Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

8/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Lý Dương, một người bình thường hơn cả bình thường sau một lần trượng nghĩa cứu giúp một cậu bé thì phát hiện mình có năng lực đặc biệt - trong đầu xuất hiện một hình ảnh lập thể (có thể nhìn xuyên th …
Xem Thêm

Chương 30: Bảo bối trong đá kê chân (2)
Nhóm dịch: QuyVoThuong

Nguồn: truyenfull.vn

- Mặc kệ, tôi tin tưởng Lý huynh đệ đang rất may mắn!

Vương Hạo Dân ra sức gật đầu, ánh mắt lại nhìn chằm chằm khối Phỉ Thúy trên tay Lý Dương, theo giá thị trường hiện nay, cả khối nguyên liệu này thấp nhất cũng có thể trị giá một trăm vạn, hơn nữa cái giá này vừa ra thì ngay lập tức có người tranh đoạt ngay.

- Ừm ừm !Trương Vĩ đột nhiên ho nhẹ hai tiếng, hắn ngẩng đầu lên nhìn Vương Hạo Dân, lúc này Vương Hạo Dân cũng đang nhìn trộm Trương Vĩ, bốn mắt chạm nhau, cả hai lập tức hiểu ý đối phương.

Khối Phỉ Thúy này ai trong hai người cũng không thể nuốt một mình nổi, nếu vậy thì không bằng cùng nhau hợp tác mua nó. Cách duy nhất hiện nay là hai người hợp tác mua nó sau đó chia lại sau, nếu không trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không ai có đủ tiền mặt để mua khối nguyên liệu này. Nếu không mua sớm một chút, bị những người khác biết trong tay Lý Dương có một khối Phỉ Thúy quý như vậy, thì cửa nhà Lý Dương nhất định sẽ bị chen lấn thô bạo, sau này còn muốn mua sẽ khó khăn nhiều nữa.

- Lý lão đệ, khối Phỉ Thúy này, tôi trả cậu tám trăm vạn, cậu thấy thế nào ?

Thấy ánh mắt của Trương Vĩ, Vương Hạo Dân mở miệng nói trước, hai người không hổ là bạn cùng lớn lên từ nhỏ, một ánh mắt là có thể hiểu ý nghĩ của đối phương.

- Tám trăm vạn ?

Tư Mã Lâm nói nhỏ một câu, sau đó mỉm cười nhìn Phỉ Thúy trong tay Lý Dương, không nói gì thêm.

Giá tám trăm vạn không hề thấp, nhưng lại không tương xứng với giá cả thị trường hiện nay, hiện nay thị trường Phỉ Thúy đang rất nóng, Phỉ Thúy cao cấp lại càng thiếu thốn, khối Phỉ Thúy trên tay Lý Dương này là loại cao cấp Băng Chủng, có giá cao hơn tám trăm vạn không ít.

Tư Mã Lâm muốn tạo cảm tình với Lý Dương, nhưng lại không thể nói thẳng ra đắc tội với Trương Vĩ và Vương Hạo Dân, cũng chỉ có thể dùng cách rất âm thầm như vậy để biểu lộ một chút.

Cố lão gật đầu, hắn đã hiểu ý Tư Mã Lâm muốn biểu lộ, nếu bán tám trăm vạn, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân cũng có thể kiếm được một khoản, chưa nói tới việc bán qua tay lời thêm một ít nữa.

Lý Dương lại không nghe ra ẩn ý trong lời của Tư Mã Lâm, sự chú ý của hắn đã bị khối Phỉ Thúy trên tay hấp dẫn, hình ảnh trong đầu dù sao cũng chỉ là hình ảnh lập thể, khác xa với việc dùng mắt thường nhìn trực tiếp, lúc này Lý Dương đang cẩn thận quan sát khối Phỉ Thúy xinh đẹp trên tay, khối giải ra lần trước ở Thanh Đảo hắn chưa nhìn rõ thì đã giao cho Trương Ưng.

- Đúng vậy , tám trăm vạn!

Trương Vĩ cũng đồng ý, Lý Dương kinh ngạc nhìn hắn một cái, bọn họ đã có một thời gian dài quen biết nên rất hiểu ý nhau còn hắn thì chỉ vừa mới quen nên không nhìn ra bọn họ đã đạt được ý đồ hợp tác.

- Xin lỗi , Trương tổng!

Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân đều hơi sững sờ , Vương Hạo Dân lại vội vã nói:

- Tám trăm năm mươi vạn!

Vương Hạo Dân còn tưởng rằng Lý Dương không hài lòng với giá tiền, lại tăng giá lần nữa.

- Xin lỗi Vương tổng, không phải tôi có ý này!

Lý Dương cười khổ lắc đầu, Vương Hạo Dân vội vàng nói tiếp :

- Chín trăm vạn, Lý lão đệ, hiện tiền mặt ta có thể lấy ra không nhiều lắm, nếu là chín trăm vạn cậu còn không hài lòng, tôi có thể đưa cậu thêm một số trang sức thành phẩm, bất kể là kim cương hay là vàng cậu cứ nói là được!

Lý Dương cười khổ một tiếng:

- Thật xin lỗi, Vương tổng, ngài nên biết tôi là người của châu báu An Thị, thật ra thì hai khối Phỉ Thúy lần trước tôi đổ thắng đã được công ty tôi thu mua, nếu để cho công ty biết tôi còn có nguyên liệu không bán cho công ty mình, e rằng bọn họ sẽ có ý kiến.

Trên mặt Lý Dương có chút áy náy, Trương Ưng đối với hắn rất tốt, Lý Dương cũng biết đem khối Phỉ Thúy cao cấp như vậy bán cho công ty mình cũng có lợi cho Trương Ưng, Vương Hạo Dân đối với hắn không tệ, nhưng dù sao cũng là người mới quen, chỉ có thể để lại cho người mình vậy.

- Là vậy, Lý tiên sinh, cậu yên tâm, cậu bán khối này cho chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối sẽ không nói ra!

Trương Vĩ cuống lên, khi Vương Hạo Dân giành nói trước, Lý Dương hơi sửng sốt, hắn lập tức hiểu được Vương Hạo Dân và Trương Vĩ đã liên hiệp với nhau, chẳng trách vừa rồi Trương Vĩ không ra giá, còn nói giúp Vương Hạo Dân.

- Đúng vậy, ta có thể bảo đảm tuyệt đối sẽ không nói ra, Cố lão, Tư Mã Lâm, mọi ngươi cũng sẽ không nói nhé!

Vương Hạo Dân cũng vội vàng bảo đảm, còn lôi Cố lão và Tư Mã Lâm vào cuộc, Cố lão và Tư Mã Lâm nhìn nhau, bất đắc dĩ cùng nhau gật đầu một cái.

- Thật xin lỗi, hay là như vậy đi, khối nhỏ này để cho ngài năm mươi vạn, còn khối lớn tôi vẫn cầm trở về công ty, tôi nghĩ may mắn của tôi sẽ không kết thúc nhanh như vậy, sau này cược được Phỉ Thúy, tôi nhất định ưu tiên cho các ngài, hai người thấy thế nào?

Lý Dương lại lắc đầu tiếp, hắn thật đúng là không có lòng nào mà giải thích, phía dưới máy giải thạch vẫn còn có một khối Phỉ Thúy Pha Li Chủng chờ hắn, bất kể như thế nào khối nguyên thạch kia hắn cũng phải làm bằng được.

- Cao cấp Băng Chủng, vận may thật là tốt!

Trương Vĩ cười khổ lắc đầu, hắn đã nhìn ra là Lý Dương thật sự không tính đến chuyện bán, nếu nói có thể thường xuyên gặp được vận may liên tục như vậy, Trương Vĩ không thể nào tin được, hắn cược thạch mười mấy năm, Băng Chủng cũng đã từng giải được, nhưng giải ra một khối cao cấp Phỉ Thúy lớn như vậy, lại hoàn chỉnh như vậy quả thực chưa từng có.

Trương Vĩ cũng không ngu, có thể làm ăn lớn như vậy thì hắn cũng không phải là người đơn giản, nếu nói hắn không cam lòng thì chắc chắn rồi, nhưng hắn cũng sẽ không làm khó người khác. Đặc biệt khi Lý Dương lại là người của châu báu An Thị, Lý Dương đã tỏ rõ thái độ của mình, nếu cứ tiếp tục ép bức người, đối với hắn mà nói cũng có ảnh hưởng không tốt, làm không tốt còn có thể bị châu báu An Thị rằn mặt, sức ảnh hưởng của châu báu An Thị là rất lớn, một khi An thị châu báu liên hiệp với các bên cấp hàng cùng những đồng minh khác liên thủ hại hắn, vậy thì hắn quả là lợi ít hại nhiều.

