Chương 6: Tôi Trả Tiền Cho

Nhà của Tử Hoa

Cô bước vào nhà với một đống túi đồ quần áo hàng hiệu. Cô cởi giày ra, chạy vào nhà và nói:

-Thải Vy, tớ vào làm được rồi! – Cô vui sướиɠ nói

“Cạch”. Bạn của cô chạy ra, ôm cô và nói:

- Thật sao? Chúc mừng cậu. Tuyệt quá!

- Hôm nay tớ mời cậu đi ăn ở nhà hàng Đế Hào thứ nhất thành phố.

- Ok, để mình chuẩn bị đồ.

Cô bước vào phòng, cất tất cả món đồ cô đã mua. Túi xách, giày coa gót, giày thể thao, váy, quần áo short, áo phông, ..... Cô bắt đầu sắp xếp lại tủ quần áo. Cô trang trí lại phòng của mình.

Tập đoàn Mộc Thị

- Hiểu Lương, cậu điều tra cho tôi về Tử Hoa. Tôi muốn biết thân phận của cô ấy. – Anh chỉ định trợ lý của mình

- Vâng, thưa Mộc Tổng.

Buổi tối nhà hàng Đế Hào



Cô và bạn bước vào với trang phục thể thao thêm áo khoác cực ngầu. Cô ngồi vào bàn ăn, gọi phục vụ. Cô nói với bạn:

- Thải Vy, cậu gọi món đi.

- Ok

- Cho tôi lẩu cay Tứ Xuyên qua đây, nhé!

- Vâng. – Phục vụ bàn trả lời

Ngoài cửa, một chiếc xe MayBachS650 đỗ trước cửa của nhà hàng. Đó là chiếc xe của Mộc Thanh Lân, Mộc đại thiếu gia. Anh bước xuống, đằng sau là chiếc xe Lamborghini đỗ đằng sau. Đó là anh và những người bạn của anh. Họ bước vào, quản lý lập tức tới, nói:

- Mộc đại thiếu gia lại đến rồi. Cả các vị đằng sau nữa. Mời vào!

Anh bước vào, nhìn thấy cô đang ăn lẩu ở đây. Anh bước tới, nói:

- Cô ăn ở đây sao, Tử Hoa?

- Phải. Mộc Tổng hỏi làm gì? – Cô ngạc nhiên trả lời

- Hỏi thôi. - Anh gãi đầu tỏ ra vẻ đờ đẫn



Xong anh bước vào phòng vip số 10. Anh gọi đồ ăn ngập đến trần nhà. Vừa ăn, vừa nhìn cô ở bên ngoài. *(Phòng mở cửa nha các bạn độc giả)*. Anh thấy cô đã ăn xong và ra thanh toán rồi. Anh lập tức bảo dọn hết đồ ăn đi. Thấy vậy, bạn của anh hỏi:

- Thanh Lân, sao dọn hết vậy? Gọi thêm đi. Tôi ăn no rồi.

- Đi về. – Anh trả lời tức tốc

- Ok.

Bên ngoài, cô đang thanh toán bữa ăn này. Anh lập tức chạy đến, chặn lại. “Ế, bạn tôi ơi tự dưng lại chặn cô thế” – Bạn anh nghĩ thầm. Anh nói với cô lễ tân:

- Tôi trả tiền cho cô ấy.

Cô: “.....”

Thải Vy: “.....”

Bạn của anh: “......”

- Mộc Thanh Lân, tôi không cần anh trả hộ. – Cô nghiêm túc nói.

- Không sao, tôi trả cho. Dù sao tôi cũng chúc mừng cô đã vào tập đoàn – Anh trả lời cô.

- Mộc Tổng quá khen rồi.