Chương 28

Editor: Trâm Rừng

Tô Đường vui mừng khôn xiết vì ở đây có cường giả triệu hồi sư cấp 4S mạnh mẽ nên cô có thể yên tâm hái rau dại ở dọc đường, sau đó đi về phía mà cô cảm ứng được. Vùng này đều là khu vực khai thác mỏ, bình thường chỉ có thợ mỏ mới đến, lính đánh thuê của tinh tế hay liên minh tinh tặc rất ít khi đặt chân đến khu vực này, trong rừng không chỉ có rau dại tươi ngon mà còn có những cây nấm nhỏ mọc trên gốc cây mục nát cùng trên mặt đất tối tăm ẩm ướt.

Tô Đường vui vẻ hái những cây nấm này xuống, nấm hoang dại sấy khô là món ngon hiếm có, hầm chung với gà hay kho thịt đều sẽ có hương vị thơm ngon khiến người ta muốn nuốt mất đầu lưỡi.

"Những thứ này cũng có thể ăn được?" Người đàn ông như ánh trăng sáng yên lặng nhìn tiểu Tô Đường hái rau dại cùng nấm dại hình ô nhỏ, phát hiện đứa nhỏ này có lẽ hứng thú với việc ăn uống hơn là học cách khống chế tinh thần lực.

"Đúng vậy, những cây nấm này không có độc, đa số các loại nấm nhiều màu sắc đều có độc, sau khi phơi khô sẽ đem kho cho thầy ăn." Tô Đường cong mắt cười, coi như phí vệ sĩ cho thầy Ise đi.

Ise nghĩ đến món trứng tráng rau dại vừa ăn, lặng lẽ nuốt nước bọt, đột nhiên có cảm giác mong đợi.

Trên đường đi hái nấm cùng rau rừng, Tô Đường còn gặp phải hoa oải hương dại, hoa oải hương dại không nhiều, nở rộ thành từng chùm hoa nhỏ màu tím.

Tô Đường hái một ít hoa oải hương, hoa oải hương có thể dùng làm thuốc, còn có thể đuổi muỗi, trong khu cách ly sắp đến mùa mưa, lúc đó sẽ có rất nhiều muỗi độc, hang ổ trong bụi rậm chỉ còn lại một tấm da thú nên cô cần chuẩn bị thêm hoa oải hương đuổi muỗi, lo trước khỏi họa.

Tô Đường giống như một con ong nhỏ chăm chỉ, vui vẻ nhặt báu vật khắp nơi, muốn mang tất cả về khu cách ly.

Hai người đi thẳng vào sâu trong rừng, nhìn thấy trước mặt là một vách đá, một khe núi cắt đôi khu rừng rậm rạp, bên dưới vách đá là nơi Tô Đường cảm nhận được biển ánh sáng chói lọi của đá năng lượng.

"Chúng ta không thể đi xa hơn nữa, phía trước có dị thú của thành phố sương mù." Sắc mặt Ise bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, hắn ngăn cản Tô Đường lại rồi nhìn về phía vách núi mù mịt sương mù, hắn cảm nhận được ở nơi đó có nguy hiểm.

“Là phân của Cô hoạch điểu.” Tô Đường nhặt những viên đá đen cùng lông Cô hoạch điểu vương vãi trên vách đá, ngạc nhiên nói: “Chẳng lẽ nơi này là tổ của đàn cô hoạch điểu?”

Cô hoạch điểu thích nhất là ăn đá năng lượng cho nên phía dưới chắc chắn có ẩn giấu một mạch khoáng đá năng lượng, chẳng trách những viên đá năng lượng bên dưới sáng đến mức có thể chọc mù đôi mắt. Hơn nữa nhất định còn có phân của cô hoạch điểu, Tô Đường vừa nghĩ tới những viên đá năng lượng màu xanh lam xinh đẹp kia đã kích động đến suýt chút nữa muốn nhảy dựng lên.

"Rất có thể." Ise gật đầu nói: "Cô hoạch điểu chỉ có thể coi là dị thú cấp một ở Thành phố sương mù, nhưng nếu bọn chúng tấn công theo bầy đàn thì không thể coi thường sức chiến đấu của bọn chúng được. Chúng ta không nên đi khıêυ khí©h làm gì, hơn nữa không biết dưới vách núi còn có dị thú nào khác hay không.”

"Thầy Ise, em có thể cảm nhận được phía dưới có những viên đá năng lượng, rất có thể là một mạch khoáng đá năng lượng." Tô Đường nói như chém đinh chặt sắt, đôi mắt đen láy không chớp mắt nhìn hậu duệ của kẻ phản quốc, vừa để thông báo cũng như vừa thăm dò.

Mặc dù trong thành phố sương mù không được phép gϊếŧ hại lẫn nhau nhưng nếu xảy ra tai nạn ngoài ý muốn khi chiến đấu dị thú thì sẽ không thể nói rõ ràng.

Đồng tử của Ise co lại, hắn ngạc nhiên nói: "Em có thể cảm nhận được mạch khoáng đá năng lượng sao?"

Điều này là không thể, hắn là cường giả tinh thần lực 4S mà chỉ có thể cảm nhận được mối nguy hiểm rình rập bên dưới nhưng không thể cảm nhận được sự tồn tại của đá năng lượng. Chỉ có đám người đặc biệt có thiên phú cực cao như du hiệp mới cảm ứng được thiên linh địa bảo.

Tô Đường thấy Ise chỉ chú ý đến khả năng cảm nhận mạch khoáng của cô chứ không phải bản thân mạch khoáng thì khẽ mỉm cười. Phán đoán của cô đã chính xác, thầy Ise này thực sự coi tiền như rác rưởi, thanh cao lại mạnh mẽ, hèn chi luôn bị những người ở tinh tế xa lánh, cô lập

Nếu không, người có sức mạnh cường đại như thế, tại sao phải sống khốn khổ đến như vậy?

Vậy được rồi, cô không cần phải từ bỏ mỏ đá năng lượng này.