Cho nên, sau khi nhìn thấy thái độ của Lý Dương Trương Vĩ đưa ra lựa chọn quyết đoán.

- Trương tổng ngài đừng mất lòng tin, lần trước khi tôi cược được loại cao cấp Băng Chủng cũng có người đã nói như vậy, nhưng lần này không phải tôi vừa cược được một băng chủng đó sao!

Lý Dương cũng nhìn thấu Trương Vĩ không cam lòng, lại mỉm cười nói.

- Được rồi, nếu Lý lão đệ một lòng nghĩ vì công ty mình, chúng tôi cũng không thể làm khó cậu nữa, thật ngưỡng mộ khi châu báu An Thị có cậu, Lý lão đệ, hay là cậu hãy nhảy sang chỗ của tôi này, An Thị đãi ngộ cậu như thế nào, ở đây tôi sẽ trả cho cậu gấp đôi, còn cho cậu vị trí phó tổng giám đốc nữa.

Vương Hạo Dân cũng nhìn ra tâm tư Lý Dương, có chút bất đắc dĩ nói. Đây là Vương Hạo Dân không mua được nguyên liệu liền muốn đào chân tường, Tư Mã Lâm lắc đầu cười cười, vào lúc này Lý Dương còn có thể nghĩ tới công ty của mình, hắn lại dễ dàng bị đào đi như vậy sao.

Quả nhiên, Lý Dương cự tuyệt ý tốt của Vương Hạo Dân, điều này cũng nằm trong dự đoán của Tư Mã Lâm, Tư Mã Lâm càng cảm giác được con người Lý Dương này không tệ, tiềm lực lớn, đáng đầu tư.

Vương Hạo Dân là một người phóng khoáng, sau khi bị cự tuyệt lần nữa, trực tiếp viết một tờ chi phiếu năm mươi vạn tệ mua khối Phỉ Thúy nhỏ kia, có còn hơn không, nhưng Trương Vĩ làm chủ nhà mà không có cái gì cho nên chỉ có thể không ngừng lắc đầu cười khổ .

- Trương tổng, không biết chỗ nào bán máy giải thạch thế?

Trầm tư một chút, Lý Dương quay sang hỏi Trương Vĩ, hắn thật sự không nghĩ ra lý do gì đi mua một khối đá kê chân nên chỉ có thể đánh lạc hướng bằng máy giải thạch. Nếu hắn trực tiếp nói muốn mua một khối đá kê chân không ai muốn mua, nói không chừng sẽ bị mấy người này hoài nghi, Lý Dương mới vừa mới thắng cược lớn như vậy, bây giờ lại gây ra việc khiến người khác chú ý là không nên, tuyệt đối không thể mạo hiểm.

- Nam Dương có bán, sao, cậu Lý muốn mua một bộ cho mình ư?

Trương Vỹ trả lời, mắt thì nhìn viên Phỉ Thúy đã được đóng gói, gặp được Phỉ Thúy quý như vậy nhưng không lấy được, thật là một sự tiếc nuối.

Lý Dương gật đầu nói:

- Đúng vậy, đã bị Trương tổng nhìn ra rồi, tôi không rành việc giải thạch lắm, nên tôi muốn mua một cái về luyện tập!

Trương Vĩ suy nghĩ một chút liền đáp:

- Máy này của tôi là bán tự động, mua ở Nam Dương có giá hơn ba vạn, còn có một loại máy giải thạch hoàn toàn tự động, chạy bằng dầu, loại máy giải thạch đó hơi đắt một chút, khoảng sáu bảy vạn một máy, ở đây chúng ta chắc chắn không mua được, e rằng phải đến bên Quảng Đông Vân Nam mới có!

- Trương tổng, ngài xem thế này có được không, tôi đưa mười vạn, ngài đem bộ máy giải thạch này cùng với tất cả số cược thạch trong sân bán cho tôi, để tôi về một mình luyện tay cho thật tốt!

Khi nói tới đây, nhịp tim Lý Dương không nhịn được có chút đập nhanh, mua được máy giải thạch, lại mua được tất cả cược thạch, tự nhiên có thể đem kia khối đá kê chân có chứa Pha Li Chủng mà không khiến cho bất cứ kẻ nào nghi ngờ.

Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ

Thêm Bình Luận