Chương 87: Chi Phí Đêm Nay Của Toàn Trường Tôi Bao Hết!

"Tiểu thư này, tôi không biết cái cảm giác về sự ưu việt của cô từ đâu ra, trong mắt của tôi, mùi trên người cô, càng giống như là từ trong đống rác đi ra.

"

Thẩm Lãng mặc kệ Triệu Hương Hương là người nổi tiếng nào, chỉ cảm thấy cô ta kéo thấp tố chất của người nổi tiếng khác xuống, thật sự nên sửa gọi là Triệu thúi thúi.

"Cậu gọi ai là tiểu thư đó hả! Tôi là người nổi tiếng! Không phải tiểu thư! Tôi là người cực kỳ nổi tiếng!" Triệu Hương Hương trừng đôi mắt to tròn nhìn Thẩm Lãng, cố ý nhấn mạnh cô là người cực kỳ nổi tiếng.

"Chắc ông Viên cho cô ăn quá căng rồi, người nổi tiếng giỏi lắm à?"

Thẩm Lãng cảm thấy Triệu Hương Hương thật sự là một người đàn bà chanh chua.

"Tôi đây là người có 1 triệu fan, cậu có biết có biết bao nhiêu fan nam liếʍ màn hình của tôi không? Ha ha, nói cho cậu cậu cũng không hiểu, bây giờ lời thời buổi của người nổi tiếng, hiểu không cậu nhóc!"

"Ồn ào!"

Thẩm Lãng cong đầu ngón tay búng một phát.

Mái tóc ngăn nắp của Triệu Hương Hương lập tức rối bù xù.

Lúc này, Triệu Hương Hương hoàn toàn không ý thức được, đây là kiệt tác của Thẩm Lãng.

Triệu Hương Hương vội vàng sửa sang lại kiểu tóc, chẳng còn thời gian đâu mà cãi nhau với Thẩm Lãng, đêm nay là thời gian quan trọng để cô hiến dâng cơ thể, kiểu tóc rối loạn sẽ làm thấp độ thiện cảm của ông trùm nhà đất với cô.

Ngay vừa rồi, tài xế lái DiDi cũng không có nói chen vào cuộc thảo luận.

Chỉ thấy sắc mặt anh ta nặng nề, hai tay nắm tay lái run run.

Anh cho rằng mình rất có thể đã đắc tội một ông lớn.

Bởi vì vừa nãy vố ý nhìn thấy chiếc đồng hồ trên cổ tay Thẩm Lãng, không ngờ lại là Patek Philippe!

Tuy anh không biết chìa khóa của Hennessey Venom GT, nhưng anh biết logo Patek Philippe.

Người thường ai sẽ ăn no căng đeo cái đồng hồ mấy triệu tệ, có số tiền không ấy có thể mua siêu xe.

Cũng chỉ có mấy ông lớn hiển hách thật sự mới đeo đồng hồ quý như vậy.

Tài xế DiDi lại nhớ tới những lời Thẩm Lãng nói ban nãy, thì càng thêm không rét mà run.

Còn bạn bè của tài xế thì đã nổ tung chảo.

"Đây là chìa khóa của Hennessey Venom! Ai đi mua đồ ăn ngồi cái xe xa hoa như này?"

"Thành phố Bình An chúng ta có Hennessey Venom GT à? Không ai có thể lái được nó hết trơn ấy!"

"Ông Lưu ông đừng đùa, ông lại lấy trộm ở chỗ nào đó?"

Bởi vì đang lái xe, tài xế DiDi tạm thời không có biện pháp nhìn thấy bình luận của bạn bè, nhưng thông qua chiếc đồng hồ Patek Philippe của Thẩm Lãng, anh đã đoán được Thẩm Lãng có thân phận rất cao quý.

"Haiz! Người ta nói rõ ràng đều là nói thật, mình lại nghĩ rằng đang khoác lác, không ngờ kẻ có tiền lại điệu thấp như thế, cách nói năng này quả thật khiến mình xấu hổ, những ông lớn kiểu này, mình đắc tội không nổi, để Triệu Hương Hương đi làm đi thôi.

