Quyển 2 - Chương 19: Toàn bộ hệ thống của anh sắp sụp đổ rồi!
10
Thành viên đoàn phó bản gần như đã có mặt đông đủ, vì thế Dẫn Cung Lạc Nguyệt gõ chữ trên kênh đội ngũ: “Vào phó bản đi, tất cả lên kênh YY bang hội.”
“Anh cấp cho em một cái.” Tần Mộ Vũ quay đầu nói với Hội Trần.
Lời vừa dứt, trong đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào Hội Trần của Tần Mộ Vũ bỗng xẹt qua một tia sáng, một loạt ký tự bảy màu lấp lánh tản ra rồi liên tục lướt qua trong con ngươi màu nâu, cùng lúc đó, mắt Hội Trần cũng xuất hiện biến hóa tương tự. Quá trình này diễn ra cực nhanh, tổng cộng không đến một giây đồng hồ đồng tử cả hai đã trở về nguyên trạng.
Hội Trần chớp mắt mấy cái, trong tầm nhìn xuất hiện một giao diện người dùng của phầm mềm truyền tin bằng giọng nói, đồng thời, bên tai cũng vang lên thanh âm trong trẻo của Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Có ai vắng mặt không? Lên YY hết cả chưa?”
Giọng nói trầm ổn và phi thường đáng tin cậy của Bả Tửu Lâm Phong vang lên: “Lên hết rồi, nhân số vừa đủ.”
Thân là một đoạn sóng não rời rạc ở trong thế giới thông tin, Hội Trần không cách nào tự kết nối với internet, chỉ có thể dựa vào khả năng của Tần Mộ Vũ. Mà năng lực của Tần Mộ Vũ thì luôn tăng trưởng mỗi ngày, ban đầu hắn chỉ có thể lên internet tìm đọc các trang web đồng thời sưu tập các thông tin có ích, song, trong khoảng thời gian không đến nửa năm, sự phát triển của hắn đã vượt ngoài sức tưởng tượng. Điều này, tất nhiên là công ty game hoàn toàn không hay biết. Trong quá trình làm bạn với Hội Trần, Tần Mộ Vũ vẫn không ngừng sắm vai một AI cao cấp được lập trình để chăm sóc khách hàng. Hắn cẩn thận hoàn thành công việc của mình, từ đầu đến cuối đều thể hiện bộ dáng mà một AI phải có, ngoại trừ người tận mắt chứng kiến cảnh hắn thức tỉnh là Hội Trần và cha mẹ của đối phương ra, tất cả những người khác đều không một ai biết được.
AI đã thức tỉnh ý thức thì sẽ có nhân cách, may mắn chính là, dưới sự dẫn dắt hữu ý vô tình của Hội Trần, Tần Mộ Vũ đã hình thành một bản chất thiện lương ôn hòa và đặc biệt yêu hòa bình, đối với loại tình tiết trí thông minh nhân tạo chống đối lại xã hội loài người, hắn không hề có hứng thú.
Hội Trần mở YY của mình ra, nhìn thoáng qua một chút, liền phát hiện chữ kí của mình quả nhiên lại bị Tần Mộ Vũ đổi thành “Ông xã, moazzz moazzz moazzz”, mà chữ ký ở YY của Tần Mộ Vũ cũng phi thường tương xứng “Bà xã, moazzz moazzz moazzz”.
Hội Trần: “…”
Tần Mộ Vũ điềm tĩnh lên tiếng: “Bảo bối vào phó bản thôi, đừng nhìn nữa.”
Hội Trần bi phẫn mà kéo bản mặt nam thần của Tần Mộ Vũ thành một cái bánh mì: “Cứ luôn sửa bậy sửa bạ chữ ký của em!”
Show ân ái cái kiểu chọc mù mắt con nhà người ta như vậy là vì ngại phốt để bang chủ bóc chưa đủ nhiều, đúng không!
Tần Mộ Vũ: “Anh sai rồi.”
Hội Trần quyết định đổi chữ ký của mình thành “Tần Mộ Vũ là heo”.
Tần Mộ Vũ vô cùng phối hợp mà sửa chữ ký YY thành “Éc éc”.
Trong lúc đó, bang chủ nhàn rỗi không có việc gì làm liền di chuột xem qua chữ ký của bạn bè trên YY và suýt nữa thì bị cacao nóng làm sặc chết: “…”
Tổn thọ mất thôi, cái đôi chồng chồng thần kinh kia lại bắt đầu show theo một cách khác nữa rồi!
