Chương 9: Lại tăng
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: truyenfull.vn
Chỉ cần có người giải thạch thì sẽ có người đến xem, khi thấy người giải thạch là Lý Dương thì mọi người liền bản luận sôi nổi, tất cả mọi người đều biết việc mấy hôm trước Lý Dương đổ ra một viên cao cấp Phỉ Thúy, hai ngày nay liên tục nhìn thấy hắn nên mọi người đều có ý tưởng giống như Trương Ưng.
Lý Dương cũng không để ý gì nhiều mọi thứ xung quanh, tay hắn vì hưng phấn nên có chút run, cuối cùng, dưới sự trợ giúp của người bán hắn mới có thể đặt viên đá vào máy, hắn chuẩn bị cắt.
Tiếp điểm mà Lý Dương lựa chọn không phải ở giữa, nếu chọn chổ này thì hắn sẽ trực tiếp cắt đứt viên Phỉ Thúy, Lý Dương lựa chọn một vị trí thích hợp rồi tựa vào thứ gì đó ở phía say, khi thấy biểu hiện của Lý Dương như vậy thì có rất nhiều người cười lên, ở đây có rất nhiều người muốn Lý Dương không đổ ra cái gì hết.
Nếu như người khác thì mọi người sẽ mong hắn đổ ra một viên Phỉ Thúy nhưng mà đối với Lý Dương thì lại không phải như vậy, mọi người đều ghen tị vận may lần trước của Lý Dương nên đều muốn hắn đổ thất bại vài lần để cho thanh niên này hiểu được đổ thạch cũng không phải là dễ dàng.
"Rè rè!"
Một đao cắt xuống, khối đá nhanh chóng bị cắt thành hai nữa, ngay khi hai mảnh vỡ lộ ra thì mọi người ở bên ngoài lập tức xôn xao.
"Tăng, tăng, lại tăng!"
Ở giữa khối đá bị cắt lộ ra một chút màu xanh, tuy rằng không qua thuần chất, cũng không tốt như ngày hôm qua, nhưng mà dù sao đi nữa thì khối đá này cũng đã tăng giá.
Ngay cả người bán và Trương Ưng cũng ngơ ngác nhìn về phía khối đá, ai cũng thật không ngờ Lý Dương lại một lần nữa đổ ra một khối đá tốt.
"Lão đệ, tôi ra giá một vạn để mua khối đá này, bán hay không?"
Trong đám người lại có người bắt đầu ra giá mua lại khối đá của Lý Dương, đổ thạch chính là như vậy, chỉ cần khối đá tăng giá thì sẽ có người mua, bởi vì chưa đến cuối cùng thì chưa biết kết quả như thế nào, nếu như người sở hữu không muốn đánh cược thì có thể sang tay để kiếm một ít.
Nhưng mà hiển nhiên Lý Dương không phải là loại người này, khối đá này trong mắt hắn chính là thứ giúp hắn sáng tỏ vấn đề trong lòng, hắn tất nhiên là sẽ không bán nó.
"Tôi không bán, lão ca, anh giúp tôi cắt phần còn lại đi!" Lý Dương cười lắc đầu, khối đá này không thể để cho hắn cắt nữa, nếu như bị hắn cắt phạm vào khối Phỉ Thúy thì không phải là hắn sẽ bị lỗ nặng hay sao.
"Tốt, cậu chờ một lát, tôi sẽ lấy khối Phỉ Thúy bên trong ra cho cậu!"
Người bán cao hứng gật đầu, đối với việc Lý Dương đổ tăng hắn không hề ghen tị, năm nay hắn cũng đã đổ không ít nên hắn hiểu rõ cảm giác một đao thiên đường một đao địa ngục này. Bản thân hắn cũng từng đổ tăng, hơn nữa còn cao cấp hơn của Lý Dương, thế nhưng phần lớn đều là không có gì nên hắn sẽ không đi ghen tị với người đổ khác.
Máy cắt nhanh chóng chuyển động, người bán tập trung tinh thần cắt khối ngyên thạch, mọi người xung quanh thì chỉ trỏ về phía Lý Dương, hiển nhiên việc Lý Dương một lần nữa đổ tăng đã làm mọi người khϊếp sợ.
Không đến nửa giờ, người bán đã lấy khối Phỉ Thúy ra, khối Phỉ Thúy này nặng chừng một kg, lớn bằng một bàn tay trẻ con, khối đá trong suốt, mát lạnh, xanh tươi ướŧ áŧ làm mọi người xung quanh khi nhìn thấy khối đá đều thèm nhỏ dãi.
Người bán đi tới bên cạnh Lý Dương, hắn cảm thán nói:
"Lý lão đệ, vận khí của cậu quả thật là không còn gì để nói, liên tục ba ngày đổ ba lượt, vậy mà có hai lượt đổ tăng, hơn nữa còn tăng mạnh nữa!"
Lý Dương mỉm cười nhận lấy khối Phỉ Thúy, đây là một khối Phù Dung Phỉ Thúy phẩm chất không tệ, tuy không bằng khối Phỉ Thúy lần trước, nhưng mà giá trị cũng không tệ, hiện tại giá Phỉ Thúy đang tăng cao nên chắc hắn sẽ kiếm được một món lớn
Lý Dương nắm chặt khối Phỉ Thúy này rồi nhìn xung quanh, lúc nảy còn có người ra giá thế mà bây giờ lại chẵng có ai, việc này làm cho Lý Dương đang muốn biết giá cả của nó có chút buồn bực.
