Nhưng mà tuyệt chiêu với hơn một trăm phần trăm sức mạnh của Zoro còn chưa kịp được thể hiện ra, Mihawk đã bước tới trước một bước.
Bàn tay linh xảo cầm con dao nhỏ đâm tới bên trái ngực của Zoro, rất nhanh lưỡi dao đã hoàn toàn chui vào bên trong da thịt của cậu ấy, máu từ vết thương lập tức trào ra nhuộm đỏ chiếc áo trắng, đòn đánh của Zoro vì thế mà bị đánh gãy.
Tại bờ bên kia, Johnny và Yosaku lo lắng, hét lớn lên: ‘‘Đại ca Zoro!’’
Mồ hôi lạnh ào ào chảy xuống trên mặt của Luffy, lan can đều sắp bị cậu ta bóp nát, bình thường Luffy mặc dù ngốc, nhưng cậu ta biết đây là trận quyết đấu chân chính giữa những kiếm sĩ, vì vậy không thể nào nhúng tay được.
Usopp quan sát thấy Zoro bị Mihawk đè lên đánh, không đành lòng nên từ lâu đã quay mặt sang một bên, không dám nhìn.
Sắc mặt của Alex cũng xem như là bình tĩnh, bởi vì theo cậu ta quan sát, mặc dù Zoro bị đâm nhưng mà vết thương không quá nghiêm trọng như nhìn ở bề ngoài, nói chung là sẽ không uy hϊếp đến tính mạng.
‘‘Ngươi nghĩ ta sẽ đâm thủng tim ngươi phải không? Tại sao ngươi không tránh?’’
Mihawk vẫn giữ nguyên tư thế, mở miệng hỏi.
Trên khóe miệng của Zoro cũng chảy ra một tia máu, nhưng cậu ta lại nở ra một nụ cười: ‘‘Ta...Ta không biết. Ta chỉ cảm thấy chỉ cần rút lui một bước... Thì lời thề, lời hứa từ trước tới nay và nhiều thứ sẽ bị mất đi... Không thể trở lại nơi này được nữa!’’
‘‘Vậy sao? Đó chính là ‘thất bại’!’’
‘‘Haha... Vậy thì ta càng không thể lùi bước!’’
‘‘Dù phải chết ư?’’
‘‘Chết càng tốt!’’
Mihawk ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng là khẽ giật mình: [Niềm tin của người này rất mạnh mẽ! Thà chết chứ không chịu khuất phục!]
Mihawk đem con dao nhỏ rút ra khỏi l*иg ngực của Zoro: ‘‘Này! Ngươi hãy xưng tên ta nghe coi!’’
Zoro thở hồng hộc, cầm hai thanh kiếm có góc đối với nhau: ‘‘Roronoa Zoro!’’
Mihawk cuối cùng cũng rút ra thanh kiếm giống như thập tự giá ở phía sau lưng, thanh kiếm nổi danh toàn thế giới – Hắc Kiếm Yoru, rất rõ ràng hiện tại ông ta đã công nhận Zoro, mặc dù không phải là thực lực, mà là quyết tâm của một kiếm sĩ: ‘‘Ta sẽ nhớ kỹ. Lâu lắm ta chưa gặp được kẻ mạnh nào... Sau đây, ta sẽ dùng nghi lễ dành cho một kiếm khách... Tức là dùng thanh ‘Hắc Kiếm’ mạnh nhất thế giới này để đánh bại ngươi!’’
Tình trạng của Zoro hiện tại là vô cùng thê thảm, thể lực đã hầu như không còn, nhưng cỗ ý chí quyết tâm của cậu ta vẫn tiếp tục chống đỡ, cậu ta dồn hết tất cả sức lực còn sót lại vào đòn đánh cuối cùng này, cũng là kỹ thuật mạnh nhất cậu ấy có thể thi triển cho đến hiện tại.
[Đây là đòn tấn công cuối cùng, thất bại là chết! Số một thế giới hay là chết!!!]
‘‘Santoryu Ogi...’’
Zoro xoay nhanh hai thanh kiếm như là cánh quạt, Mihawk cũng bắt đầu hành động rồi.
Ông ta hai tay nắm lấy thanh kiếm Yoru để ngang sắp chạm vào mặt đất, thân hình bắt đầu lao tới.
Tốc độ quay của hai thanh kiếm trên tay Zoro đã nhanh đến cực điểm, ngay lúc Mihawk tiếp cận, cậu ta hét lên một tiếng, sau đó ngay lập tức chém ra một nhát cực mạnh và nhanh.
‘‘...Sanzen Sekai!!!’’
Mihawk cũng theo đà lao đến, huy động thanh kiếm chém xéo tới, hai người rất nhanh lướt qua người đối phương.
Kết quả thì không ngoài dự đoán, trừ thanh kiếm Wado Ichimonji đang ngậm trên miệng, hai thanh kiếm trong tay Zoro ngay lập tức đứt gãy, trở thành mảnh vụn rơi vãi xuống đầy đất, trên người của Zoro cũng nhiều thêm một đạo vết chém xéo từ bên hông kéo dài đến vai, mà Mihawk thì vẫn như cũ, toàn thân vẫn hoàn hảo, không bị thương một chút nào dù là nhỏ nhất.
Mặc dù nhìn qua mọi người đều cho rằng Zoro thua một cách triệt để, không hề có sức phản kháng, nhưng Alex đã tỉ mỉ quan sát được một chi tiết, ngay lúc hai đòn công kích của hai người sắp chạm vào nhau, ánh mắt của Mihawk đã có một tia biến hóa, rõ ràng chiêu thức của Zoro có một chút gì đó đã làm cho ông ta kinh ngạc.
