“Này, hai thằng kia!”
Tên thiếu niên bị trói trên cọc gỗ ngẩng đầu lên, cho dù thân hãm tù giam, trên mặt vẫn như cũ nhuệ khí không giảm, tiếp tục nói:
‘‘Tụi mày có thể qua đây một lát...và cởi trói cho tao được không? Tao sẽ trả ơn cho tụi mày đầy đủ. Tao sẽ gϊếŧ những đứa bị truy nã trong khu vực này. Tiền thưởng sẽ thuộc về tụi mày!’’
‘‘Thật là thú vị!’’
Alex đánh giá một câu, nghiêng đầu sang nhìn về phía Luffy.
Chỉ thấy hắn đang ghé đầu vào tường dùng ánh mắt chăm chú quan sát Zoro.
‘‘Luffy, cậu thấy thế nào?’’ Alex hỏi.
‘‘Cái dây thừng kia nhìn như rất dễ dàng mở ra...’’ Luffy một bộ dáng ngu ngơ trả lời.
‘‘Này này Luffy, hình như điểm chú ý của cậu sai rồi!’’
Một bên Coby vừa mới cố gắng để có thể leo lên được bờ tường, hắn lo lắng vội vàng ngăn cản, chỉ sợ hai cái tên không sợ trời không sợ đất bên người liền muốn đem tên tội phạm trong quảng trường thả ra.
‘‘Hai người mà thả hắn ra là hắn sẽ gϊếŧ tất cả người trong trấn, cả chúng ta đều sẽ bị gϊếŧ...’’
‘‘Anh ta sẽ không gϊếŧ được chúng ta đâu!’’
Một mực vẫn giữ sắc mặt vui vẻ, Luffy tự tin nở nụ cười nói tiếp: ‘‘Tớ quá mạnh...Để điều đó xảy ra!’’
‘‘Cạch...cạch...cạch...’’ Ngay tại thời điểm ba người đang trao đổi, một cái thang gác ở bên cạnh bọn họ, tiếp đó một cô bé từ dưới đất trèo lên, dùng ánh mắt cảnh cáo bọn hắn đừng làm ồn, sau đó cô bé nhanh nhẹn vượt qua tường vây nhảy vào căn cứ hải quân.
‘‘Nhìn nè, em làm cơm nắm cho anh đó, chắc anh đói lắm rồi phải không?’’ Cô bé đi tới bên cạnh Zoro, mở ra trong gói giấy để lộ ra hai nắm cơm, đưa tới trước mặt hắn.
‘‘Đây là lần đầu tiên em làm cơm nắm, nên em đã cố hết sức mình.’’
‘‘Tao không đói! Mang mấy thứ đó biến đi!’’ Zoro làm ra một bộ mặt lạnh lùng, quát với cô bé.
‘‘Nhưng...’’
‘‘Tao đã nói là không cần! Mau về nhà đi! Không thì tao sẽ gϊếŧ mày đó nhóc!’’
...
‘‘Chậc chậc. Đừng có giở trò bạo lực ở đây Roronoa Zoro! Không là tao méc ba đó!’’ Theo một cái âm thanh khinh bỉ truyền đến, một tên thiếu niên tóc hai mái bộ dáng lập dị rất phách lối bước từ trong căn cứ hải quân đi ra, phía sau lưng còn đi theo hai tên binh sĩ hải quân.
‘‘Thật tuyệt vời! Chẳng phải là thằng bé Helmeppo ngu ngốc, hư hỏng đây sao!’’ Zoro liếc nhìn tên thiếu niên, dáng vẻ vô cùng khinh thường.
‘‘Ngu ngốc? Đừng có quá đáng nha! Ba tao là đại tá Morgan vĩ đại đó!’’ Helmeppo nghe thấy như thế, lộ vẻ tức giận, ngay lập tức lôi danh của ông già mình ra để hù dọa.
‘‘Chào bé gái! Bé mang chỗ cơm nắm này đến cho ta phải không?’’ Helmeppo nói một tiếng, nhanh tay đoạt lấy một nắm cơm của cô bé, đưa lên miệng cắn một miếng.
‘‘Ọe! Ngọt quá!!! Mày cho đường vào đấy hả? Mày phải cho muối vào chứ!’’ Hắn vừa la mắng, miệng không ngừng phun ra những thứ vừa ăn vào.
