Chương 3

Thần Đế phất tay “miễn lễ” sau đó lại âm trầm nói tiếp: “Bổn Điện Hạ có chuyện cần giải quyết, ngươi thay ta quản lý Thần Giới thật tốt có chuyện gì có thể liên hệ cùng ta”.

“Thần sẽ không để Điện Hạ thất vọng”

Thần Đế hài lòng gật nhẹ đầu rồi đứng lên đang chuẩn bị biến mất lại bị Bích Dao gọi lại.

“Điện Hạ”

“Chuyện gì?”. Thần Đế nhướng mày hỏi.

“Thần lực của người vừa mới hồi phục, xin Điện Hạ bảo trọng Thần Thể”.

“Ta hiểu rõ, ngươi không cần quá lo lắng”. Âm thanh lành lạnh vang lên, không mang theo tia cảm xúc nào nhưng Bích Dao có thể cảm nhận được Điện Hạ của bọn họ đang cười.

Thần Đế đi vào tẩm điện của mình sử dụng luân hồi pháp tắt triệu hồi Nữ Oa Thạch. Khi này, đứng trước viên đá mang sức mạnh của người sáng lập thiên địa, Thần Đế cung kinh mở lời.

“Đứng trước sự hiện diện của Nữ Oa tối cao, ta Thần Đế Lý Lệnh Nghi chủ nhân của Thần Giới tình nguyện hiến tế 5000 năm tu vi , tình nguyện phế bỏ một phần hồn lực của bản thân, tình nguyện trích máu nhuộm đỏ Linh Trì, tình nguyện dùng Nghiệp Thần Thiên Hỏa thui rụi bản thể, tình nguyện gánh chiu 9981 đạo Thần Kiếp kính mong Nữ Oa thượng thần ra tay giúp đỡ, giúp ta có thêm một cơ hội trùng sinh sửa mệnh”

Lời thề thốt vừa được nói ra, Nữ Oa Thạch lập tức phát sáng mang theo một đạo thần hồn từ bên trong đi ra.

“Nghi nhi, hà tất gì phải để bản thân chịu khổ?” Thanh âm ôn nhu vang lên, thân ảnh một nữ tử xinh đẹp nhẹ nhàng đi đến trước mặt Thần Đế, nàng ta dùng tay vuốt ve khuôn mặt mất tích mấy ngàn vạn năm, vẻ mặt hiện lên nỗi đau xót khó tả.

“Thượng Thần”. Thần Đế cung kính hành lễ.

Nữ Oa nào để cho đứa cháu gái bà yêu quý nhất hành lễ trước mặt mình, Nữ Oa đưa ra tay đỡ lấy thân ảnh Thần Đế ôn nhu nói: “Không cần hành lễ, Nghi nhi là Thần Đế so với ta thân phận cũng không thua kém. Không cần cứ gọi ta là thượng thần, ngươi cứ như trước kia gọi nương nương được rồi”

“Nương nương… người có thể đáp ứng ta sao?”. Thần Đế ngập ngừng nói.

Nữ Oa lại nghe câu hỏi này từ miệng Thần Đế tâm trạng lần nữa trùng xuống. Bà tức giận không kiềm được mà hơi cao giọng đối chất Thần Đế.

“Nghi nhi, 5000 năm tu vi đối với ngươi không là gì, cho dù mất đi 5000 năm tu vi ngươi vẫn có thể dư sức đánh lại 9 vị thần còn lại. Nhưng ngươi có biết nổi đau phế đi hồn lực thế nào sao? Người biết trong người ngươi chảy dòng máu của ai sao? Ngươi biết Linh Trì của bổn tọa rộng bao nhiêu sao? Ngươi có biết Nghiệp Thần Thiên Hỏa của ngươi là ý nghĩ thế nào sao? Người biết rõ 9981 đạo Thần Kiếp đối với ngươi có bao nhiêu tổn hại sao? Lý Lệnh Nghi ngươi hà tất phải như vậy làm khổ bản thân? Lúc trước là vì sinh linh thiên hạ, lúc sau là vì Tiên Ma tộc, bây giờ lại vì một nữ tử Tu La. Xứng đáng sao?”

“Xứng đáng”. Thần đế không chần chừ, dứt khoát đáp lại.

Nữ Oa nghe xong thì cười khổ, sức lực cả người như bị rút đi hết, bà nhìn khuôn mặt diễm lệ người trước mắt, khổ sở nói: “Nữ nhân đó thật có phúc khí”

“Nương nương, là ta nợ nàng, là ta làm nàng khổ sở, là ta gây ra tai họa cho Hồ Tộc cùng Tu La, là ta phụ tình cảm của nàng, là ta khiến nàng mất hết tu vi, khiến Thần Giới mất đi một vị Thần, là ta khiến cho sinh linh thiên địa lần nữa rơi vào khốn cảnh, cũng là ta ngu muội để kẻ xấu lợi dụng, là ta gián tiếp khiến Âm Trì lần nữa tái sinh, là ta cai quản Thần Giới không tốt. Đối với tội lỗi của ta bấy nhiêu đây trừng phạt là đủ sao? Thần Đế biết luật phạm luật trừng phạt đáng ra phải gấp nhiều lần những thứ này.” Thần Đế chậm rãi kể ra từng tội trạng của bản thân, sắc mặt cũng hiện lên sự hối hận cùng đau khổ.

Nữ Oa nghe xong lại lần nữa cười khổ, nói: “Nghi nhi, ngươi quả là rất vì nữ nhân đó”