Đường Linh vỗ vỗ hai tay, ""Chính là đánh ngươi. Đừng quên, khế ước bán thân của ngươi vẫn còn trong tay ta. Cho dù ngươi hiện tại làm hoàng phi, nô tịch của ngươi chỉ cần còn một ngày trong tay ta ngươi chính là nha hoàn của Đường Linh ta. Chủ nhân giáo huấn một con chó, có một vấn đề à? Căn cứ vào luật lệ hoàng triều, nếu ngươi dám phản kháng thì sẽ bị trượng trách 100 ban mực hình."
"Ngươi chờ đợi cho ta! Đường Linh, đừng để ta tìm được khế ước bán thân của ta. Nếu không ta nhất định phải cho ngươi đẹp mặt!"
Nguyễn Thanh Nhi muốn làm hoàng hậu đương nhiên không dám đem tai tiếng quá khứ của mình ra ngoài.
Nếu để cho đám lão nhân trong triều đình biết, Hoàng Thượng khẳng định không giữ được nàng ta.
"Linh phi nương nương từ nhỏ tu tiên, không sợ đói khát. Vì vậy, cho nên bữa ăn lãnh cung này liền miễn."
Nguyễn Thanh Nhi không đánh lại, nhưng nàng ta có cách đối phó với Đường Linh. Cùng lắm thì sẽ bỏ đói Đường Linh đến chết. Dù sao cũng không có bất cứ quan hệ gì với nàng ta.
"Hệ thống quân, bây giờ ta có xấu không? Vì sao Nguyễn Thanh Nhi gọi ta là xấu xí?"
Đường Linh nằm ở trên giường nghiêm túc nói.
(Kí chủ có thể đi đến bờ nước để nhìn.)
Đường Linh lập tức chạy đến một cái ao bỏ hoang ở lãnh cung nhìn.
"Mắ ơi, có quỷ!"
Đường Linh bị dọa đến thiếu chút nữa ngất đi. Bây giờ khuôn mặt của nàng quá xấu xí. Một nửa khuôn mặt được bao phủ bởi các u nhọt màu đỏ tươi. Dáng vẻ gập ghềnh làm nàng sợ chết.
Nam nhân của nàng không có bị buồn nôn muốn chết không, thực sự là tạ ơn cả nhà của hắn.
"Ta nhớ ta vẫn còn năm trăm điểm. Đổi cho tôi một chai nước thay da ngay lập tức. Lập tức lập tức!"
(Được thôi kí chủ.)
Trong tay Đường Linh đột nhiên xuất hiện một cái bình sứ trắng. Nàng bôi nước trong bình lên mặt một cách cẩn thận. Không có góc nào trên khuôn mặt của nàng được tha.
Chẳng bao lâu có một cảm giác nóng rát trên khuôn mặt của nàng. Sau một vài phút, cơn đau thấu xương biến mất.
Đường Linh quay lại nhìn khuôn mặt mình trong ao.
Khuôn mặt nàng ở bên trong nước trở lại hình dạng ban đầu. Làn da tinh tế và trắng nõn hơn trước. Khuôn mặt đẹp như tranh vẽ, đôi môi anh đào không tô mà đỏ.
"Không trang điểm có cảm giác này. Hệ thống, nước thay da này của ngươi quả thực là thần khí của giới mỹ phẩm a!"
(Không cần khách khí.)
Hệ thống lại truyền đến âm thanh cơ học.