Sau đó Helmeppo đem tất cả cơm của cô bé ném xuống đất, dùng chân đạp bọn nó một hồi, đồng thời hạ lệnh đem cô bé ném ra bên ngoài.
Làm xong hết tất cả, hắn một bên thở phì phò liền dẫn người rời đi, thậm chí không có đối với trên tường rào ba tên quần chúng phát biểu ý kiến.
Hành động này làm cho Alex cũng không hiểu nổi, suy nghĩ trong đầu chả lẽ là hắn không phát hiện được ba người, năng lực quan sát có chút kém.
Alex nhớ kỹ tên Helmeppo này về sau cải tà quy chính trở thành một lính hải quân tốt, hơn nữa còn mang theo một cái bịt mắt, có lẽ hắn thực sự bị mù.
‘‘Cảm ơn anh trai.’’
‘‘Không có việc gì.’’ Alex xoa lên đầu cô bé, khi nàng bị ném ra tường vây, hắn đã nhanh tay bắt được.
‘‘Em mau về nhà đi, ở căn cứ hải quân này rất nguy hiểm.’’
Bên cạnh Coby khi nghe được ‘căn cứ hải quân rất nguy hiểm’ muốn nói cái gì, nhưng rốt cuộc lại thôi, trong lòng là một trận đấu tranh tư tưởng.
Mà Luffy không biết từ lúc nào đã đứng trước mặt của Zoro, hai người trải qua một cuộc trò chuyện ngắn, đại loại là Luffy mời Zoro gia nhập băng nhưng bị từ chối.
‘‘Này, đợi đã!’’ Ngay lúc Luffy định quay người rời đi, Zoro lên tiếng gọi hắn lại.
‘‘Mày...Mang nó đây được không?’’ Zoro nhìn về phía hai nắm cơm dính đầy bùn đất, nhờ Luffy giúp đỡ.
‘‘Anh định ăn thật à? Trông còn giống bùn nắm hơn là cơm nắm đó!’’
Luffy cầm hai nắm cơm dưới đất lên một bộ ghét bỏ, nhưng thiếu niên tên Zoro chỉ là mở miệng thật lớn.
‘‘Trình bày nhiều! Cứ ngậm mồm vào rồi bón cho tao tất cả chỗ đó!’’
‘‘Rộp...Rộp...Rộp...Ực...’’ Rất nhanh Zoro đem tất cả cơm nhai xong, khó khăn nuốt xuống, hắn hướng phía Luffy nói:
‘‘Giúp tao nói với con bé đó...Rất ngon...Cảm ơn vì bữa ăn!’’
‘‘Được rồi, tôi sẽ chuyển lời giúp anh!’’ Luffy cười cười đáp lời, rất nhanh hắn liền dẫn theo Coby chạy về phía trong trấn đi tìm cô bé.
...
Vẫn là cái quảng trường đó, vẫn là tên thiếu niên kia bị trói trên cọc gỗ, nhưng lần này đổi lại là Alex đứng trước mặt hắn.
‘‘Này, thuyền trưởng của ngươi đã đi rồi. Ngươi còn lưu lại tại nơi này làm cái gì, tên hải tặc!’’ Zoro cũng có chút không hiểu, rõ ràng đã từ chối rồi mà vẫn có người dừng lại tại đây.
Alex cũng không vội trả lời, dần hạ thân mình ngồi xếp bằng trên mặt đất, xong xuôi hắn mới mở miệng: ‘‘Ta biết ngươi muốn trở thành kiếm sĩ mạnh nhất thế giới. Ngươi ra biển là để tìm kiếm và khiêu chiến Dracule Mihawk – người đang nắm giữ danh hiệu mạnh nhất.’’
‘‘Cái gì? Làm sao ngươi biết?’’ Zoro giật mình, việc hắn là kiếm sĩ không khó để biết, nhưng mục đích khiêu chiến Mihawk hắn chưa từng nói cho bất kỳ người nào.
‘‘Lý do ta biết thì bỏ qua đi. Ta chỉ muốn nói với ngươi hiện giờ chưa đủ tư cách để khiêu chiến hắn. Kiếm sĩ mạnh hơn ngươi trên Đại Hải Trình không chắc có vài ngàn người, nhưng vài chục vài trăm người là chắc chắn có.’’ Alex chầm chậm nói tiếp.
