Chương 38

Quý Minh Tân xua tay và nói một cách thờ ơ.

“Không có gì phiền toái. Dù sao số tiền mua thủy quân sẽ được trừ vào tiền hoa hồng của A Hành.”

“...”

Nhìn vẻ mặt xấu hổ của Lộ Tuệ Tuệ, Quý Minh Tân ngạc nhiên.

“Cô không biết à?”

Lộ Tuệ Tuệ thực sự không biết việc Quý Minh Tân đã biết mối quan hệ của họ, nhưng sau đó cô nghĩ lại, thấy việc anh ta biết là điều bình thường.

Dù gì thì cả Hạ Lỵ cũng biết mối quan hệ giữa họ.

Quý Minh Tân nhìn cô rồi giải thích.

“Nhà họ Quý và nhà họ Bùi là thế giao.”

Họ chỉ ít tiếp xúc với nhà họ Lộ, nhưng Quý Minh Tân và Bùi Chi Hành bằng tuổi nhau, là anh em hiểu rõ nhau. Đương nhiên anh ta cũng biết Bùi Chi Hành có một cô vợ chưa cưới.

Lộ Tuệ Tuê gật đầu, hiểu.

Thấy cô như vậy, Quý Minh Tân nói đùa.

“A Hành không nói với cô điều này à?”

“…”

Lộ Tuệ Tuê im lặng ba giây rồi trả lời.

“Chúng tôi còn chưa thân nhau lắm.”

Đây là lần đầu tiên Quý Minh Tân thấy một người không muốn có quan hệ với Bùi Chi Hành, anh ta nhướng mày nói.

“Vậy đây là lỗi của A Hành khi không cho vợ chưa cưới của mình hiểu rõ hơn về mình rồi.”

Lộ Tuệ Tuệ hơi xấu hổ.

“Sếp Quý, chúng ta có thể nói chuyện công việc được không?”



Quý Minh Tân: “... Được…”

Thực ra không hẳn là công việc, chỉ là đến để làm quen thôi.

Quý Minh Tân không có gì để nói, vì vậy anh ta nói với Lộ Tuệ Tuệ rằng nên quên quá khứ đi và hướng về tương lai phía trước.

Chỉ cần cô tin tưởng Tân Ảnh, Tân Ảnh sẽ cho cô một tương lai mới.

Sau khi rời khỏi văn phòng của Quý Minh Tân, Hạ Lỵ dẫn cô đi dạo một vòng công ty để làm quen với môi trường.

Trên đường đi, cô còn gặp được ảnh đế mới nổi - Ninh Thác.

“Chị Hạ.”

Ninh Thác chào hỏi Hạ Lỵ.

Hạ Lỵ mỉm cười vui vẻ giới thiệu hai người.

“Nghệ sĩ mới của tôi, Lộ Tuệ Tuệ, đây là thầy Ninh Thác.”

Lộ Tuệ Tuệ ngước mắt lên nhìn người đàn ông trước mặt, anh ấy có khuôn mặt ăn ảnh, tuấn tú và dịu dàng… mặc quần áo giản dị, có khí chất đặc biệt.

“Thầy Ninh.”

Lộ Tuệ Tuệ chào hỏi.

Lúc này Ninh Thác mới đưa mắt nhìn khuôn mặt người phụ nữ, khuôn mặt trái xoan nhỏ bằng lòng bàn tay, đường nét thanh tú, là khuôn mặt có thể coi là ăn ảnh.

Anh ấy biết cái tên Lộ Tuệ Tuệ qua trợ lý của mình vào hai mươi phút trước, qua lời trợ lý của anh ấy.

Anh ấy gật đầu đáp lại.

Sau khi giới thiệu hai người, Hạ Lỵ khen anh ấy.

“Đã lâu không gặp, thầy Ninh lại đẹp trai hơn nè.”

Ninh Thác: “Chị Hạ, chị nói như vậy làm tôi ngại lắm đấy.”



Hạ Lỵ mỉm cười, thản nhiên nói.

“Có cơ hội hợp tác nhé.”

Ninh Thác nể tình đáp lại.

“Được.”

Sau khi những người khác rời đi, Hạ Lỵ hỏi Lộ Tuệ Tuệ.

“Em cảm thấy thế nào?”

“Ninh Thác ạ?”

Hạ Lỵ gật đầu.

“Cậu ấy có kỹ năng diễn xuất tốt, trước đó chị đã dẫn dắt cậu ấy hai ngày, sau đó chuyển cho người quản lý hiện tại của cậu ấy.”

Đó là lý do Ninh Thác gọi chị ấy là chị.

Lộ Tuệ Tuệ im lặng, xấu hổ nói rằng cô không cảm thấy gì.

Cô trả lời.

“Cũng được, anh ấy không tự cao chút nào.”

Hạ Lỵ cười không nói gì.

“Đó là bởi vì EQ của cậu ấy cao.”

Những người có thể đạt đến địa vị này như Ninh Thác đều là người khôn ngoan. Cho dù biết Lộ Tuệ Tuê có rất nhiều scandal, cậu ấy vẫn sẽ nể mặt chào hỏi cô, ngược lại một vài nghệ sĩ nổi tiếng chỉ sau một đêm sẽ không làm thế.

Lộ Tuệ Tuê: “Vâng.”

Hạ Lỵ không nói nhiều với cô, chỉ bình tĩnh nói.

“Hy vọng sau này em sẽ có cơ hội hợp tác với cậu ấy.”

“Em sẽ cố gắng hết sức.”