Điều bất ngờ luôn là điều mà người ta chẳng thể nào tưởng tượng ra được.
Cô cứ ngỡ năm ấy đã là kết thúc giữa hai người nhưng cô nào ngờ sẽ gặp anh ở đây, ở nơi mà cho dù có nằm mơ cô cũng không thể ngờ đến.
Anh vô tình hay cố ý mà để lộ danh tính chỉ có anh mới biết, hai năm trước anh vì một chút "sơ suất" đã để cô biến mất, nhưng hiện tại cô có bốc hơi anh cũng phải bắt cô du nhập vào hơi thở của mình.
****
Quyên nhanh chóng bước xuống giường, quần áo trên người đã được thay, cô đi đến trước gương. Nhìn thấy bản thân trong gương làm Quyên chết lặng, thảm họa không thể miêu tả thành lời: mái tóc xoăn rối tung, đôi môi sưng đỏ còn vương vết máu chưa khô bên khóe môi dưới trông rất mờ ám. Nhìn đến cái cổ trắng nõn lại có vết đỏ khác lạ, Quyên lập tức đưa tay che lại dấu vết đó, mặt cô lúc này đã đỏ như quả cà chua.
“Bà đùa tui phải không?” Quyên trợn mắt nhìn Linda. “Đùa? Đến đây, để tui chùi thử coi ra không.” Linda cầm tờ khăn giấy đi đến.
Khánh bước vào thấy Quyên đang đứng bất động thì lo lắng đi đến. Nhìn đến cổ cô đỏ lên một mảng anh càng lo lắng bước nhanh hơn, khi anh vừa đưa tay muốn kéo cô đến gần hơn thì Quyên đã nhanh chóng né sang một bên núp phía sau Linda.
“Em còn khó chịu không?” Khánh thấy Quyên như thế cũng không thay đổi ý định, anh bước lên đưa tay muốn bắt lấy cánh tay Quyên.
***
Linda đỏ mặt cúi đầu, ngại ngùng nhỏ giọng nói “Thấy…thấy bà ôm hôn Khánh ở trước cửa phòng.”
“Sao bà không chạy đến ngăn cản?” “First kiss của bạn tui sao tui dám phá.” Linda nháy nháy mắt trêu.
“Bà…bà…” Quyên không thể chấp nhận. “Giỡn đó, tui chạy đến thì bà với anh ta đã kéo nhau vào phòng còn khóa cửa nữa.”
“Sau đó thì?”
“Không biết.”
“Sao bà không kêu người mở cửa?”
“Có chứ sao không.” Linda cười cười “Nhưng đó là chuyện của nửa tiếng sau rồi.”
Quyên hít vào một hơi nói “Chắc không có gì xảy ra đâu há?”
“Không biết được, vì khi tui vào thì thấy bà và Khánh ướt sũng từ phòng tắm đi ra.” Linda nhíu mày nói.