"Lý Dương, tôi đại biểu công ty ra giá ba mươi vạn mua khối đá của cậu, cậu thấy thế nào?" Trương Ưng nói, hắn có quyền lợi đại biểu cho công ty, nếu hơn năm mươi vạn thì hắn cần phải xin phép, thế nhưng ba mươi vạn thì hắn có thể tự mình làm chủ, nhưng mà với điều kiện là vật đó phải có giá trị, nếu như mua một vật làm cho công ty thua lỗ thì chỉ sợ cái chức vụ của hắn cũng ngồi không vững nữa.
"Ba mươi vạn? Nhiều như vậy?"
Lý Dương có chút sững sốt, khối Phỉ Thúy này có chênh lệch rất lớn so với khối hôm trước, hắn nghĩ chỉ có thể bán được tối đa là mười vạn thôi, không ngờ giá cả vậy mà lại tăng lên tới ba mươi vạn. Tuy vậy nhưng hắn cũng không quá mức kích động, so với việc có được một trăm hai mươi vạn lần trước thì ba mươi vạn lần này chẵng thấm là bao.
Trương Ưng gật đầu, nói:
"Khối đá này nếu đặt trên thị trường thì có giá khoảng ba mươi vạn, đương nhiên cậu cũng có thể cất giữ nó, loại Phỉ Thúy này sẽ còn tăng giá rất mạnh!"
Mọi người xung quanh đều nhìn Lý Dương, Lý Dương còn chưa có trả lời thì ở bên cạnh đã có một người ra giá:
"Anh bạn, tôi ra giá ba mươi hai vạn, bán khối Phỉ Thúy này cho tôi nhé?"
Lúc trước không có ai ra giá là vì mọi người đều biết Lý Dương là người của công ty châu báu An Thị, hắn trước tiên sẽ ưu tiên cho công ty của chính mình, nhưng mà hiện tại sau khi nghe giá của công ty An Thị thì có một số người bắt đầu động tâm với khối đá này.
Phải biết rằng giá ba mươi hai vạn thì đã không còn lời bao nhiêu, nếu nhưng không tìm được người gia công thì thậm chí còn bị lỗ nữa, người chủ này cũng có nổi khổ trong lòng, thị trường Phỉ Thúy càng ngày càng nóng, giá thì càng ngày càng cao, trong cửa hàng của hắn đã không còn hàng nữa, nếu như ở đây mà không tìm được nguồn hàng bổ sung thì những khách hàng quen của cửa hàng hắn sẽ đi hết.
Ba mươi hai vạn, Lý Dương giật mình, hắn ngẩn đầu lên nhìn Trương Ưng, dối với hắn thì kiếm thêm hai vạn cũng là một chuyện tốt.
Sắc mặt của Trương Ưng lúc này đã có chút khó coi, hắn không phải tức giận vì Lý Dương, giá mà hắn đưa ra rất hợp lý, Lý Dương lại là người của công ty bọn họ, người này vậy mà còn nâng giá, việc này đúng là làm xấu mặt Trương Ưng.
"Ông chủ này không cần ra giá nữa, hôm nay tôi đã đáp ứng với công ty là nếu như đổ ra Phỉ thúy thì sẽ bán lại cho công ty, làm người thì không thể thất tín được, tôi chỉ có thể xin lỗi ngài thôi!"
Khi thấy sắc mặt cùa Trương Ưng, Lý Dương lập tức có chủ ý, quả nhiên, lời nói này của Lý Dương làm cho sắ mặt của Trương Ưng dịu đi nhiều.
"Vị này, câu trả lời của Lý trợ lý có làm cho ngài hài lòng không?"
Trương Ưng sáng lạng cười, ngoài miệng tuy nói năng khách khí nhưng bên trong vẫn ẩn chứa một sự kiêu ngạo, công ty An Thị là một công ty lớn, tuy hắn chỉ là làm công nhưng một chút kiêu ngạo thì vẫn có.
Lần trước hắn chủ động giải thích là vì không muốn cho người khác nghĩ hắn bá đạo, nhưng lần này thì không giống, tên kia rõ ràng là làm khó hắn, nếu như không đứng ra nói gì đó thì sẽ làm cho người khác nghĩ Trương Ưng hắn sợ phiền phức.
"Vừa lòng, vừa lòng, Trương quản Lý, xin lỗi!"
Tên kia cười khổ lắc đầu, hắn nói xong liền nhanh chóng rời khỏi, việc này ngay từ đầu đã là hắn sai, hơn nữa còn định đào góc tường của người ta, Lý Dương thì cũng không muốn bán cho hắn, nếu như hắn còn ở lại thì sẽ càng thêm dọa người.
Chờ cho tên kia đi xa thì Trương Ưng mới mĩm cười nhìn Lý Dương:
"Lý Dương, hôm nay ngân hàng đã đóng cửa, chờ sáng ngày mai chúng ta sẽ đi chuyển khoảng, được không?"
Không sao cả, mọi việc ngài cứ an bài là được!" Lý Dương gật gật đầu. Không thể đi ngân hàng ngay làm cho hắn có chút tiếc hận, hắn hận không phải vì không có ngay được ba mươi vạn mà hận ngân hàng đóng cửa quá sớm làm cho hắn phải giữ khối Phỉ Thúy này cả đêm, trung tâm triển lảm cũng đá đóng cửa, hắn muốn đi vào cất viên Phỉ Thúy thì cũng không được.
Trong lòng Lý Dương vẫn còn mang nặng suy nghĩ của một người bình thường, đừng nói là ba mươi vạn, cho dù là ba vạn thì Lý Dương cũng chưa từng cầm qua đêm, man trên người một thứ có giá trị ba mươi vạn sẽ làm cho hắn đứng ngồi không yên, có tâm lý này cũng là bình thường, cho dù là trăm vạn phú ông thì khi cầm một vật có giá trị nghìn vạn qua đêm thì cũng có suy nghĩ như vậy.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