Chương 166: Ngươi sẽ hối hận

Alex hít sâu vào một hơi, hiện tại cậu ta chỉ có thể cảm thán một câu "Không hổ là anh trai của Luffy", người ở trước mắt này nếu như đem so với Luffy ở cái khoản cố chấp thì không thua kém một chút nào, có khi là vượt trội hơn hẳn.

Alex tiếp tục nói:

"Ta nói rõ ra luôn này. Ngươi hoàn toàn không phải là đối thủ của Râu Đen. Nếu như ngươi vẫn tiếp tục tìm hắn ta mà sống mái, thực chất chỉ là tự đẩy mình vào tình huống nguy hiểm mà thôi."

Ace vẫn không đáp lại lời của Alex, chỉ là nhàn nhạt hỏi một câu:

"Còn ngươi thì sao?"

Đối mặt với câu hỏi lại của Ace, Alex ngẩn người ra một chút, cậu ta nhíu mày, nói:

"Ta không hiểu ý ngươi muốn nói là gì?"

Ace cười cười, một ngón tay chỉ vào người của Alex:

"Ta cảm nhận được trên người của ngươi có một cỗ sát ý, nó giống như là một ngọn lửa cháy dữ dội ở trong đêm đen vậy. Hơn nữa, ở bên trong cỗ sát ý này còn chất chứa một ý chí quyết tuyệt. Lúc đầu, ta cứ nghĩ rằng ngươi đang hướng về phía của ta. Nhưng hiện tại xem ra là không phải, nếu không ngươi đã không đem toàn bộ chi tiết năng lực trái ác quỷ của Râu Đen nói cho ta nghe. Cho nên, ngươi cũng giống như ta, sắp chuẩn bị chiến đấu với một kẻ thù đáng sợ, phải không?"

Alex lập tức cắt đứt lời của Ace:

"Đó là chuyện của ta."

Alex vung tay lên một cái, tiếp tục nói:

"Ngươi không có nghe ta nói rõ hay sao? Ta nói là ngươi căn bản không phải là đối thủ của Râu Đen."

Ace vẫn là tiếp tục không để ý tới lời nói của Alex, tiếp tục hỏi:

"Sau khi biết được đối thủ của mình vô cùng mạnh mẽ, thì ngươi muốn từ bỏ hay sao?"

Alex:

"Này, ngươi nghe ý của ta cái đã."

Nhìn thấy Alex đã có cảm giác như là không thể kiên nhẫn được nữa, Ace rốt cuộc nghiêm túc nhìn về phía cậu ta, trầm giọng nói:

"Mọi thứ đã là vô cùng rõ ràng. Ngươi cũng sẽ không từ bỏ trận chiến sắp đến. Ta đương nhiên cũng sẽ là như vậy. Dù ngươi cảm thấy ta không phải là đối thủ của hắn ta, nhưng ta lại cảm thấy ta có thể."

Nghe tới đây Alex là đã hiểu được việc mình có tiếp tục nói tiếp hay không đã không quan trọng, không thể nào xoay chuyển được ý nghĩ của Ace.

Alex tìm cách tiếp cận khác:

"Này Ace, ngươi không lẽ thật sự cho rằng Râu Trắng là có thể trở thành Vua Hải Tặc."

Ace hơi giật mình một chút, anh ta hiểu được ý tứ trong lời nói của Alex:

"Ngươi..."

Alex lắc đầu:

"Tình huống cơ thể bệnh tật của Râu Trắng ở trên biển đã không phải là bí mật gì, có lẽ ông ta có thể sống thêm được vài năm, có lẽ ông ta chỉ có thể chống đỡ thêm được một tháng, thậm chí có khả năng ngày mai liền..."

Ace lập tức nổi giận, gào lên:

"Im miệng cho ta."

"Lửa mặt trời."

Một luồng lửa to lớn được Ace bắn ra từ năm đầu ngón tay, nó mau chóng lao tới, bao trọn lấy toàn bộ thân hình của Alex.

Ace đây chỉ là tùy tiện đánh ra một quyền liền có thể tạo ra một cái cột lửa khá lớn, cơn lốc lửa này nhanh chóng cắn nuốt hết mọi thứ ở xung quanh, nó đem phạm vi xung quanh người Alex mười mấy mét đều bao phủ toàn bộ.

"Không tốt."

Ace chỉ là theo bản năng mà ra tay, lúc này anh ta lập tức hồi phục lại tinh thần, đối phương là đồng đội của em trai mình, hơn nữa còn là đặc biệt đi tới chỗ này nói cho mình nghe năng lực và nhược điểm của trái ác quỷ do Râu Đen nắm giữ, thế mà bản thân lại là ra tay tấn công cậu ta.

"Ầm ầm ầm"

Ngọn lửa trong nháy mắt đem Alex cho cắn nuốt, mặc dù là Ace để nhanh chóng triệt tiêu bớt lực lượng, nhưng là vẫn có một khoảng lớn sa mạc bị thiêu thành một vòng tròn đen khổng lồ.