"

Tài xế DiDi âm thầm phát ra một tiếng cảm khái trong lòng.

Chuyện hôm nay khiến thế giới quan của anh hoàn toàn thay đổi.

Anh cho rằng Thẩm Lãng trước mặt hoàn toàn thua, vừa không có tiền vừa không có tố chất, rõ ràng là chính mình đã sai, còn châm biếm ông lớn người ta, nghĩ lại thì quả thật quá buồn cười.

"Từ nay về sau, mình cũng phải học tập ông lớn làm một con người điệu thấp.

"

Tài xế DiDi lập tức quyết định phải làm ra một số thay đổi.

E rằng, anh sẽ không bao giờ dễ dàng khinh thường người khác, nói không chừng ông cụ nhặt ve chai ven đường, còn là nhà có 4 phòng phải di dời!

Mười phút sau, tài xế DiDi đưa Thẩm Lãng và Triệu Hương Hương đến quán lẩu Phí Đằng.

Thẩm Lãng không ngờ rằng cái con gà mờ người nổi tiếng Triệu Hương Hương này cũng tới đây ăn lẩu, lập tức cảm thấy vô cùng xui xẻo.

Vì thế, Thẩm Lãng đi vào quán lẩu, liền trực tiếp chọn một chỗ ngồi riêng, chính mình một người im lặng ăn lẩu.

Đây là quán của mình, không có nhiều quy củ như vậy, tha hồ ăn uống, đây là chỗ thoải mái của người làm ông chủ.

Qua khoảng 1 tiếng, Thẩm Lãng mới từ chỗ riêng đi ra.

Lấp đầy bụng, sức lực cũng khôi phục, chuẩn bị trở về đánh tiếp 10 ván.

Nhưng Thẩm Lãng không ngờ, mới vừa đi chỗ ngồi riêng, đã bắt gặp Triệu Hương Hương và "Ông trùm nhà đất" trong miệng cô ta.

Hai người này cũng vừa mới ăn lẩu xong, ôm ôm ấp ấp, hình như đã vội khó dằn nổi.

Thẩm Lãng rất tò mò, ông trùm nhà đất ở Bình An rốt cuộc là ai, dù là Ngô Lương với cha hắn cũng không dám nói mình là ông trùm nhà đất!

Khi hắn thấy rõ khuôn mặt người này thì không ngờ lại là Dương Tiểu Văn kia!

Thằng này, tự xưng là ông trùm nhà đất ở Bình An!

Cùng lúc đó, Dương Tiểu Văn và Triệu Hương Hương cũng chú ý tới Thẩm Lãng.

"Ông xã, chính là tên nhóc kia, nó đánh em, anh phải làm chủ cho em đi!" Triệu Hương Hương vừa làm nũng, vừa "Hắt nước bẩn" lên người Thẩm Lãng.

Rõ ràng là cô ta nằm ở trên đầu xe Thẩm Lãng, chẳng biết xấu hổ nhờ cậy không đi, giờ thế mà lại vu oan Thẩm Lãng đánh người, thật sự là kẻ bỉ ổi!

"Hóa ra là mày!" Dương Tiểu Văn nhận ra Thẩm Lãng, cơn giận lập tức bùng nổ.

Trên mặt Dương Tiểu Văn đến nay vẫn còn lưu lại kiệt tác mà Thẩm Lãng tặng cho hắn.

Đó là một cái dấu giày to tổ chảng, nó đã in vào trên da mặt.

Dương Tiểu Văn vẫn luôn nghĩ biện pháp tìm Thẩm Lãng báo thù, nhưng thời gian trước chị gái nằm viện, chính hắn lại chẳng có thực lực mịa gì, chỉ có thể dựa vào quan hệ và bản lĩnh của chị gái.

