Chương 170: Crocodile ra tay

"Tiêu diệt tất cả bọn chúng."

"Sòng bạc Rain Dinners là của chúng ta."

Mặc dù bên phía người của tổ chức Baroque Works phát hiện được việc nhược điểm của đám hải tặc này chính là đôi mắt, nhưng mà muốn tại bên trong trận chiến vô cùng hỗn loạn này đem viên đạn bắn chính xác vào tròng mắt không phải là một chuyện dễ dàng, số người làm được việc này tại toàn bộ chiến trường cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay của hai bàn tay.

Mà đám hải tặc thì hoàn toàn có thể không cần lo lắng bất cứ việc gì, cứ đi lên mà mãng tới cùng, bọn hắn chỉ là cần chú ý một chút một đem hai mắt bảo vệ là được.

Khi trên chiến trường xuất hiện thân ảnh của hai người Crocodile và Robin, ở trên mặt đất đã là nằm đó vô số thi thể của đặc vụ tổ chức Baroque Works, đám hải tặc ở phía đối diện thì đã là hưng phấn vô cùng, không ngừng kêu gào tiêu diệt ông chủ của sòng bạc, muốn chiếm sòng bạc làm của riêng của mình,

"Ồ."

Một âm thanh trầm trọng chất chứa khí phách nam nhân vang lên bên tai của mọi người tại đây, cũng không to lớn vang dội, nhưng nó lại trong nháy mắt liền bao phủ toàn bộ chiến trường, làm cho đám hải tặc đang vô cùng nhiệt huyết liền cũng phải bị làm lạnh xuống mấy phần.

"Một đám sâu kiến ngu xuẩn."

Tất cả mọi người theo bản năng đều quay đầu, cùng nhìn về phía hai cái thân ảnh đang chậm rãi mà tiến tới nơi này.

Người đi ở phía trước, là một người đàn ông cao lớn, hắn ta có mái tóc bóng bẩy được vuốt ngược ra đằng sau, trên mặt người này có một vết sẹo dài cắt ngang hết nửa khuôn mặt, tai phải đeo khuyên tai bằng vàng, trên miệng ngậm một điếu xì gà.

Người này không có bàn tay trái, thay vào đó là một cái móc câu bằng vàng, tay phải thì đeo lấy ba cái nhẫn đá quý hoa lệ. Bình thường khi người ta nhìn vào cái hình tượng này liền sẽ có cảm giác thô tục, nhưng mà đặt ở trên người đàn ông này lại cho người ta cảm giác vô cùng bá đạo.

Hắn ta khoác bên ngoài một cái áo choàng lông màu đen, mặc ở bên trong một cái áo sơ mi họa tiết ô vuông màu cam, bộ dáng này của Crocodile trông rất giống hình tượng của những tên mafia ở nước Ý.

Nico Robin đi bên cạnh thì có dáng người cao giầy, mang theo một cái mũ cao bồi màu trắng, trên thân khoác một cái áo gió màu trắng, hình tượng của cô ấy như thế nhưng không hiểu sao lại toát ra vẻ tri thức đến kì lạ.

Mà theo chân của Crocodile chậm rãi đi đến, trong mắt của số lượng lớn hải tặc lúc này đều là bão cát đầy trời, cơn bão che trời lấp đất đang hướng về phía bọn hắn mà cắn nuốt, mà đám hải tặc này khi đối mặt với thiên tai, bọn hắn liền có cảm giác mình chỉ là một con kiến mà thôi.

"Vua sa mạc."

"Thất Vũ Hải."

"Sir Crocodile."

Liên tiếp những cái tên từ trong miệng của đám hải tặc thốt ra, cùng lúc đó thì bọn hắn cũng cảm thấy đang có vô tận sợ hãi đang hướng về bản thân mà bao trùm lấy.

"Thân thể của hắn ta là không thể nào bị thương tổn được, chúng ta xong rồi."

Không giống với những tên hải tặc ngoại lại vừa mới đi đến nơi này, ở trong đám đông hải tặc vẫn là có những tên đã có một đoạn thời gian hoạt động tại thành phố Rainbase, bọn này từng may mắn được chứng kiến cảnh Crocodile ra tay.

Crocodile mỗi lần chiến đấu đều tùy ý cho đối thủ của mình dùng dao, kiếm, rìu, súng mà bổ mà chặt mà bắn vào thân thể của hắn ta, sau không được bao lâu Crocodile sẽ từ những hạt cát vàng đang bay đầy trời xuất hiện với cơ thể lành lặn, không bị hao tổn chút nào.

Khi Crocodile phản kích, hắn ta chỉ cần nhẹ nhàng vung tay lên một cái, đối thủ của hắn ta dù cho có cơ thể cường tráng như thế nào đi chăng nữa, nhưng chỉ cần bị Crocodile tóm lấy, thì sẽ trong nháy mắt biến thành một cỗ thây khô.