Trên mặt của Ace hơi lộ ra vẻ lo lắng:

"Mong sao là không có chuyện gì xảy ra."

Ở vị trí Alex đang đứng, lúc này cậu ta vẫn là thản nhiên như cũ, ngay lúc Ace bộc phát thì cậu ta đã nhanh chóng sử dụng năng lực trái ác quỷ để tạo cho mình một bức tường bảo vệ bằng năng lượng ngoại cảm, đối mặt với một chiêu có chút to lớn vừa rồi của Ace thì Alex vẫn là lông tóc không thương một chút nào.

Alex lên tiếng:

"Ngươi xem đi, chỉ cần nhắc tới Râu Trắng, ngươi lập tức liền đánh mất đi lý trí của mình."

Nhìn thấy cả người Alex vẫn là bình yên vô sự, Ace thở dài ra một hơi nhẹ nhõm, anh ta lại nhịn xuống cảm giác muốn đi lên cho người trước mắt thêm một quyền.

Ace gật đầu:

"Ta đương nhiên biết."

Alex nghe thấy lời này của Ace thì cũng cảm thấy an ủi một chút, rốt cuộc thì nỗ lực của cậu ta cũng có kết quả.

"Râu Trắng là một người vô cùng vĩ đại, ta xin lỗi ngươi bởi vì lời nói vừa rồi. Bây giờ, nếu như ta dùng thông tin của một người để cùng ngươi trao đổi, ngươi có thể hay không dừng việc đuổi bắt Râu Đen lại?"

Ace lập tức trả lời:

"Không."

Mặc kệ cho Ace từ chối, Alex vẫn là nói tiếp:

"Người kia gọi là Sabo."

Nghe được cái tên này cả người Ace giống như là bị trúng định thân chú, sững sờ ở tại chỗ.

Alex:

"Như thế nào? Nếu như ngươi đồng ý. Ta sẽ lập tức nói cho ngươi biết ta cả."

Nhưng Ace lại không có trả lời Alex, anh ta bỗng dưng mở miệng cười lớn:

"Ha ha ha ha ha ha ha"

Nhìn Ace ở trước mặt cười như điên, sắc mặt của Alex hơi trầm xuống:

"Ngươi cho rằng là ta đang lừa gạt ngươi hay sao?"

Ace xoa xoa đi nước mắt bởi vì cười quá lớn gây ra, vẻ mặt anh ta vô cùng vui vẻ mà nhìn lấy Alex, bởi vì anh ta đã từ biểu tình và giọng nói của Alex liền đã có thể phỏng đoán ra chân tướng của sự việc.

Nếu như Alex muốn nói đến tin tức kẻ thù của Sabo, thì cậu phải hẳn phải biểu lộ ra cảm giác chán ghét. Nếu như Sabo đang ở tình huống nguy hiểm, thì cậu ta hẳn phải có cảm xúc lo âu. Bởi vì Sabo giống như Ace, anh ta là anh trai của Luffy, mà Alex lại hết sức coi trọng Luffy, cho nên cậu ta sẽ không thể nào thờ ơ khi biết được tin tức về Sabo. Nó cũng là tương tự như Alex bảo là không thích Ace, nhưng vẫn một đường đi đến nơi này, đem thông tin mà cậu ta biết được nói hết cho anh ta.

Ace là một người thông minh, anh ta ngay lập tức liền có thể đoán ra được tình huống hiện tại của Sabo đó là: Sabo hiện tại vẫn còn sống, hơn nữa Sabo còn đang sống rất tốt.

Ace nhìn về phía Alex, nở một nụ cười:

"Ta đương nhiên biết rằng ngươi vô cùng nghiêm túc, cũng biết ngươi không có nói sai. Cho nên, hôm nay thật sự là một ngày tốt lành."

Ace đứng nghiêm lại, cúi đầu hành lễ với Alex một cái:

"Ngươi để cho ta biết hai người anh em của mình đều bình an, ta thật sự cảm ơn ngươi từ tận đáy lòng của mình."

Alex cũng không khỏi cảm thán một câu:

"Ace thực sự là một người vô cùng nhạy bén."

Hành lễ xong, Ace cười nói:

"Được rồi, hiện tại ta muốn tiếp tục đi đuổi bắt Râu Đen,"

Nghe xong câu nói này của Ace, Alex là suýt nữa té bật ngửa, làm cậu ta lãng phí nước miếng cả nửa ngày, rốt cuộc người đối diện lại là nghe vào tai này ra ở tai khác.

Hiện tại, Alex thực sự đã không có gì để mà nói nữa, cậu ta trực tiếp xoay người rời đi, trước khi đi cậu ta để lại một câu:

"Rồi ngươi sẽ phải hối hận."

_______________________________________

P/s: Nếu thấy truyện hay, mong các bạn ném cho tác 1 Like, 1 Đề Cử, 1 Đánh Giá, 1 Lượt Cất Giữ...

Nếu có bất kỳ vấn đề gì thì mọi người có thể để lại 1 Comment bên dưới phần bình luận.

Cảm ơn tất cả mọi người!