Chương 5

“Tạ ơn hai vị ưu ái, ta nhất định không làm hai người chờ lâu, rất nhanh sẽ trở lại”. Thần Đế lần nữa tạ ơn, đưa tay thu nhận pháp bảo.

Tiếp theo đó, Thần Đế chấp nhận trừng phạt đến khi tỉnh lại đã trở về Hồ Tộc.

“Công chúa, công chúa người tỉnh rồi”. Tưởng Linh vui vẻ khi thấy Hồ Nguyệt Nghi tỉnh lại, lập tức lớn tiếng kêu gọi tộc nhân ngoài cửa đi báo cho tộc trưởng cùng phu nhân.

Ngay sau đó, hai người quyền lực nhất Hồ tộc nhanh chóng đi đến bên giường Hồ Nguyệt Nghi nhẹ giọng thăm hỏi.

“Nghi nhi, ngươi thế nào? Có chỗ nào không khỏe không mau nói cho phụ thân cùng mẫu thân biết”. Hồ Hạo Nhiên giọng nói gấp gáp dò hỏi tình hình.

Hồ Nguyệt Nghi không trả lời, sắc mặt có chút không tốt nhìn hai người phụ mẫu trước mặt. Thân thể của nàng khi này không còn là Hồ Nguyệt Nghi phế vật mà là thân thể của một vị Thượng Thần. Mà thân thể này lúc nãy vừa tiếp nhận trừng phạt lại bị Nữ Oa Thượng Thần áp chế tu vi phong ấn vào linh đan. Thân thể lúc này thật sự là không tốt một chút nào nhưng là nàng cũng không thể làm phụ mẫu lo lắng. Hồ Nguyệt Nghi hơi nhíu mày, gắng gượng lên tiếng: “Ta không sao, cha nương hai người không cần vì ta lo lắng”

“Hảo hài tử, ngươi như thế nào lại an ủi cha nương, sắc mặt ngươi như vậy, nói chuyện còn phải gắng gượng mà lại nói không sao”. Phượng Yến Giang khóc lóc đau lòng cho hài tử.

Hồ Nguyệt Nghi nhìn thấy nước mắt Phượng Yến Giang liên tục từ khóe mắt chảy ra liền đưa tay lau đi những giọt nước đó, nàng khởi lên một lượng nhỏ tiên khí bồi bổ cơ thể. Không lâu sau, nhờ có tiên khí mà cơ thể cũng đã dễ chịu lại không ít, Hồ Nguyệt Nghi ngồi dậy mỉm cười nhìn phụ mẫu nói: “Cha nương, hai người xem ta đã không sao a, đừng lo lắng, ta đã không còn nguy hiểm.

Nhìn thấy hài tử có thể nhẹ nhàng ngồi dậy, tảng đá lớn trong lòng Hồ Hạo Nhiên mới phần nào được lấy xuống. Ông hơi nhíu mày vuốt ve mái tóc hài tử: “Ngươi không sao liền tốt, thật tốt, cha thật vui vẻ”

“À phải rồi, ngươi tỉnh rồi vẫn là nên báo lại cho Hoa Sư, cha từng nói ngươi nếu là có thể tỉnh lai cha liền đáp ứng mọi yêu cầu của ngươi. Ngươi trước khi bất tỉnh muốn cùng Hoa Sư công chúa thành thân, hiện giờ cha đi sắp xếp cho ngươi. Hảo sao?”. Hồ Hạo Nhiên nhớ lại chuyện gì đó, gấp gáp nói ra lời trong lòng vừa nghĩ.

“Cha, ngươi…ngươi không cần gấp như vậy, hiện tại…hiện tại ta chưa muốn thành thân chúng ta bàn chuyện này lại sau đi”. Nàng làm sao có thể thành thân với cô công chúa Hoa Tộc kia được? Làm sao một Thần Đế như nàng có thể tắm hai lần trên một dòng sống? Chưa nói đến khi nàng còn là “Hồ Nguyệt Nghi” là do thần hồn còn chưa nhập vào thân thể, nên trí óc cùng khả năng tu luyện mới kém như vậy. Nàng hiện giờ trấn tỉnh a, một cô công chúa Hoa tộc làm sao cùng nàng thành thân được.

“Làm sao a, ngươi trước kia chẳng phải rất thích Hoa Sư sao? Một hai đòi phải gả cho nàng” Hồ Hạo Nhiên thắc mắc hỏi.

Hồ Nguyệt Nghi nháy mắt không biết biện hộ thế nào, nàng không thể nói sự thật ra hết cho phụ mẫu hiểu, làm sao đây?