Nhà bác của Phương Đường chuyên về kinh doanh, trong nhà có một cô em họ nhỏ hơn cậu hai tuổi tên là Tề Hi Điềm, cũng chính là cô gái lúc trước ôm ấp giấc mộng trở thành minh tinh màn bạc nên kéo Phương Đường cùng đi thử vai, kết quả lại khiến cậu trúng tuyển. Sau này Phương Đường trở thành thần tượng nổi tiếng với hàng vạn thiếu nữ hâm mộ, thì cô em họ Tề Hi Điềm cũng trở thành nữ chính hot nhất trên mạng.
Bởi vì người cũng như tên, diện mạo của cô ngọt ngào thanh thuần, tính cách lại dễ thương trong trẻo, những bài bình chọn top 10 nữ chính của dòng phim chiếu mạng nhiều lần đều có tên cô, đây cũng xem như cô đã thực hiện được phần nào giấc mộng làm ngôi sao của mình.
Phương Đường vừa đến Tề Hi Điềm liền nhiệt tình chạy ra, cười hì hì gọi cậu: “Anh hai à.”
Phương Đường trợn trắng mắt: “Anh là anh họ mày đấy.”
“Đều giống nhau, đều giống nhau mà.” Tề Hi Điềm kéo cậu vào phòng mình, đầy mặt nịnh nọt: “Anh Đường Đường à, anh với anh Dương thân nhau lắm phải không, anh giúp em xin anh ấy mấy tấm ảnh kèm chữ ký đi.”
Phương Đường vừa nghe liền muốn xử tử ngay cô nàng, Tề Hi Điềm này tuy rằng thường xuyên có những ý tưởng mơ mộng nhưng cũng là cô gái rất có cốt khí. Sau khi Phương Đường nổi tiếng từng nghĩ tới chuyện giúp cô tiến xa trong sự nghiệp thì lại bị cô từ chối, đại khái là thấy cậu mỗi ngày đi sớm về khuya quay phim rất vất vả thế nên Tề Hi Điềm mất dần hứng thú với giới giải trí này. Làm ở mảng chiếu mạng cũng chưa bao giờ dựa vào tên tuổi Phương Đường để được nổi tiếng, người ngoài chẳng ai biết quan hệ của hai anh em, nhưng cô có cái tật lớn nhất chính là rất mê Hứa Ánh Dương, còn là fan não tàn trung thành.
Đám trạch nam mê muội Tề Hi Điềm đều biết nữ thần của mình là fan của Hứa Ánh Dương, vì thế không ít người từng oán hận anh, những chuyện này đương nhiên Hứa Ánh Dương không biết, nhưng Phương Đường thì lại rõ ràng rành mạch. Lúc trước mỗi lần nhìn thấy cô em họ này lộ ra vẻ mặt mê giai ngay trước mắt mình, cậu đều hóa thành biểu tình táo bón. Khi ấy Tề Hi Điềm vẫn nghĩ giữa họ là quan hệ đối thủ cạnh tranh nên mới không vừa mắt nhau như thế, đương nhiên hiện tại cô mới biết thực ra là mình quá ngây thơ rồi.
Không vừa mắt cái quần què ấy, rõ ràng là còn có ‘gian tình’ luôn kia kìa!
Mà nguyên nhân Phương Đường khó chịu cũng rất đơn giản, hà cớ gì em họ mình không thần tượng anh nó mà lại đi theo tên ‘tra nam’ Hứa Ánh Dương kia?
“Mày mê anh ta thế cơ à?”
“Em yêu ảnh có trời đất chứng giám, nhưng anh yên tâm, em sẽ không giành người với anh đâu, hiện tại em là fan của cp Kẹo Cứng mà.”
Cái quỷ gì vậy? Phương Đường nghiêng mắt liếc cô nàng: “Không phải là mày sẽ lăn lộn trên mạng hóng hớt rồi tung đủ thứ tin đồn này nọ ra đấy chứ?”