Những người khác đã tiến vào phó bản, Tần Mộ Vũ cùng Hội Trần cũng một trước một sau đi vào. Được mấy bước chân, Tần Mộ Vũ bỗng nhiên quay đầu nhìn Hội Trần, thân mật mà chớp mắt vài cái.
Hội Trần rũ mi cười cười, ánh mặt trời vàng rực nồng đậm như nước sơn của game khiến cho những đường nét trên gương mặt hắn trở nên sắc nét và rõ ràng như tranh vẽ.
Tần Mộ Vũ thấp giọng nói: “Bảo bối, hình như anh đã hiểu được cái gì gọi là ‘Đẹp đến mức làm người ta hít thở không thông’, câu này, trước đây anh vẫn luôn không cách nào lý giải một cách trọn vẹn.”
Hội Trần khẽ nhướng lông mày: “Hửm?”
Tần Mộ Vũ giơ tay ôm ngực: “Vừa rồi, khi anh quay đầu nhìn em, anh liền cảm thấy có phần khó thở, cảm giác như tất cả các luồng dữ liệu đều dồn ứ tại một điểm vậy, đây có lẽ chính là hít thở không thông đi…”
Hội Trần bình tĩnh nói: “Anh sẽ không bất ngờ chết máy đấy chứ.”
Tần Mộ Vũ bình tĩnh nhìn hắn, mỉm cười: “Đâu chỉ có vậy, toàn bộ hệ thống của anh cũng sắp sụp đổ rồi.”
Quả thực vị này có thể gọi là AI dẻo miệng số một trên thế giới!
Hội Trần cười ra thành tiếng: “Đồ ngốc.”
11
Sau khi mười lăm người của đoàn tề tựu bên trong phó bản Thần cung Côn Lôn, mọi người bắt đầu thuần thục mà đánh quái theo đúng kế hoạch đã bày ra, rất nhanh đã gặp được BOSS. Con BOSS ở phó bản này là một đại yêu quái nửa người nửa rắn, tính tình hung ác đặc biệt thích tàn sát con người, bên dưới chân núi Côn Lôn có mấy thôn trang đã bị tiêu diệt, cư dân trong thôn đều nằm trong bụng con quái này.
Đại điện Thần cung bị xà yêu chiếm cứ, thân thể cao lớn của nó gần như chiếm hết một nửa không gian, đuôi rắn với những cái vẩy phát sáng được cuộn tròn một nửa ở dưới thân, nửa còn lại thì duỗi dài ra, để lộ những hoa văn yêu dị lạ kỳ. Khi người chơi tiến vào đại điện chất đầy xương trắng, xà yêu sẽ căn cứ vào chương trình đã được thiết lập từ đầu mà phát ra một tiếng gào thét vừa thê lương vừa kinh thiên động địa…
Xà yêu: “Tại sao lại là mi!”
Hội Trần: “Lại là bổn đại gia đấy.”
Xà yêu: “Không được chạm vào đuôi ta nữa!”
[ Tán gẫu cận ] Xà yêu:“Ha ha ha, bọn đạo chích các ngươi mà cũng dám đến địa bàn của ta diễu võ giương oai!”
Hội Trần nhảy lên cái đuôi nhọn hoắt của Xà yêu, đứng vững, nói: “Lần này vẫn là người đàn ông của ta làm T chính, mi…”
Xà yêu: “Đừng giẫm đừng giẫm, mau đi xuống! Ta biết rồi! Ta sẽ đánh vài cái có lệ thôi!”
[ Tán gẫu cận ] Xà yêu:“Ha ha ha, bọn đạo chích các ngươi mà cũng dám đến địa bàn của ta diễu võ giương oai!”
Hội Trần nhảy xuống khỏi đuôi của Xà yêu: “Thế là được rồi.”
Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “…”
Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Các đồng chí thân yêu, chúng ta phải mần thịt BOSS, ai chưa xơi tiên đan thì nhanh chóng xơi một cái để tăng buff trị liệu đi, sau đó toàn bộ nấp ra sau T chính, chuẩn bị thả quái… Anh bạn nhỏ Hội Trần, ông ăn tiên đan có cần kẹo không?”