"Đừng có sợ."

Cái chết đương nhiên là đáng sợ, nhưng đối với đám hải tặc này, việc không có tiền, không có rượu, không có gái gú, lại đáng sợ hơn cái chết rất nhiều, bọn hắn chính là những kẻ không màng sống chết mà xông pha ra biển, còn không phải là bởi vì muốn thỏa mãn du͙© vọиɠ của bản thân thân hay sao.

"Không phải chúng ta cũng là đao thương bất nhập hay sao? Hơn nữa chúng ta còn có..."

"Còn có cái gì?"

"Xoạt."

Một tên hải tặc đang cố ý lên tiếng để cổ vũ sĩ khí, không biết từ lúc nào mà Crocodile đã đứng ở phía sau lưng của hắn ta, cái áo choàng màu đen tung bay giống như là một cái lá cờ của tử vong, một đám cát từ tay của Crocodile nhanh chóng xuyên qua người tên hải tặc này, sau đó nó liền quay về lòng bàn tay của hắn ta.

Đây chính là chiêu Barchan, Crocodile đem cánh tay của mình biến thành hình dạng lưỡi liềm, bất cứ người nào bị nó cắt trúng liền sẽ bị mất nước và lập tức khô lại, nạn nhân sẽ vô lực mà ngã xuống đất, đồng thời cũng biến thành một cái xác khô.

"Á á á á á"

Tên hải tặc bị một chiêu này của Crocodile đánh trúng lập tức mở miệng hét to lên một tiếng, hắn ta liên tục phát ra âm thanh rêи ɾỉ, nhưng sau một vài giây hắn ta mới phản ứng được sự việc có chút không thích hợp, hắn ta nhanh chóng sờ soạng khắp bản thân mình, vô cùng ngạc nhiên:

"Ta... Ta... Không bị sao cả?"

Crocodile cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, hắn ta quay đầu lại nhìn, đây là lần đầu tiên ánh mắt của hắn ta đặt trên người của kẻ này.

"Ha ha ha ha ha. Ta không có bị sao cả."

Tên hải tặc mở to miệng cười lớn, hắn ta là biết một chiêu này của Crocodile kinh khủng đến mức độ này, chiêu này có thể trong nháy mắt đem một người cao to đến vài trăm kí biến thành một kẻ chỉ còn là da bọc xương vài chục kí, cái chiêu thức này không biết là đã trở thành nỗi ám ảnh của biết bao nhiêu hải tặc.

Một chiêu thức khủng bố đến thế, hôm nay lại không thể nào làm được gì hắn ta mảy may, làm cho tên hải tặc cao hứng điên rồi.

"Ngươi hãy ngoan ngoãn chịu chết đi..."

"Xoạt..."

Tên hải tặc dự định kêu thêm một câu khẩu hiệu để cổ vũ sĩ khí của mọi người, bỗng dưng hắn ta cảm thấy tầm mắt của mình đột ngột bay lên cao.

"Bịch."

Một âm thanh nhỏ truyền vào bên tai của hắn ta, cùng với gương mặt bị chấn động, tầm mắt hiện tại đã là dán vào trên mặt đất, hình ảnh cuối cùng trong hai mắt của kẻ này chính là một cỗ thi thể không có đầu, đó không phải là thi thể của hắn ta thì còn ai vào đây.

Crocodile phất phất tay vài cái, hắn ta vừa mới dùng một chiêu công kích vật lý gϊếŧ chết cái tên hải tặc kiêu ngạo này, Crocodile nhìn về làn da của kẻ này rồi lâm vào suy tư:

"Thì ra là vậy. Ở trên làn da của tên này được bao trùm một lớp vật chất đặc thù nào đó, chính cái lớp vật chất này đã chống lại năng lực hấp thu hơi nước của ta. Ngoài ra, cái lớp vật chất này còn có năng lực phòng ngự không tệ."

Crocodile rít một hơi điếu xì gà, hắn ta nhìn về phía đám hải tặc ở xung quanh, nhếch miệng cười nói:

"Thủ đoạn này có chút thông minh đấy. Nhưng mà, bọn ngươi chẳng lẽ chỉ là dựa vào cái thứ này liền có đủ can đảm để mà khiêu chiến ta hay sao?"

_______________________________________

P/s: Nếu thấy truyện hay, mong các bạn ném cho tác 1 Like, 1 Đề Cử, 1 Đánh Giá, 1 Lượt Cất Giữ...

Nếu có bất kỳ vấn đề gì thì mọi người có thể để lại 1 Comment bên dưới phần bình luận.

Cảm ơn tất cả mọi người!