Chương 2: Tình một đêm (Tiếp)

Còn mang theo vị ngọt của rượu trắng. Sau khi hài lòng cọ xát chóp mũi với cô, cô ấy cắn cánh môi cô, hai tay kéo áo choàng tắm của cô xuống, tay phải nắm lấy bầu ngực mềm mại.

Mục Lam không có sức phản kháng, hai tay chỉ có thể chống đỡ để mình không ngã xuống. Môi lưỡi bị xâm chiếm cuốn lấy, chỉ có thể nhảy múa thuận theo, quấn lấy nhau. Điểm mẫn cảm trên ngực bị vuốt ve lúc mạnh lúc nhẹ, khiến toàn thân cô run lên.

Điều khiến cô cảm thấy xấu hổ hơn chính là, cô đã nhanh chóng có phản ứng...

Isa quan sát dáng vẻ tập trung của cô, trong mắt lộ rõ

vẻ thỏa mãn. Cô ấy kéo Lan lên, đẩy cô đến trên cửa, giật chiếc áo choàng tắm ra. Cơ thể phái nữ với những đường cong lồi lõm bày ra trước mặt cô ấy. Cô ấy cười khẽ, kéo tay Mục Lam vòng lên vai mình, cúi đầu dùng sức mà gặm cắn cổ, bả vai cô. Lúc chạm tới hai điểm đỏ bừng trước ngực, đầu tiên cô ấy liếʍ láp như ăn kem, sau đó khẽ cắn, cho đến khi hai điểm đỏ đứng thẳng như nụ hoa đỏ bừng nở rộ, cô ấy mới bỏ qua.

Mục Lam bị giày vò đến mức chỉ có thể rêи ɾỉ và thở hổn hển, cô không thể không nhấc chân ôm lấy bắp chân cô ấy, dựa sát cơ thể vào Isa, cọ xát, cầu xin một thứ khát vọng mà chính cô cũng không hiểu rõ. Cô chỉ biết mình đang vô cùng trống rỗng, nơi riêng tư không ngừng tràn ra sóng nhiệt.

Isa dùng tay trái ôm lấy cô, tay phải với vào giữa hai chân cô, phát hiện nơi đó đã trở nên lầy lội. "Cô thật nhạy cảm." Cô ấy ghé sát bên tai Lan, cắn vành tai cô, dùng lời nói kí©h thí©ɧ cô. Lòng bàn tay vẽ một vòng tròn theo chiều kim đồng hồ ở chỗ riêng tư.

"Ừm..." Mục Lam vòng tay ôm chặt lấy cô ấy, "Xin cô... xin cô, xin cô..."

"Xin tôi cái gì?" Isa hôn cổ cô, lần lượt để lại những vệt đỏ trên đó. "Hửm? Xin tôi đi vào? Xin tôi làm cô? Xin tôi làm cô thật mạnh?"

"Làm ơn..." Miệng Mục Lam vẫn không ngừng nói lời cầu xin cô ấy.

Isa dùng hai ngón tay trực tiếp đi vào, phát hiện Mục Lam đột nhiên cứng ngắc, cô ấy cho rằng đối phương sợ hãi vì chưa chuẩn bị tâm lý. Vì vậy, cô ấy dừng lại, lại nhẹ nhàng vuốt ve cô.

Mục Lam vốn bị rượu kí©h thí©ɧ cũng đã tỉnh táo lại sau hành động vừa rồi của Isa. Mặt cô dựa vào vai Isa, không kìm được mà rơi nước mắt...

Đây là lần đầu tiên của cô, cũng là nguyên nhân tại sao chồng chưa cưới của cô nɠɵạı ŧìиɧ. Cô chỉ đơn giản muốn chung thủy đi cùng một người tới cuối cùng, nhưng không ngờ tất cả bức tranh tốt đẹp đó đều tan vỡ, mà cô, cũng lựa chọn dùng cách này để trả thù chồng chưa cưới. Nhưng tại sao người đau khổ lại chính là cô?

Mặc dù trong lòng đau đớn, nhưng phản ứng trung thực của cơ thể vẫn rõ ràng trong tay Isa. Dưới sự vuốt ve của cô ấy, cơ thể Mục Lam lại nhanh chóng mềm nhũn yếu ớt.