‘‘Không thể nào! Ta không tin!’’ Zoro là một cái người tâm cao khí ngạo, làm sao chịu tin khi nghe bản thân còn chưa đủ tư cách khiêu chiến kiếm sĩ mạnh nhất, đồng thời cũng tồn tại rất nhiều kiếm sĩ mạnh hơn mình.
‘‘Ngươi hiện tại có thể chém sắt thép như chém bùn sao? Ngươi chém ra được kiếm khí sao? Chưa làm được những thứ đó còn chưa được xếp vào kiếm sĩ cao thủ chứ nói gì là danh đệ nhất thế giới!’’ Alex tiếp tục đả kích Zoro.
‘‘Cái này...’’ Là một kiếm sĩ, Zoro đương nhiên hiểu những thứ Alex đã nói, hắn bởi vì kiếm thuật trì truệ không tiến mới quyết định ra biển, tìm cách nâng cao sức mạnh của mình.
‘‘Nếu như ngươi muốn đủ sức để có thể giành lấy ngôi vị đệ nhất, thì cùng chúng ta ra biển. Tại đây là Biển Đông nơi được cho là yếu nhất không còn giúp được gì ngươi. Đến Đại Hải Trình rồi đánh bại từng tên kiếm sĩ cao thủ, từng bước mạnh lên.’’ Alex tiếp tục dẫn đạo.
‘‘Còn vụ danh tiếng kiếm sĩ tốt hay xấu thì ngươi không cần quan tâm. Cái tên Dracule Mihawk kiếm sĩ mạnh nhất thế giới hắn cũng là một tên hải tặc.’’ Alex cười cười nói ra điểm mấu chốt.
‘‘Thôi được rồi! Nhưng các ngươi có thể đợi cho đến khi ta được thả sao?’’ Sau một hồi suy nghĩ, Zoro cuối cùng cũng đưa ra quyết định, hắn muốn mạnh lên chỉ có cách tham gia cùng bọn với Alex.
‘‘Ngươi là ngốc bẩm sinh? Hay là đầu bị ngâm nước? Ngươi nghĩ bọn hải quân sẽ giữ lời hứa thả ngươi ra sau một tháng sao? Theo ta nghĩ chỉ vài ngày nữa thôi bọn chúng sẽ đem ngươi ra xử tử.’’ Alex liếc mắt nhìn Zoro một chút, khinh thường nói.
...
Trong thời gian Alex và Zoro trò chuyện, Luffy và Coby được nghe cô bé ban nãy kể về lý do Zoro bị bắt, là bởi vì Zoro giúp đỡ nàng tránh khỏi con sói của Helmeppo.
Sau khi Luffy cho Helmeppo ăn đấm vì dám gây sự trong quán ăn, hai người liền cấp tốc quay lại quảng trường.
‘‘Anh bị lừa rồi! Bọn hắn căn bản không có ý định giữ lời hứa. Tên Helmeppo kia chính miệng nói ra, ba ngày sau sẽ công khai xử tử anh!!!’’ Nói xong mặc kệ cho Zoro phản ứng, thiếu niên tên là Coby bi thương cúi đầu xuống, cố gắng không để cho người khác thấy mình rơi lệ, nhưng âm thanh tiếng khóc nức nở đã đủ để bày tỏ nội tâm hiện tại của hắn.
Alex đối với Luffy cười cười nói: ‘‘Zoro là một kiếm sĩ. Hiện tại kiếm của hắn đã bị tụi hải quân lấy mất. Nếu chúng ta giúp lấy lại, có khi hắn ta sẽ đồng ý đi theo!!!’’
Luffy nghe vậy, một tay giữ lấy cái mũ rơm trên đầu, nhìn về phía Zoro nghiêm túc nói: ‘‘Tôi sẽ lấy lại kiếm cho anh. Sau đó anh sẽ trở thành đồng đội của tôi!!!’’
Nói ra một câu khẳng định như vậy, không đợi Zoro đồng ý hay từ chối, Luffy đã xoay người xông thẳng vào căn cứ hải quân.