Chương 11: : Điểm Kinh Nghiệm

Siêu phàm thưở bình minh - Người dịch: Nxkhiêm

- Angellia, ngươi dĩ nhiên thua!

Một giọng nói vang lên, đám học viên lập tức tách ra hai bên, tạo thành một lối đi nhỏ, hai huấn luyện viên đi ra.

- Đúng thế. . . Ta thua!

Angellia cười khổ, lại có chút âm u.

Hồi tưởng lại, cho dù nàng không có bất cẩn, nhưng khả năng nắm giữ của Suru đối với Kĩ thuật Maga hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của nàng, căn bản không giống một người mới.

Nàng nói với Suru:

- Ta đã không còn gì có thể dạy ngươi nữa. Sau này, ngươi không cần học riêng nữa.

Chuyện này không thể nghi ngờ có thể tiết kiệm được một số lớn chi tiêu, chỉ có điều là Suru nhìn thấy vẻ mặt âm u của Angellia, nhất thời cảm thấy có chút ngượng ngùng.

- Tiểu tử! Ngươi rất biết đánh nhau nhỉ? Để ta đến chơi đùa với ngươi!

Một huấn luyện viên bỗng nhiên nhảy lên võ đài.

- Charles, đủ rồi!

Nhìn thấy thế, biểu cảm ở trên mặt của Angellia lập tức trở nên khó coi:

- Chỉ là một trận thi đấu đơn giản mà thôi, ngươi muốn làm gì?

- Angellia, Charles chỉ là nhìn thấy đối thủ tốt nên có chút hưng phấn, muốn đánh một trận mà thôi, không nên quá kích động. . .

Một huấn luyện viên khác cười hì hì tiến lên, nhìn Suru với ánh mắt có chút địch ý.

Đây là phạm lỗi chọc giận nhiều người.

Suru cảm thấy da đầu có chút tê dại:

- Có thể. . . Chờ ta nghỉ ngơi một chút!

Hắn có chút ngứa tay, chỉ có điều là mới vừa đánh một trận, trước mắt không tại trạng thái đỉnh cao, nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt.

"Chuyện này cũng là do thể chất quá thấp"

Suru đi tới góc võ đài, cầm một chai nước lên, vặn mở nắp rồi ngửa đầu tu ừng ực.

Đây là đồ uống do Câu lạc bộ võ thuật đặc biệt cung cấp dành cho thành viên, mang theo vị mặn nhàn nhạt, hẳn là một loại muối khoáng.

Lúc này, Angellia đi tới, trợ giúp hắn xoa bóp bắp thịt, thấp giọng nói:

- Xin lỗi. . . Charles là người muốn theo đuổi ta, ta rất không thích hắn, không nghĩ tới sẽ mang đến cho ngươi loại phiền toái này.



- Người nên nói xin lỗi là ta!

Suru không để ý lắm.

Thanh niên kích động vì hormone, đó là hiện tượng bình thường.

Lấy kỹ xảo đánh lộn chính mình nắm giữ, cho dù thua cũng sẽ không quá khó nhìn, hơn nữa việc này cũng giúp hắn tăng trưởng kinh nghiệm thực chiến.

- Chân phải của Charles từng bị thương! Còn có. . . Cẩn thận khóa hầu kỹ (kỹ thuật khóa yết hầu) của hắn!

Lúc rời đi, Angellia hạ thấp giọng nhắc nhở.

- Cảm ơn!

Suru khẽ gật đầu rồi khởi động qua loa sau đó đi tới trên võ đài.

- Rất tốt, bây giờ sẽ bắt đầu!

Charles uốn éo cái cổ, khớp xương phát ra âm thanh giòn giã, trên mặt nở nụ cười gằn, đột nhiên áp sát, một cú đấm móc phải được tung ra.

Ầm!

Suru nâng cánh tay trái đón đỡ, cảm nhận được rõ ràng cánh tay tê rần:

- Ừm. . . sức mạnh của Charles này tuyệt đối ở bên trên Angellia!

Huấn luyện viên này có thực lực vượt qua Angellia.

Cũng may Suru được Angellia nhắc nhở, vẫn duy trì sách lược lấy nhu thắng cương, không có cường chống.

"Hắn muốn khóa hầu!"

Đột nhiên, hắn nhìn thấy Charles nhào tới, hai tay mở lớn giống như là gấu đen vồ mồi, lập tức rõ ràng đối phương muốn làm chuyện gì, chân trái nhanh chóng nhấc lên,

Ầm!

Tất sát kỹ (tuyệt chiêu tất thắng) không có trúng mục tiêu, chính mình lại mất đi trọng tâm, Charles phiền muộn ngã ở trên võ đài.

- Vù vù. . .

Suru thở hổn hển, nhân cơ hội xuống lôi đài:

- Charles này khó đối phó hơn Angellia một bậc. . . Cũng may ta vẫn là thắng, ồ?

Đột nhiên, trước mắt một màn ánh sáng hiện ra, khiến cho hắn hầu như hoài nghi mình sản sinh ảo giác:

(điểm kinh nghiệm+10!)



"Lại. . . Có kinh nghiệm! ! !"

Suru dùng khăn khô lau mặt, che giấu vẻ mặt kinh ngạc: "Tại sao?"

Trước hắn rõ ràng cũng đánh bại Angellia, nhưng không có điểm kinh nghiệm.

"Lẽ nào. . ."

Nhìn thấy Charles đứng lên, ánh mắt tràn ngập địch ý kia, Suru bỗng nhiên minh bạch, trong đầu sinh ra một suy đoán nào đó: "Then chốt là ở chỗ phán định "Kẻ địch" của hệ thống? Angellia với ta chỉ là luận bàn, mà Charles có địch ý đối với ta! Nói cách khác, chính là điểm khác biệt giữa quái màu xanh cùng quái màu đỏ, quái màu xanh không có điểm thù hận nên không ra kinh nghiệm nhưng quái màu đỏ có!"

Nghĩ như vậy, rất nhiều điểm then chốt liền được giải khai, suy nghĩ trở nên rộng rãi sáng sủa.

"Như vậy . . ."

Suru nhìn lượng lớn học viên, còn có mấy huấn luyện viên bên trong Câu lạc bộ võ thuật, ánh mắt không khỏi sáng rực lên.

Hắn nhìn thấy gì?

Đây chính là ao kinh nghiệm cuồn cuộn không ngừng đó nha!

- Mới vừa mới không tính. . . Lại tới một lần nữa!

Quả nhiên, cảm xúc sỉ nhục vì thất bại khiến cho Charles mất lí trí đến mức hai mắt đỏ thẫm, hắn ngăn ở trước mặt Suru.

- Charles!

Thấy cảnh này, biểu cảm ở trên mặt của Angellia nhất thời biến đổi.

Nếu như nói trước vẫn tính là giao lưu hữu hảo, hiện tại chính là trả thù quang minh chính đại:

- Ngươi không thể làm như vậy, ta muốn nói cho xã trưởng!

- Angellia. . . Lẽ nào em bị tên tiểu tử này mê hoặc hay sao?

Charles lớn tiếng rít gào:

- Cho dù em nói cho xã trưởng cũng vô dụng, ngày hôm nay ta nhất định phải đánh bại hắn!

- Ngươi. . .

Angellia tức giận, đang muốn nói gì đó, trên bả vai lại có thêm một bàn tay, kéo nàng trở về.

- Huấn luyện viên, vừa vặn. . . Ta cũng nghĩ lại tới một lần nữa!

Suru nở một nụ cười nhẹ, mặt lộ vẻ khıêυ khí©h:

- Ngày hôm nay bất luận ngươi muốn đánh bao nhiêu lần, ta đều chiều!

- Được!