“Chuyện này thì anh cứ yên tâm, những gì không thể nói em nhất định sẽ không hé răng nửa lời.” Tề Hi Điềm tỏ vẻ vô cùng chân chó: “Thế nên anh có thể tiết lộ chút được không, rốt cuộc hai anh là quan hệ gì vậy?”
“Quan hệ được pháp luật công nhận.”
“Hả?” Tề Hi Điềm sửng sốt mở to hai mắt nhìn cậu: “Thật hay giả vậy?”
“Đương nhiên là thật, loại chuyện này anh lừa mày làm gì, bảy năm trước tụi anh đã đăng ký ở nước A rồi, sau này bởi vì một vài nguyên nhân nên tách ra, gần đây mới làm hòa rồi, mày đừng lộ ra đấy, đặc biệt là không thể nói cho ba mẹ anh đâu, biết chưa?”
Phương Đường và cô em họ này lớn lên cùng nhau, cậu luôn luôn yên tâm với độ kín tiếng của cô nàng, nói cho cô nghe chỉ đơn giản vì việc này cậu giấu trong lòng nhiều năm như vậy, sớm đã muốn tìm ai đó để tâm sự, hơn nữa ba mẹ cậu rất thương Tề Hi Điềm, lúc come-out có cô em này hỗ trợ khuyên nhủ sẽ dễ dàng hơn một ít.
Đầy mặt Tề Hi Điềm là biểu tình choáng váng, hồi lâu sau mới áp chế không được kéo tay áo Phương Đường hét rầm lên, lập tức lại nghĩ tới tin này chỉ có thể giữ trong lòng chứ không thể chia sẻ với các chị em trên mạng kia được, anh họ đây là muốn cô nghẹn chết mà.
“Em không cần chữ ký nữa! Em muốn gặp anh rể cơ! Mang em đi, mang em đi đi mà!”
Xưng hô ấy khiến Phương Đường nhịn không được run rẩy khóe miệng: “Có ảnh kí tên cho mày đã tốt lắm rồi, chuyện khác về sau lại nói, thế nhưng mày phải giúp anh một việc nha gái.”
“Chỉ cần có thể cho em gặp anh rể, cái gì em cũng làm!”
“Lát nữa cơm nước xong, bảo với ba mẹ anh là mày muốn ra ngoài dạo phố, bắt anh cùng đi với mày.” Phương Đường nghĩ mẹ cậu có khả năng đã nổi lên hoài nghi với cậu rồi, muốn tìm cớ đi ra ngoài thì dù sao cũng phải kéo người đi theo.
“Hí hí, anh muốn đi gặp anh rể đúng không? Chẳng phải tối qua ảnh về rồi còn gì?”
“Sao mày biết được?”
“Em là fan ruột của ảnh mà, hành trình của ảnh dĩ nhiên em nắm gọn trong lòng bàn tay rồi.”
Phương Đường gật đầu, điều này ngược lại cũng không kỳ quái, fan có tin tức nhanh nhạy thì có thể lấy được thông tin chuyến bay của bọn họ là chuyện rất bình thường.
“Anh ấy quả thực đã trở lại, còn đến bên này nữa, nhưng mày đừng mơ hôm nay anh đưa mày đi gặp ảnh.”
Hiện tại cậu đang thầm mong được trải qua thế giới hai người với Hứa Ánh Dương, mang cái bóng đèn to đùng này theo thì làm ăn được gì.
“Yên tâm, em biết ý lắm mà, hai anh hiện tại rất muốn quấn quýt triền miên, đều là anh rể của em rồi thì muốn gặp lúc nào chẳng được,
hôm nay sẽ không đi theo phá các anh đâu.”
“Tốt, xem như mày thức thời đấy.”