Bả Tửu Lâm Phong: “Tôi có Kẹo tương tư này, còn thừa khi cọ độ hữu hảo với Lạc Nguyệt, cậu lấy không?”
Trên YY nhất thời ồn ào một mảnh: “Ôi chà chà, bang chủ và phó bang chủ đã cọ đầy độ hữu hảo rồi!”
Dẫn Cung Lạc Nguyệt không hiểu gì: “Cọ thì cọ thôi, tôi mà không cọ Lâm Phong liền tặng tôi một dấu chấm tròn, cứ như là uống lộn thuốc ấy.”
Bả Tửu Lâm Phong: “…”
Bả Tửu Lâm Phong: “Hội Trần có cần không?”
Hội Trần nhịn cười, đáp: “Không cần.”
Dứt lời, Hội Trần lấy một viên tiên đan tăng lượng trị liệu dùng khi đánh phó bản ở trong balo của Tần Mộ Vũ ra, bỏ vào trong miệng, mặt không đổi sắc mà nhai nát.
— Từ khi Tần Mộ Vũ mở được kỹ năng mới là ngăn chặn tín hiệu vị giác, Hội Trần ăn tiên đan đã không còn thấy đắng nữa.
Dẫn Cung Lạc Nguyệt nhìn Hội Trần trấn định chờ load hết thanh trạng thái tiêu thụ tiên đan, phi thường dối trá mà vỗ tay khen ngợi: “Bạn nhỏ Hội Trần thực là dũng cảm, chỉ còn hai viên nữa thôi, cố gắng lên.”
Hội Trần trừng mắt nhìn Dẫn Cung Lạc Nguyệt, chậm rãi nói: “Đắng lắm, không ăn.”
Bang chủ chính là loại ưa làm trò!
Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “… Tôi sai rồi.”
Hội Trần: “Ha ha.”
Làm xong công tác chuẩn bị trước khi đánh phó bản, mọi người bắt đầu thịt BOSS, ở thời điểm hiện tại, Xà yêu là BOSS có độ khó cao nhất trong các loại phó bản 15 người, thế nhưng cả đoàn tiêu diệt nó lại phi thường thuận lợi, chỉ mấy hai mươi phút đã xong, hơn nữa bộ thành viên trong đoàn không một ai trọng thương cả.
Thân thể cao lớn của Xà yêu lắc lư vài cái sau đó đổ rầm xuống đất.
Có đoàn viên lên tiếng thảo luận trên YY: “Tôi phát hiện mỗi lần đánh con BOSS này cùng đoàn chúng ta thì nó đều chết thật là nhanh, trong khi nếu tôi đi với đoàn khác có khi đoàn diệt tới tám lần, đòe mòe!”
Một đoàn viên khác cũng phụ họa: “Thì ra không phải chỉ mình tôi thấy thế, cùng đoàn khác đánh BOSS này cơ bản đều bị ăn hành.”
Dẫn Cung Lạc Nguyệt phi thường không biết xấu hổ mà tự khen mình: “Đều nhờ vào tài lãnh đạo anh minh của nam thần, mọi người không cần cảm tạ.”
Bả Tửu Lâm Phong nhanh chóng vuốt mông ngựa: “Đúng rồi.”
Hội Trần cũng không bỏ lỡ thời cơ khen ngợi ông xã của mình: “Mấu chốt là T chính lợi hại có được không, T chính mà cùi thì cả đoàn chết chắc thôi.”
Tuy rằng nguyên nhân chủ yếu là bởi BOSS bị uy hϊếp nên phải chết nhanh, thế nhưng cái lý do này đích thực không thể tiết lộ!
Tần Mộ Vũ ôn nhu nói: “Bảo bối bơm sữa cũng rất tốt, suốt cả quá trình, máu của anh chưa bao giờ xuống dưới 50%.”
Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Oa ha ha ha~ các ông phải biết DPS lợi hại như tôi đây mới là quan trọng nhất!”
Bả Tửu Lâm Phong phát đi một cái biểu tình dựng thẳng ngón tay, nói: “Quá lợi hại.”
Các đoàn viên khác: “…”
Trên kênh YY tràn ngập hương vị đáng khinh của bốn thằng gei cụ nói chuyện yêu đương!
Sau khi Xà yêu bị đánh ngã, khu vực bảo hộ phía sau lưng nó xuất hiện một cái rương đựng bảo vật.
Dẫn Cung Lạc Nguyệt hả hê sung sướиɠ đủ rồi thì liền lon ton chạy tới mở rương, ngay sau đó, trên YY vang lên một tiếng thở gấp: “A… ra tài liệu Chanh Vũ!”
Tần Mộ Vũ và Hội Trần nhìn nhau, đồng thời nở một nụ cười hiểu ý.
Điều chỉnh tỉ lệ lên đến mức cao nhất quả nhiên là phi thường hiệu quả! Tài liệu Chanh Vũ là vật phẩm hiếm có, chỉ rớt ra ở vài cái phó bản cực khó mà thôi, thu thập đủ bảy miếng tài liệu là có thể ép thành Chanh Vũ. Tuy bảy miếng ghép nghe thì có vẻ không nhiều nhưng người số đen cho dù chơi đến khi tất cả các phiên bản game bị đào thải, cũng chưa chắc đã tìm nổi một miếng.
Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Ra giá 10 vạn linh thạch, một lần tăng ít nhất 1 vạn, đấu giá đi.”
Bả Tửu Lâm Phong lên tiếng ngay trong nháy mắt: “20 vạn.”
Tần Mộ Vũ cũng không hề nghĩ ngợi: “30 vạn.”
Những thành viên khác trong đoàn đều không nói lời nào, chỉ im lặng nhìn hai đại thần trong bang quyết đấu.
Hội Trần: “Từ từ, phó bang chủ, chẳng phải anh đã có Chanh Vũ rồi sao?”
Bả Tửu Lâm Phong ho nhẹ một tiếng, trả lời: “Tôi lấy cho Lạc Nguyệt…”
Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Ôi đệt… Cám ơn, cám ơn, cảm động quá, nhưng mà hiện tại thì không cần đâu, ba ba thân mến à.”
Đứng trước thế lực của đại gia lắm tiền nhiều của thì khí tiết gì đó quả thực nói ném liền ném, không hề có lấy một tia chần chờ!
Bả Tửu Lâm Phong: “…”
Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Hội Trần còn thiếu hai miếng tài liệu thôi đúng không? Tôi đây ngay cả một miếng đều không có, giờ không tranh với ông ấy làm gì.”
Vì thế tài liệu ép Tranh Vũ được Tần Mộ Vũ mua với giá 30 vạn linh thạch, hệ thống hiện thông báo Dẫn Cung Lạc Nguyệt đã phân phối miếng ghép này cho Hội Trần.
Hội Trần thản nhiên nói: “Cảm tạ bang chủ.”
Kỳ thực, đối với Tần Mộ Vũ mà nói, linh thạch chẳng qua chỉ là mấy con số mà thôi, linh thạch trong game có thể ra kiếm được bằng rất nhiều phương thức, phần thưởng nhiệm vụ, giao dịch giữa các game thủ, đánh quái rớt ra, vân vân… Nhiều cách kiếm thì hiển nhiên cũng có nhiều lỗ hổng dễ dàng lợi dụng, cho nên nếu Tần Mộ Vũ thiếu linh thạch chỉ cần sửa lại số liệu là được, phi thường đơn giản. Song, Dẫn Cung Lạc Nguyệt suy nghĩ cho bạn bè như vậy, thực khiến Hội Trần cảm thấy có chút ấm lòng.
Thậm chí cơn tức vì bị lôi lên diễn đàn bóc phốt cũng tiêu tan đi một chút!
Nhóm đoàn viên vui vẻ phân chia linh thạch xong thì lập tức rời đoàn, ai lui đội thì lui đội, ai thoát YY thì thoát YY, rất nhanh trong phó bản chỉ còn lại bốn người.
Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Đánh xong phó bản không có việc gì làm, Lâm Phong, Hội Trần, Mộ Vũ, các ông ở lại đây để làm cái giề?”
Bả Tửu Lâm Phong ôn nhu nói: “Ở cùng cậu.”
Dẫn Cung Lạc Nguyệt: “Chúng ta chơi cậu vẽ tôi đoán đi, người thua sẽ hướng vào microphone YY búng lên quần ship ba cái, thế nào? Ha ha ha ha ha!”
Bả Tửu Lâm Phong: “…”
“Không chơi.” Hội Trần lạnh lùng cự tuyệt, đồng thời âm thầm phỉ nhổ trong lòng.
Tần Mộ Vũ: “Tôi không có quần ship.”
hay