Chương 3

" Bà nội, cháu sẽ làm vậy ạ."

Hải Đồng cũng chỉ là tiện mồm đáp ứng.

Tuy là bà Chiến đối với cô rất tốt, nhưng Chiến Dạn là cháu ruột của bà, cô chẳng qua chỉ là cháu dâu, nếu như vợ chồng bọn cô thực ra xảy ra mâu thuẫn, Chiến gia sẽ chịu giúp cô sao?

Hải Đồng cũng chẳng tin tưởng đâu.

Giống như bố mẹ chồng của chị gái cô vậy.

Trước khi kết hôn, họ đối xử rất tốt với chị gái, tốt đến nỗi đứa con gái ruột của họ cũng phải đó kỵ.

Sau khi kết hôn, lại là một bộ mặt khác, mỗi lần mà chị gái với anh rể có mâu thuẫn, là mẹ chồng của chị lại chỉ trách chị là vợ chưa tốt.

Vì vậy à, người ta là là con ruột của họ, còn con dâu, luôn luôn là người ngoài thôi.

" Cháu phải đi làm đúng không, phải bà nội không làm phiền cháu nữa, buổi tối bà bảo A Dận đến đón cháu về nhà cùng ăn cơm."

" Bà nội, buổi tối cháu rất muộn mới đóng cửa tiệm, ăn tối có lẽ là không tiện cho lắm. Cuối tuần có được không ạ?"

Cuối tuần trường học được nghỉ, tiệm của cô là dựa vào trường học để làm ăn, trường học nghỉ, việc làm ăn của tiệm cô cũng ít hơn, thậm chí có thể không mở tiệm, khi đó cô mới có thời gian.

" Cũng được."

Bà Chiến rất quan tâm nói:" Vậy cháu bận đi, để cuối tuần nói sau."

Bà chủ động kết thúc cuộc trò chuyện.

Hải Đồng không vội đến cửa tiệm luôn, mà lại gửi tin nhắn cho bạn tốt của cô Thẩm Tiểu Quân, nói cô sẽ quay trở về trước khi trường học vào giờ nghỉ trưa.

Sau khi làm xong việc quan trọng nhất của đời người, chị gái đang phơi quàn áo ngoài ban công, thấy cô về liền quan tâm hỏi:" Đồng Đồng, sao em lại về rồi, hôm nay không mở tiệm sao?"

" Buổi trưa em lại qua, buổi trưa bận hơn. Dương Dương vẫn chưa dậy sao chị?"

Châu Dương là cháu ngoại của Hải Đồng, mới 2 tuổi, độ tuổi mà thích nghịch nhất.

" Vẫn chưa. Nếu như nó tỉnh rồi, thì cái nhà này làm gì được yên ắng như vậy."



Hải Đồng đến giúp chị gái phơi quần áo, thuận tiện hỏi chuyện tối hôm qua.

" Đồng Đồng, anh rể em không phải là muốn đuổi em đi, chỉ là áp lực của anh ấy quá lớn, chị lại không có thu nhập."

Hải Linh giải thích giúp cho chồng cô.

Hải Đồng không nói gì, ý của anh rể chính là muốn đuổi cô đi.

Anh rể cô là giám đốc của một công ty, thu nhập cao, chị gái là bạn học với anh ấy, vỗn dĩ là cùng đi làm ở một công ty, sau này liền kết hôn, sau khi kết hôn, anh rể thâm tình nói với chị gái rằng:" Sau này anh nuôi em, em chỉ cần ở nhà nghỉ ngơi, dưỡng thai."

Chị gái cảm thấy mình thực sự đã gả đúng người, liền lập tức từ chức về nhà làm nội trợ, kết hôn sau một năm, họ sinh ra một cậu nhóc mập mạp, trông con, chăm sóc gia đình, khiến chị gái bận đến mức không có thời gian trang điểm, cũng không chăm sóc tốt thân thể, càng không có cách nào thoát thân để đi làm việc kiếm tiền.

Chớp mắt đã ba năm, chị gái của cô từ một cô gái trẻ xinh đẹp biến thành một thân hình mập mạp, ăn mặc tùy tiện, trở thành người phụ nữ gia đình không thích trang điểm.

Hải Đồng với chị gái cách năm khoảng 5 tuổi, khi cô mới 10 tuổi, ba mẹ đã không may gặp phải tai nạn xe, lặng lẽ rời đi, từ đó, cô với chị gái nương tựa nhau mà sống.

Khoản bồi thường sau tai nạn xe của bố mẹ vốn dĩ là đủ để hai chị em hoàn thành hết chuyên ngành học, nhưng lại bị ông bà nội muốn một phần, ông bà ngoại cũng muốn một phần, cuỗi cùng chỉ còn lại một chút tiền, hai chị em phải ăn uống đạm bạc để có thể tốt nghiệp đại học.

Bởi vì nhà cũ bị ông bà nội chiếm đoạt, nên Hải Đồng với chị gái luôn thuê phòng ở bên ngoài, cho đến khi chị gái kết hôn, bọn họ mới thoát khỏi cảnh sống thuê nhà qua ngày.

Chị gái của Hải Đồng rất thương yêu cô, trước khi kết hôn đã nói rõ với anh rể rằng sau khi kết hôn sẽ cho cô ở cùng, anh rể cũng đồng ý rất vui vẻ, bây giờ lại bắt đầu chê cô khi sống ở đây.

" Chị, em xin lỗi, là em liên lụy chị rồi."

" Không phải, Đồng Đồng, em đừng nghĩ như vậy, bố mẹ mất sớm, chị chính là nơi nương tựa của em."

Hải Đồng vô cùng cảm động, lúc nhỏ, chị gái là nơi nương tựa của cô, bây giờ cô muốn trở thành nơi nương tựa của chị gái.

Sau khi im lặng một lúc, liền lấy ra giấy đăng ký kết hôn, đưa cho chị gái, nói:" Chị, em gả cho người ta rồi. Vừa mới làm giấy đăng ký kết hôn, quay về nói với chị một tiếng, đợt tý nữa em sẽ thu xếp dọn đi."

" Em gả đi rồi?"

Giọng của Hải Linh cao hơn gấp mấy lần bình thường, dường như là hét lên.

Cô không dám tin nhìn về phía em gái, đồng thời nhanh chóng cầm lấy giấy đăng ký kết hôn, lật ra xem, thật sự là ảnh kết hôn của em gái với một người đàn ông xa lạ.



" Hải Đồng, chuyện này là sao? Em không phải đến bạn trai cũng không có sao?"

Người đàn ông trên ảnh đúng là có đẹp trai, nhưng nhìn đôi mắt kia rất sắc nhọn, vẻ mặt lại lạnh như băng, vừa nhìn là biết là người không đáng tin cậy.

Trên đường về Hải Đồng đã nghĩ kỹ câu trả lời, liền nói:" Chị, em sớm đã có bạn trai rồi, anh ấy tên Chiến Dận, chỉ là công việc của anh ấy quá bận, luôn không có thời gian rảnh để cùng em đến gặp mặt chị."

" Anh ấy cầu hôn em, nên em đã đồng ý, sau đó, bọn em liền đi đến cục dân chính đăng ký kết hôn, chị, anh ấy là một người rất ưu tú, đối xử rất tốt với em, chị yên tâm, sau khi kết hôn em nhất định sẽ hạnh phúc mà."

Hải Linh vẫn là không chấp nhận được.

Trước chưa từng nghe em gái có bạn trai, bây giờ lại nói gả đi rồi.

Nhớ đến việc hai vợ chồng cô tối qua cãi nhau, em gái nghe thấy rồi, Hải Linh mắt bỗng chốc đỏ hoe, nói với em gái:" Đồng Đồng, chị có nói với anh rể là em đưa phí ăn uống, em có thể yên tâm ở đây tiếp."

" Không cần vội vàng gả đi, không cần vội chuyển đi đâu."

Cô dám chắc, bạn trai của em gái chắc chắn là thời gian quen nhau chưa lâu, nếu không em gái sớm đã nói cho cô biết rồi.

Hôm nay đột nhiên lại lĩnh giấy kết hôn, là do chồng cô chê em gái cô sống ở đây lâu quá sao, em gái vì không muốn cuộc hôn nhân của cô sang giai đoạn đèn đỏ, nên mới vội vàng gả đi như vậy.

Hải Đồng cười rồi an ủi chị gái:" Chị, thật sự là không liên quan đến chị, tình cảm của em với Chính Dận rất tốt, em chắc chắn sẽ rất hạnh phúc mà. Chị, chị nên cảm thấy vui mừng thay em chứ."

Nhưng Hải Linh vẫn cứ rơi nước mắt.

Hải Đồng bất lực ôm lấy chị gái, đợi chị gái dừng khóc, lấy lại cảm xúc, cô hứa với chị gái:" Chị, em sẽ thường xuyên quay về thăm chị, nhà của Chiến Dận ở hoa viên Danh Uyển, cách chỗ này cũng không quá xa, em lái xe điện tầm mười phút là đến đây rồi."

" Gia đình cậu ấy như thế nào?"

Ván đã đóng thuyền, Hải Linh cũng chri còn cách chấp nhận, hỏi em gái tình hình gia đình của cậu ấy.

Hải Đồng cũng không hiểu tình hình Chiến gia cho lắm, tuy nói cô và bà Chiến quan biết 3 tháng rồi, bình thường cô chẳng hỏi đến chuyện của Chiến gia, bà Chiến có nói với cô, thì cô cũng nghe, chỉ biết rằng Chiến Dận ở trong nhà là cháu cả, bên dưới còn rất nhiều em trai(cả em họ)

Chiến Dận làm việc ở tập đoàn lớn nhất nhì Quan Thành, có xe có nhà, chắc chắn điều kiện của gia đình cũng không quá kém, Hải Đồng liền nói với chị gái những gì mình biết.

Nghe là em rể mua nhà trả góp đầy đủ, Hải Linh liền nói:" Đấy là tài sản trước khi kết hôn của cậu ấy, Đồng Đồng, có thể bảo anh ấy thêm tên em vào giấy sở hữu nhà ở không?"

Giấy sở hữu nhà ở nếu như có tên của em gái, như vậy sẽ đảm bảo hơn.