Ăn xong bữa cơm trưa, Phương Đường liền kéo Tề Hi Điềm ra ngoài, cậu đi tìm Hứa Ánh Dương còn cô thì hẹn hội bạn thân đi dạo phố. Nhìn thấy dáng vẻ khẩn cấp của Phương Đường, Tề Hi Điềm nhịn không được cảm thán: “Sức hấp dẫn của anh Dương thật lớn quá mà, ngay cả anh Đường Đường nhà mình đều có thể bị anh ấy ăn sạch sẽ.”
“Mày không nói không ai bảo mày câm đâu gái.”
“Hóa ra anh sớm đã là trai có chồng, lúc trước còn nhờ anh giả làm bạn trai em nữa mới sợ chứ, việc này trăm ngàn lần không thể để anh Dương biết nha, bằng không ảnh nhất định sẽ ghim em.”
“Ờ, biết rồi.”
Việc này kể lại thật ra cũng chẳng có gì, Tề Hi Điềm xinh đẹp nên ong bướm theo đuổi cô rất nhiều, lúc trước cô thấy phiền quá nên lần nào cũng kéo Phương Đường giới thiệu là bạn trai của mình. Sau này Phương Đường vào giới giải trí rồi thì không thể làm như vậy được nữa, nhưng những người bạn không biết quan hệ họ hàng của bọn họ vẫn theo hỏi cô và Phương Đường còn yêu nhau hay không, Tề Hi Điềm lười làm rõ sự thật, hơn nữa còn có thể thỏa mãn chút lòng hư vinh khi có người yêu đẹp trai nên chẳng buồn đính chính luôn.
Phương Đường cũng không để chuyện này trong lòng, đưa cô đến tận nơi rồi tiện đường mua chút đồ ăn vặt và bánh ngọt xong thì đi thẳng tới khách sạn mà Hứa Ánh Dương đang ở.
Hứa Ánh Dương cũng vừa mới dùng bữa trưa gọi từ bếp ăn của khách sạn, một mình anh đợi ở trong này quả thực rất nhàm chán, mà lại cũng chẳng tiện đi ra ngoài, nhưng chỉ vừa nghĩ đến nhà Phương Đường ở gần đây, thời gian này cũng trở nên không quá khó sống nữa.
Trên tay Phương Đường xách hai gói to, cửa phòng vừa mở liền hướng về phía Hứa Ánh Dương lộ ra nụ cười rạng rỡ: “Chào anh chàng đẹp trai, em tới rồi đây!”
Hứa Ánh Dương tiếp nhận đồ trong tay cậu đặt hết xuống đất, kéo người vào liền đóng cửa, trực tiếp bế ngang cậu lên.
Cả hai lăn lên giường kề cận thân mật hôn nhau thật lâu. Nụ hôn qua đi, Phương Đường mổ mổ lên môi Hứa Ánh Dương giống như một đứa trẻ đang thơm ba mình: “Ở trong này chán lắm phải không, qua hai ngày nữa đi thăm hết họ hàng xong là em có thể trở về với anh rồi.”
“Không sao, anh chờ em được mà.”
Bọn họ tựa vào trên giường anh một miếng em một ngụm chia nhau cùng ăn một cái bánh Mousse vị sô-cô-la, Phương Đường bổ nhào vào trên người Hứa Ánh Dương, đầu lưỡi thò vào trong miệng anh cố gắng tranh cướp, ngay tức khắc lại bị Hứa Ánh Dương ấn vào trong lòng, hôn đến mức gần như chẳng thể thở nổi.
“Còn dám quyến rũ anh nữa không? Hử?”
Phương Đường thở hổn hển xin tha: “Không dám, đại hiệp tha mạng.”
“Đến đây sưởi ấm giường cho đại hiệp thì sẽ tạm tha cưng.”
Tay Hứa Ánh Dương vuốt ve qua lại nơi mẫn cảm trên người cậu, sờ đến khi Phương Đường triệt để mềm nhũn, kế tiếp liền tùy ý anh muốn làm gì thì làm.