"Được đấy Dương Tiểu Văn, đổi bạn gái nhanh đó, lúc này mới hơn nửa tháng, đã muốn làm con gà nổi tiếng trên mạng này.

" Thẩm Lãng cười lạnh.

"Mày quản được à! Cái con nhỏ ngu xuẩn kia đã bị tao đá rồi!" Hai tròng mắt của Dương Tiểu Văn nhìn chòng chọc Thẩm Lãng, hận không thể xông lên đánh Thẩm Lãng tơi bời một trận.

Nhưng mà, hắn thật sự là không có lá gan đó, lúc trước ở quán trà, bị Thẩm Lãng đè nặng trên mặt đất, đánh muốn phọt cứt ra.

Có điều, con nhỏ Triệu Hương Hương này cũng không thông minh hơn bạn gái cũ của Dương Tiểu Văn là bao.

"Ông xã, đánh hắn! Để hắn quỳ xuống trước mặt chúng ta!" Triệu Hương Hương lắc lắc cánh tay Dương Tiểu Văn, kêu hắn giúp cô xả giận.

Lại không biết rằng Dương Tiểu Văn hoàn toàn không dám một chọi một với Thẩm Lãng.

"Dương Tiểu Văn, mày chính là ông trùm nhà đất hả? Mày không thấy xấu hổ sao?" Thẩm Lãng có thể nhìn ra được bản thân Dương Tiểu Văn tuyệt đối không có năng lực kia.

Nếu như là ông trùm nhà đất ở thành phố Bình An, thì sao có thể trộn lẫn với kẻ nổi tiếng có tố chất thấp như Triệu Hương Hương.

Loại phụ nữ như Triệu Hương Hương, tự cho là có được 1 triệu fan là rất hay, thực ra khí cạnh này trộn lẫn rất nhiều sự giả dối.

Ở trong nhà trọ, dùng nước hoa giá rẻ, còn làm ra vẻ như giàu có lắm, sợ người khác không biết cô ta gọi là Triệu thúi thúi à.

Chỉ với cái loại nổi tiếng ba que này, Dương Tiểu Văn còn muốn gạ, nói lên thân phận của Dương Tiểu Văn cũng không cao, sự giáo dục trong ia đình cũng không được tốt.

Bởi vậy, Thẩm Lãng đoán, người Dương Tiểu Văn dựa vào là chị gái hắn, mà sau lưng chị hắn nhất định còn có chỗ dựa!

"Ông đây chính là ông trùm nhà đất, nhà họ Dương ông ở Bình An đã bắt được nhiều dự án nhà đất, tương lai thành phố Bình An nhất định là thiên hạ của Dương Tiểu Văn ông!"

Dương Tiểu Văn nghĩ rằng ở trường hợp công cộng, Thẩm Lãng không dám làm bậy.

Lần này khác với lần ở quán trà, quán trà khá vắng vẻ, còn quán lẩu buổi tối chật ních người, lượng khách rất đông, Dương Tiểu Văn đoán Thẩm Lãng sẽ không đánh người trước mặt mọi người.

Thế nhưng, Thẩm Lãng trực tiếp gọi điện thoại, kêu quản lý quán lẩu mau gọi tám bảo vệ đến.

Khi bảo vệ xuất hiện, Dương Tiểu Văn lập tức trợn tròn mắt.

Ban đầu, hắn tuyệt đối không ngờ được, Thẩm Lãng lại là ông chủ của quán lẩu nổi tiếng của cả thành phố này!

"Ông trùm nhà đất ở Bình An không hẳn là của họ Dương nhà mày, nhưng quán lẩu này nhất định là của tao, khỏi cần tao tự mình ra tay, cút khỏi quán ông đây mau!"

Vừa dứt lời, mọi khách hàng đang ăn lẩu đều nhìn về phía bên này.

Thẩm Lãng đặt ngón trỏ ở trước môi, ra dấu im lặng.

"Các vị cứ ăn uống thoải mái, mọi chi phí đêm nay, tôi bao hết!".