại trừ mấy lão già chuyên lịch sử, rất ít người nghiên cứu cái này.

Nhưng hắn nhìn hiểu! Đây là nội dung bắt buộc phải học ở nhà khi còn bé!

Suru hô hấp ồ ồ, bỗng nhiên che cái trán, đau đớn kịch liệt, một đoàn lại một đoàn trí nhớ hiện lên:

. . .

Phòng học cổ lão, bảng đen cũ nát, còn có một người trung niên khuôn mặt nghiêm túc:

- Các con phải nhớ kỹ, tiếng cổ Heber là thế giới siêu phàm ngôn ngữ thông dụng, nó tự mang thuộc tính thần bí, nắm giữ sức mạnh không thể tưởng tượng được, là thứ cần được bố trí chuẩn bị trước rất nhiều nghi thức.

Hình ảnh xoay chuyển, lại đi tới nơi hiện trường hỏa hoạn nào đó.

- Con sẽ không tha thứ cho cha. . . Vĩnh viễn sẽ không!

Một thiếu niên tương tự với Suru hai mắt rơi lệ, rống to đồng thời, cũng không quay đầu lại chạy đi.

. . .

- Ô!

Suru theo vò mi tâm, tiêu hóa trí nhớ vừa mới hiện ra trong đầu mình:

- Tựa hồ. . . Suru Broadley này đến từ một gia đình người siêu phàm? Nhưng bởi vì chuyện nào đó nên đã gây sự với người trong nhà, một mình chạy đến học đại học? Đồng thời bởi vì căm ghét thần bí, trái lại một đầu đâm vào khoa học chuyên nghiệp?

Hắn xoa xoa trang sách ma pháp ở trước mặt:

- Đây rốt cuộc là một thế giới như thế nào?

Suru cảm thấy nhận thức của chính mình đối với thế giới này tựa hồ còn dừng lại ở một giai đoạn vô cùng nông cạn, lúc này mới vừa mở ra một cái cửa lớn.

- Hắc. . . vu thuật. . . chế tạo. . . Tử Nữ không, là Thi Cơ!

Hắn kết hợp kiến thức mới vừa hiện ra, miễn cưỡng phân biệt văn tự trong trang sách ma pháp, bỗng nhiên kinh hãi:

- Hắc Vu thuật —— Thi Cơ Sáng Sinh? Thật là tà ác!

Đang lúc này, một màn ánh sáng nhảy ra ngoài, hiện ra ở trước mắt của Suru.