Chương 1

Thời tiết ở Quan Thành vào tháng 10 thực là muốn nóng chết người, chỉ có buổi sáng với buổi chiều là mọi người có thể cảm nhận được một chút mát lạnh của mùa thu.

Hải Đồng vừa sáng ra đã dậy nấu cơm cho 3 người của gia đình chị gái, cầm sổ hộ khẩu trên tay rồi lặng lẽ rời đi.

" Từ hôm nay trở đi chúng ta chia đôi, dù là phí sinh hoạt, hay là phí nhà ở phí xe, đều phải chia! Em gái em sống trong nhà của anh, cũng phải trả một nửa, mỗi tháng đưa 2000 tệ có tác dụng gì? Như vậy chẳng khác gì là ăn ở không sao."

Đây là lời của chồng chị gái vào hôm qua khi chị gái và chồng cãi nhau Hải Đồng đã vô tình nghe được.

Cô, phải dọn ra khỏi nhà chị gái thôi.

Nhưng để cho chị gái yên tâm, chỉ còn có một cách, gả đi.

Nhưng muốn trong thời gian ngắn để gả đi, thì người không có bạn trai như cô rất khó, vậy nên cô đã đồng ý lời yêu cầu của bà Chiến, là một người mà cô đã vô tình cứu được, cô đồng ý gả cho người cháu trai Chiến Dận có tình duyên lận đận kia của bà.

Hai mươi phút sau, Hải Đồng bước xuống xe trước mặt cô là cục dân chính.

" Hải Đồng."

Vừa xuống xe, Hải Đồng đã nghe thấy tiếng gọi quen thuộc, là bà Chiến gọi cô.

"Bà Chiến."

Hải Đồng nhanh chóng bước đến, nhìn thấy người đàn ông lạnh lùng đứng bên cạnh bà Chiến, nghĩ rằng đây chính là Chiến Dận người sẽ đăng ký kết hôn với cô.

Tiến gần đến, Hải Đồng nhìn được rõ dáng vẻ của Chiến Dận, không khỏi ngạc nhiên.

Theo như lời của bà Chiến, cháu trai Chiến Dận của bà đã 30 tuổi, không theo đuổi được ai, nên khiến người làm bà rất lo lắng.



Hải Đồng vẫn luôn nghĩ rằng sẽ là một người đàn ông rất xấu.

Còn nghe nói được, anh ta là một quản lý ở một tập đoàn, thu nhập cũng rất cao.

Bây giờ gặp được mặt, mới biết rằng mình đã hiểu lầm.

Bởi vì Chiến Dận rất đẹp trai, khí chất có chút lạnh lùng, lại đứng bên cạnh bà Chiến, bày ra vẻ mặt trầm lặng, nhìn rất là ngầu, nhưng cũng có cảm giác khó gần.

Ánh mắt dần dần nhìn xa, nhìn về hướng chiếc xe kinh doanh màu đen ở xa xa, logo của xe là Đông Phong, không phải xe loại sang trọng vài trăm vạn, như vậy khiến Hải Đồng cảm thấy khoảng cách giữa hai người cũng không quá là xa.

Cô với người bạn là bạn học cũ ở cổng trường học trung học Quan Thành có mở một tiệm sách.

Khi rảnh rỗi, cô còn đan một số đồ chơi rồi bán trên mạng, lượng bán cũng không tồi.

Tháng tới này, thu nhập của của cô cũng có thể hơn 2 vạn tệ. Ở Quan Thành mà có thu nhập hàng tháng là 2 vạn tệ có thể coi là gia cấp tri thức. Vì vậy mỗi tháng, cô luôn đưa cho chị gái phí sinh hoạt là 5000 tệ.

Nhưng chồng của chị gái không biết thu nhập của cô. Vì vậy cô bảo chị gái giữ lại 3000 tệ, rồi chỉ mang 2000 tệ ra nói với chồng.

" Hải Đồng, đây là cháu trai lớn của bà, người hơn 30 tuổi rồi mà vẫn chưa có ai thèm, chỉ là, nó có chút lạnh nhạt, nhưng rất cẩn thận, là cháu cứu bà, chúng ta cũng quen nhau 3 tháng rồi, tin bà đi, bà sẽ không giới thiệu cháu trai không tốt cho cháu đâu."

Chiến Dận nghe thấy bà nội miêu tả như vậy, liền liếc Hải Đồng cái, ánh mắt thâm sâu lạnh lùng, nhưng lại không nói một lời nào.

Chắc là do hai bị bà chê nhiều lần, nên cũng quá quen rồi.

Hải Đồng biết được bà Chiến có ba người con trai, ba người con trai mỗi người lại có thêm 3 người cháu trai tổng cộng là 9 người, nhưng không có cháu gái, vì vậy bà coi cô như là cháu gái mà tiếp đãi.

Mặt của Hải Đồng có chút hồng, nhưng cô vẫn rộng lượng đưa tay phải ra hướng về Chiến Dận, mỉm cười tự giới thiệu bản thân:" Chiến tiên sinh, xin chào, tôi là Hải Đồng."

Chiến Dận liếc mắt nhìn Hải Đồng từ đầu đến chân, rồi từ chân nhìn lên đầu, đợi bà nội nhắc nhở anh, anh mới đưa tay ra bắt tay với Hải Đồng, giọng có chút trầm và lạnh lùng:" Chiến Dận."



Bắt tay xong, Chiến Dận đưa tay trái lên nhìn đồng hồ, nói với Hải Đồng:" Tôi rất bận, chúng ta

mau nhanh chóng đi.

Hải Đồng ừm một tiếng.

Bà Chiến nói tiếp:" Hai cháu vào trong làm thủ tục đi, bà ở ngoài này đợi hai người."

" Bà nội, bà vào xe ngồi đi, bên ngoài nóng lắm."

Chiến Dận vừa nói vừa dìu bà đi vào trong xe.

Hải Đồng nhìn thấy hành động này của anh, nên rất tin tưởng lời của bà Chiến, Chiến Dận tuy lạnh lùng nhưng rất cẩn thận.

Tuy nói rằng cô và anh là người xa lạ, nhưng bà Chiến nói anh ấy có nhà hơn nữa còn là thanh toán đủ, nếu như cô kết hôn với anh, vừa hay có thể chuyển từ nhà chị gái ra, chị gái cũng có thể yên tâm hơn, chị gái không phải vì mình mà cãi nhau với chồng nữa.

Hôn nhân của cô, chỉ là một cách để chung sống.

Rất nhanh, Chiến Dận quay lại trước mặt Hải Đồng, nói với cô:" Đi thôi."

Hải Đồng ừm một tiếng, rồi lặng lẽ đi theo sau anh vào cục dân chính.

Ở khu đăng ký kết hôn, Chiến Dận còn nhắc nhở Hải Đồng:" Hải tiểu thư, nếu như cô không bằng lòng, thì bây giờ quay đầu còn kịp, không cần quan tâm bà nội tôi có nói gì, hôn nhân là việc quan trọng, không được coi là trò trẻ con đâu."

Anh là hy vọng Hải Đồng quay đầu sao.

Bởi vì anh căn bản không muốn kết hôn với một người phụ nữ mới gặp một lần.