Chương 3

Có thể nói Tô Đường bây giờ là người một nghèo hai trắng. Có điều, từ nhỏ cô đã trải qua cuộc sống khổ cực rồi, nên hiện tại gặp tình cảnh này cũng không thấy khổ. Trước kia mỗi lần chấp hành nhiệm vụ đều phải đi vô rừng sâu, một lần như vậy là ở tận một tháng, so với bây giờ còn khổ hơn nhiều.

Tô Đường ngồi xếp bàng trên tấm da thú biến dị, cô từ từ mở bao vật tư để xem thử, đầu tiên lấy ra được một bịch nhỏ ở phía dưới, trong bao là sáu bình dịch dinh dưỡng, còn có một hũ muối ăn nhỏ, tuy rằng bao vật tư này nhìn qua không lớn lắm, nhưng đây hẳn là bao vật tư chứa nhiều đồ xịn nhất rồi.

Từ nhỏ cô đã rất may mắn, không ngờ tới tinh tế này vẫn có thể gặp may!

Tô Đường cầm lấy quang não màu đen, hơi hơi híp mắt, trong trí nhớ của nguyên chủ, khoảng một trăm ngàn năm tới, hoàn cảnh sinh tồn ở tinh tế rất ác liệt, ôn dịch tàn sát bừa bãi, động thực vật thì biến dị, các khu vực lân cận luôn bị ảnh hưởng bởi địa chấn, còn thường xuyên bị thú biến dị công kích. Cho đến ba mươi năm trước, Gus đại đế- một người xuất thân từ giai cấp bình dân, lấy thủ đoạn và bản lĩnh của mình để thống nhất được năm tinh vực lớn, thành lập ra một bộ máy chính quyền, trở thành quan chấp chính đời thứ nhất.

Sau khi Gus đại đế nắm quyền, việc đầu tiên là công bố chỗ cấm kị nằm ở nơi sâu nhất trong vũ trụ- sương mù chi thành, chỗ đó không có ôn dịch, không có động thực vật biến dị, chỉ có vô số tài nguyên không thể đếm hết được.

Sau đó, đế quốc thành lập ra một thông đạo thực tế ảo, công dân nào đạt được tinh thần lực cấp A, là có thể thông qua quang não để tiến vào sương mù chi thành thu thập vật tư. Lại thông qua nguồn năng lượng đặc thù để đem rương vật tư trở về, tin tức này vừa truyền ra, cả tinh tế đều điên cuồng phấn khích.

Vô số công dân của tinh tế anh dũng lao vào sương mù chi thành, có điều nghênh đón bọn họ là toàn quân bị gϊếŧ, không một ai có thể sống sót để trở ra.

Tại đây quanh năm đều được bao phủ bởi sương mù, nhìn không thấy lại sờ không được, chưa kể sương mù này còn ăn mòn tinh thần lực của bọn họ. Vượt qua hai ngày là não sẽ tử vong, một khi não tử vong đương nhiên kẻ đó cũng sẽ chết trong thế giới hiện thực.

Ngoại trừ sương mù, còn có các thành phần nguy hiểm ẩn núp trong bóng đêm.

Kể từ đó, sương mù chi thành cũng trở thành địa phương thần bí và nguy hiểm nhất.

Dù vậy, vẫn có không ít công dân ở tinh tế như tre già măng mọc, luân phiên nhau tiến vào nơi đó để thu hoạch vật tư.

Tô Đường nhìn lùm cây nhỏ bé thiếu ánh sánh mặt trời mà trở nên còi cọc đáng thương. Đáy mắt hiện lên một vẻ kiên định, quang não này không thể đem đi bán, cô cũng muốn đi vào cái nơi gọi là sương mù chi thành kia. Có vậy thì mới thu thập được vật tư để sinh tồn, đồng thời thuận tiện kiếm cớ để rời khỏi cái khu cách ly quỷ quái này.

Nói đi cũng phải nói lại, việc cần thiết nhất bây giờ là phải thuê được một cái rương có nguồn năng lượng đặc thù.

Tô Đường click mở vào cái vòng có gắn con chip ở trên cổ tay, cô đang xem xét giá cả các vật dụng mà chợ đen bán, không ngờ lại phát hiện giá của một rương năng lượng tận 1000 tinh tệ, mà thuê 6 tiếng đồ hồ thì yêu cầu 30 tinh tệ.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin