- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Sếp Thần Bí Là Người Không Thể Ngờ
- Chương 2
Sếp Thần Bí Là Người Không Thể Ngờ
Chương 2
“Bà sợ gì chứ?” Linda tựa lưng vào thang máy nói.
Quyên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm “Tui không tin Long Ân là kẻ nhân từ.”
Bước ra khỏi quán Linda vẫn không ngừng ngờ vực, cô không tin được thế giới này có thể nhỏ đến thế. Oan gia hiếm có khó gặp ở thế giới game như vậy mà cũng chạm mặt ngay lúc này, Linda càng nghĩ càng cảm thấy nhân duyên của cô bạn thân mình muốn ‘trốn’ cũng không được nữa rồi.
Quyên hối thúc Linda “Bà mau gọi xe đến bến xe đi!”.
Linda hít một ngụm khí lạnh để hạ hỏa “Bà sợ đến mất trí luôn rồi à?”
Quyên nhíu mày khó hiểu, Linda lắc đầu thở dài “Thiệt tội cho số fan đã theo dõi bà.”
Lên xe taxi Quyên vẫn không nhớ ra mình đã quên điều gì “Tui quên gì ở quán cà phê à? Nhưng dù quên gì tui cũng không quay lại lấy đâu.”
Linda nghe vậy thì trợn mắt, cô kìm chế muốn đánh vào đầu cô bạn thân bên cạnh “Đúng đúng, tui thấy bà quên một thứ rất quan trọng rồi.”
Quyên lục tìm túi, cô nhớ bản thân mình không có móc ví tiền ra nên cô nhanh chóng tìm thấy ví tiền trong túi xách.
Linda bó tay với Quyên nói “Bà không nghĩ thứ gì khác được sao?”
Sau một lúc suy nghĩ Quyên đột nhiên “A là điện thoại.”
Cô quay đi tìm ‘dế yêu’ của mình nhưng cô tìm không thấy.
“Bà mau bấm gọi tui đi.” Quyên nhìn Linda với ánh mắt đáng thương ‘‘Tui để quên thật rồi.’’
“Vậy chúng ta quay xe lại lấy?” Linda nói rồi cô quay ra muốn bảo tài xế quay xe.
Quyên nhanh như chớp bắt lấy tay đang muốn chạm vào tài xế nói “Thôi, mất rồi thì thôi.”
Linda hơi ngạc nhiên với phản ứng này của Quyên, cô bạn của cô thật sự sợ người sếp Khánh kia rồi.
“Chán chả buồn nói.” Linda lấy từ trong túi ra điện thoại của Quyên “Nè chị hai.”
Quyên nhận lấy điện thoại, cô cười tươi hơn hoa nói “Cảm ơn bạn yêu!”
“Ghớm!” Linda ghét bỏ nói.
Sau khi Linda vừa dứt lời chiếc xe đã dừng lại trước cửa một khách sạn, Quyên cúi cùng cũng nhớ ra bản thân đã quên điều gì.
“Chúng ta đã đặt phòng ba ngày hai đêm ở lại thành phố C phải không?” Quyên như còn mơ hồ hỏi.
“Ơn giời, bạn tui nhớ lại rồi.” Linda chấp tay trước ngực cúi đầu như để cảm tạ thần phật.
Quyên lúc này mới biết nãy giờ mình như con khỉ đang diễn trò trước mặt Linda “Bà được lắm, không nói ra mà để tui hết tìm cái này đến cái kia.”
“Tui có nói gì không đúng sao?” Linda nhún vai, kéo tay Quyên vào nhận thẻ phòng và lấy đồ đạt đã gửi lúc sáng.
“Vậy tui đã quên gì ở đó?” Quyên làm mặt lạnh hỏi.
“Quên… não.” Linda nói rồi bật cười lớn.
Quyên cũng phì cười, thấy mọi người trong sảnh khách sạn nhìn cô và Linda bằng ánh mắt như nhìn quái vật. Quyên kéo tay Linda, tay che mặt rời đi, cô nói “Chúng ta không cần gây chú ý đến vậy đâu.”
“Bà thấy chuyện này còn ít à?” Linda vẫn rất hiên ngang đi.
“Đó là ở thành phố T, đây là thành phố C mà.” Quyên ngại ngùng bước vào thang máy.
Sau khi hai người về phòng, Quyên lo lắng nói “Chúng ta hủy phòng lấy cọc lại được không?”
“Bà lo hơi xa rồi đó?” Linda biết Quyên đang nghĩ gì.
“Bà không biết tên Long Ân đó bị biếи ŧɦái à?” Quyên ngồi xuống sofa nói.
Linda cũng ngồi xuống sofa, cô lười biếng ngã lưng duỗi thẳng tay chân nói “Trong game thì anh ta muốn làm gì thì làm còn đây là ngoài đời mà.”
Quyên nghe vậy liền nghĩ đến một việc rất quan trọng “Hay tui ngưng viết văn?”
Linda như thể đoán được Quyên thế nào cũng sẽ nghĩ đến việc ngưng viết văn vì tên Nguyễn Trung Khánh đó, cô từ tốn nói“Vì anh ta mà bà từ bỏ đam mê luôn à?”
“Nhưng tui vẫn thấy…” Quyên ấp a ấp úng nói.
“Mà nếu có nhận ra thì đã nhận ra từ đầu rồi, bà hợp tác với người ta cũng được gần hơn năm còn gì.” Linda đi đến giường kéo vali lấy đồ hai người ra xếp ngay ngắn vào tủ “Sợ chi?! Hợp tác online mà.”
“Không về à?” Quyên hỏi lại lần nữa.
“Về chứ! Nhưng hai ngày nữa.” Linda chân thành.
Quyên trợn mắt nói “Hay chúng ta ở một đêm thôi mai về.”
"Không, tuyệt đối không nha." Linda có chút tức giận lớn tiếng nói "Chúng ta sắp xếp đến thành phố C không phải chỉ để chơi mà là đi để ký hợp đồng với công ty."
“Nhưng mà…” Quyên vẫn không thôi lo lắng.
“Cô nương ơi, thành phố C lớn lắm.” Linda bỏ nốt đồ vào tủ rồi nói “Trừ khi nào chúng ta bị sao quả tạ chiếu thôi chứ làm sao mà trùng hợp vậy được.”
“…” Linda đã kiên quyết nên Quyên cũng đành im lặng.
Hai người nghỉ ngơi một chút rồi cả hai sửa soạn makeup rời phòng đến phố đi bộ nổi tiếng của thành phố H. Cả hai đang đứng ngoài cửa khách sạn để chờ taxi thì nhìn thấy một chiếc Land Rover đậu lại, Linda không am hiều về xe nên cô không mấy quan tâm nhưng Quyên là tác giả viết truyện nên cô cũng biết sơ sơ về các dòng xe. Land Rover không phải là dòng xe sang trọng đắt giá nhất nhưng nó cũng là thuộc top 30 dòng xe ưu việt có giá đắt đỏ.
Quyên nhìn chăm chú chiếc xe, cô nhìn thấy cửa xe bật mở sau đó là một đôi chân dài thẳng tấp của nam bước xuống, tiếp đó cô đứng hình như tượng khi nhìn thấy mặt chủ nhân của chiếc xe. Khánh cũng mơ mơ hồ hồ nhìn thấy Quyên vì uống rượu mà anh đã ngà ngà say.
Quyên run sợ vì bây giờ cô và Khánh đang mắt đối mắt, cô cảm thấy luồng sát khí từ anh chiếu thẳng đến mình. Quyên quay sang Linda, cô cà lăm nói “Sao…sao…quả tạ…chiếu rồi kìa…”
Linda nghe vậy thì bật cười quay qua nhìn Quyên nói “Ha ha…bà bị ám ảnh tâm lý rồi.”
Quyên run lẩy bẩy chỉ tay về hướng chiếc xe Land Rover, Linda nhìn theo hướng tay cô thì thấy Khánh đang đóng cửa xe rồi đi đến chỗ hai người. Linda cũng đứng bất động tại chỗ, Quyên nhìn thấy vậy liền lùi về sau, cô núp nửa người sau lưng Linda.
Quyên tưởng Khánh sẽ nổi điên hay chất vấn gì đó nhưng anh chỉ vừa đi vừa cười tiến đến, dáng đi của anh có chút khác thường.
“Sếp, sao anh ở đây?” Linda mở lời trước đề phòng.
Khánh lắc lắc đầu để xua bớt cơn men nhưng đến gần anh đột nhiên ngả nhào về phía hư không phía trước. Mắt thấy Khánh sắp có nụ hôn thân mật với mặt đất, Quyên không thể trơ mắt nhìn nên cô nhanh chóng đỡ lấy anh.
Vì trọng lượng nam nữ có khác biệt lớn nên khi đỡ lấy Khánh Quyên loạn choạng lùi lại phía sau ba bốn bước chân. Linda cũng giúp Quyên níu lại Khánh để anh ít dồn trọng lực lên người Quyên.
“Giữ lấy nha!” Quyên đẩy ngược Khánh nghiêng về phía Linda để anh đứng vững lại.
“Ai vậy?” Khánh khàn tiếng hỏi nhưng mắt vẫn nhắm nghiền.
“Bà nội anh.” Quyên tức giận dùng lực đẩy nói.
“Yêu nhân(**)” Khánh thấp giọng nói bên tai Quyên vì đầu anh tựa lên vai cô nên thanh âm đó chỉ vừa đủ hai người nghe.
Quyên đang đẩy Khánh lên thì đột nhiên khựng lại, cô đông cứng rùng mình cảm thấy lạnh sống lưng. Trong thoáng chốc trong đầu cô thoáng qua chuyện ba năm trước.
Lúc đó Quyên đang đi dạo phố trong game thì bị một tên ‘công tử’ có danh giàu có chọc ghẹo, cô đi về nói với sư phụ mình, anh không trả lời chỉ “ừ.”, cô nghĩ anh không quan tâm nên cũng không nói nữa. Qua ngày hôm sau Quyên nghe mọi người trong bang bàn luận sôi nổi, cô nghe ngóng thì biết được nhân vật chính trong câu chuyện của họ là sư phụ cô- Chiến Thần Long Ân và tên công tử chọc ghẹo cô hôm qua.
“Tên công tử đó bị Long Ân luân bạch(***) xuống còn tân thủ chỉ trong vòng 2 tiếng đồng hồ thôi.” Phó bang kiêu hãnh nói.
Mọi người trong bang hùa theo rất náo nhiệt.
Trên bảng chat thế giới còn có treo bài status chủ đề ‘Chiến Thần vì bảo vệ đệ tử yêu quý mà ra tay trừ gian diệt bạo’. Từ đó về sau không có kẻ nào dám trêu ghẹo hay nói đúng hơn là tránh Quyên như tránh tà.
Quyên cảm thấy sư phụ mình ra tay quá tàn nhẫn nên cô đã ‘khởi binh vấn tội’ nhưng anh chỉ trả lời cô một câu “Kẻ sai không cần nương tay.”
Linda đá vào chân Quyên kéo cô về thực tại, cô với Linda cuối cùng cũng đã kéo được Khánh đứng thẳng.
“Giờ sao đây?” Linda hỏi
Quyên giật giật khóe miệng “Có thể ném vào thùng rác không?”
“Mình cũng muốn lắm bạn nhưng chúng ta phải nhân từ.” Linda nhìn Khánh bằng ánh mắt thương hại ‘Đồ đệ yêu quý của anh muốn ném anh vào thùng rác đấy’.
“Kẻ ác không cần nương tay” Quyên liền buộc miệng nói.
Người nào đó đang say bất tỉnh nhân sự cũng phải rùng mình khi nghe câu nói của Quyên.
Cuối cùng người trái người phải dìu được Khánh vào sảnh khách sạn, hai người để anh ngồi trên sofa.
“Mình đi thuê thêm 1 phòng cho anh ta.” Linda nói.
“Cậu ngồi đây với anh ta đi mình đi cho.” Quyên nhanh như chớp đi đến quầy lễ tân.
Một lúc sau, Quyên quay lại với bộ mặt đen hơn than nói “Lễ tân nói anh ta có phòng ở đây.”
“Ừ.” Linda rất thản nhiên mà đáp.
“Bà nó chứ.” Quyên tức giận chửi đổng.
------------
(**)Yêu nhân: Chỉ những người chơi có giới tính nữ ngoài đời nhưng lại chơi nhân vật nam trong game. Còn thể loại nhân yêu là ngược lại
(***)Luân bạch: Gϊếŧ người chơi khác liên tục cho đến khi đối phương rớt xuống cấp tân thủ – cấp độ thấp được hệ thống bảo hộ.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Sếp Thần Bí Là Người Không Thể Ngờ
- Chương 2