[Thất bại rồi... Không... Chưa bao giờ nghĩ đến... Đây là sức mạnh khủng khϊếp nhất thế giới ư??? Alex nói đúng, ta còn quá yếu, thật sự đúng là ếch ngồi đáy giếng!]
Zoro trong lòng tự giễu chính mình, cuối cùng cậu ta đã chấp nhận bản thân đã thua cuộc rồi.
‘‘Soạt...’’ Lấy thanh Wado Ichimonji từ trên miệng xuống, tra lại vào trong vỏ kiếm, Zoro quay người lại, giang ra hai cánh tay đối mặt với đối thủ của mình.
Mihawk không hiểu, hỏi: ‘‘Làm gì thế?’’
Đối mặt với vấn đề của ông ta, Zoro chỉ là ngang nhiên ngẩng đầu lên, sắc mặt cậu ấy không sợ hãi một chút nào, thậm chỉ là lộ ra một nụ cười: ‘‘Bị thương sau lưng... Là một điều sỉ nhục của một kiếm khách!’’
Mihawk dường như rất thích câu nói này của cậu ta: ‘‘Rất khá!’’
Ông ta vung lên thanh Hắc Kiếm, lưỡi kiếm lóe lên một cái chém thẳng vào người Zoro, trên l*иg ngực của cậu ta máu bắn ra tung tóe.
‘‘Zoro!!!’’
Luffy nhìn thấy tình cảnh như vậy, không chịu đựng nổi nữa, cậu ta gầm lên một tiếng, ngay lập tức xông tới.
‘‘Gomu Gomu no... Bazooka!!!’’
Cậu ta giãn hai tay thật ra về phía sau, sau đó ném mạnh về phía trước với cả hai tay để tấn công.
Nhưng mà Mihawk chỉ là bình tĩnh lách người sang một bên, rất đơn giản tránh đi cú đánh này, hai bàn tay của Luffy đánh vào khoảng không, sau đó ông ta mở miệng hỏi: ‘‘Các ngươi là đồng đội của kiếm sĩ này sao?’’
Nhưng Luffy dường như quá giận dữ mà đã đánh mất lý trí, không thèm trả lời câu hỏi của ông ta, vẫn muốn ra đòn tiếp.
Ngay tại thời điểm Luffy công kích, Alex cũng đồng thời nhảy vọt tới bên cạnh của Zoro, đem cậu ta ôm lấy, sau đó giẫm chân xuống dưới sàn gỗ một cái, hai người ngay lập tức bay ngược trở về.
‘‘Dừng tay lại đi, cậu ta vẫn còn sống!’’
Luffy vốn dĩ định tiếp tục tấn công Mihawk, nhưng mà âm thanh của Alex từ phía sau vang lên khiến cậu ta dừng lại.
‘‘Không có bị tổn thương những chỗ yếu hại!’’
Alex đang nhanh chóng xử lý vết thương của Zoro, lời nói của cậu ta để cho Luffy đang trong tình trạng tức giận tỉnh táo trở lại.
‘‘Đại ca...!!!’’
‘‘Đại ca trả lời em đi!’’
‘‘Cố gắng lên!’’
Johnny và Yosaku hiện tại đã là lệ rơi đầy mặt, quỳ ở bên cạnh Zoro không ngừng than khóc, Usopp thì không đến mức bi thảm như hai người này, nhưng mà khuôn mặt của cậu ta cũng là biểu hiện ra tràn đầy lo lắng.
Vết thương này kéo dài từ bụng cho tới vai, mặc dù trông như nó vô cùng dữ tợn, nhưng mà xem xét kỹ thì nó một cách thần kỳ lướt qua tất cả những mạch máu lớn, thần kinh, gân, và bắp thịt, chính xác mà nói đây chỉ là vết thương da thịt mà thôi.
Loại kỹ thuật kiếm thuật này, chắc cũng chỉ có kiếm sĩ đệ nhất mới có thể thi triển ra được.
Đem thanh Hắc Kiếm thả lại trên lưng của mình, Mihawk nhìn về phía Zoro đang được Alex cấp cứu: ‘‘Tên của ta là Dracule Mihawk!! Ngươi không nên chết sớm như vậy đâu! Hãy tự biết rõ mình... Và biết rõ thế giới... Hãy trở thành một người hùng mạnh đi Zoro!!!’’
Nói xong ông ta rất là tiêu sái quay người lại, nhẹ nhàng nhảy lên một cái, liền trở lại ngồi trên chiếc bè gỗ của mình.
‘‘Hẹn gặp lại! Từ giờ đến lúc đó... Ta vẫn sẽ ngồi ở ngôi vị ‘số một thế giới’ này để chờ ngươi! Hãy thử nhờ vào tinh thần và sức mạnh của bản thân để vượt qua lưỡi kiếm này của ta đi! Hãy vượt qua ta đi Roronoa!!!’’
Ông ta liếc mắt nhìn một cái về phía Luffy và Alex, ông ta đã nhận ra đây là hai người mang năng lực Trái Ác Quỷ, sau đó Mihawk quay đầu về phía thiếu niên vừa mới công kích mình: ‘‘Nhóc con! Ước mơ của ngươi là gì?’’
Luffy không một chút do dự nào, trả lời: ‘‘Vua Hải Tặc!’’
Mihawk không có chế giễu cậu ta bởi vì không biết tự lượng sức mình, mà là nghiêm túc gật đầu một cái: ‘‘Đấy là con đường nguy hiểm... Không phải tầm thường đâu!! Còn khó hơn việc vượt qua ta!’’
Nghe thấy vậy, Luffy đần độn lè lưỡi ra, đáp: ‘‘Tôi mặc kệ! Tôi nhất định sẽ thực hiện ước mơ của mình!’’