Isa biết cô đã thích ứng, mỉm cười tăng nhanh tốc độ. Dưới động tác của đối phương, chân Mục Lam mềm nhũn, thắt lưng tê mỏi sắp không chống đỡ được. Nếu không phải Isa nửa ôm cô, cô đã ngã ngồi trên mặt đất rồi.

Bỗng nhiên, trời đất quay cuồng, cô bị Isa đẩy lên giường, hai chân gấp lên, cơ thể bị mở ra hoàn toàn, tiếp nhận du͙© vọиɠ của Isa.

Mục Lam ngơ ngác nhìn chằm chằm mái tóc dài rũ xuống đong đưa trước ngực cô ấy, không khỏi giơ tay nắm lấy đuôi tóc của Isa. Giờ phút này, cơ thể cô đột nhiên cứng đờ, kɧoáı ©ảʍ tích lũy đang dần đạt tới cực đại, ngón tay vẫn còn trong cơ thể cô bị kẹp chặt, không thể cử động được.

Isa nhìn vẻ mặt đê mê trong cơn cực khoái của Mục Lam, xinh đẹp đến mức khiến cô ấy không cầm lòng được mà ôm lấy.

Một lúc lâu sau, Mục Lam mới thả lỏng, nhưng Isa vẫn chưa thỏa mãn mà bắt đầu một đợt tấn công mới.

Vẫn còn mười tiếng nữa mới đến thời gian trả phòng.

Sáng sớm, Isa mở to đôi mắt mê mang ra nhìn chằm chằm gối đầu, đầu cô ấy bắt đầu chậm rãi hoạt động. Một lúc sau, cô ấy mới phát hiện ra người phụ nữ chung chăn với mình đêm qua đã không còn bóng dáng.

Cô ấy nằm trên nệm giường cao cấp có độ mềm vừa phải, hít sâu, thở ra... lại hít sâu, thở ra. Ánh mắt cô ấy vô thức lướt đến tay phải đã vất vả tối qua, giữa những ngón tay dường như còn lưu lại sự nóng bỏng, ướŧ áŧ, chặt chẽ của đối tượng tình một đêm, cùng với sức lực và nhiệt độ quấn chặt lấy cô ấy.

Đột nhiên, đôi mắt vốn còn đang buồn ngủ trợn to. Cô ấy đưa tay phải ra trước mắt, phát hiện ra trong kẽ móng tay có chút máu đỏ. Cô ấy vội vàng đứng dậy kéo chăn ra, quả nhiên phát hiện một vài vết máu ở mép giường...

"Lần đầu tiên hẹn đã hẹn được loại đối tượng này..." Sắc mặt Isa đã không còn sự mệt mỏi vừa rồi, ngược lại có chút hối hận, tối qua không nên mượn rượu ăn luôn người ta như vậy.

Ngồi ngẩn ra một lát, cô ấy hít sâu một hơi, xoay người muốn tìm điện thoại di động liên lạc với đối phương. Nhưng còn chưa tìm được điện thoại di động, cô ấy đã nhìn thấy mấy tờ tiền mặt và một tờ giấy ở bên cạnh chiếc đèn đầu giường.

Isa khẽ nhíu mày, ngập ngừng cầm tờ giấy lên, chỉ thấy nét chữ trên đó rõ ràng nho nhã:

"Tiền phòng mỗi người một nửa. Ngoài ra, cảm ơn sự phục vụ của cô tối qua."

Bàn tay cầm tờ tiền run lên, mặt Isa không biểu cảm nghĩ đến việc mình đã kiếm được tiền boa nhờ sức lao động bỏ ra một đêm sao?

Cô ấy vội vàng lấy điện thoại ra, mở app, muốn tìm tài khoản của người phụ nữ kia. Nhưng vừa mở lịch sử trò chuyện, thông báo đăng ký của đối phương hiển thị "Tài khoản này đã bị xóa".

Lần đầu tiên trong đời Isa nếm trải mùi vị há miệng mắc quai, tức giận mà không biết tìm ai để trút, phức tạp khó nói lên lời này.

Được lắm, người phụ nữ này, tôi nhớ kỹ cô rồi. Tốt nhất là cô đừng để tôi gặp lại cô.

- Đến từ iPhone 7 cực kỳ phẫn nộ của Isabelle.