Chương 13

Hồ Nguyệt Nghi ngọt ngào cười khi nghe được câu trả lời.

Nàng chủ động đưa chiếc lưỡi nóng ấm của mình liếʍ láp một bên tai nhỏ của Thanh Nhã, sau lại tiếp tục lấn lướt cắn lấy tai nhỏ đang đỏ bừng của người này.

Hồ Nguyệt Nghi dừng lại động tác cắи ʍút̼ khi cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Thanh Nhã đang tăng lên.

Nàng thỏa mãn cười khıêυ khí©h, tiếp tục tiến hành hành động đốt lửa của mình.

“Thành thật trả lời câu hỏi của ta, sẽ có thưởng. Đồng ý sao?”

Dù bị Thanh Nhã quyến rũ, cũng luyến tiếc cảm giác được cùng Thanh Nhã thân mật.Nhưng Hồ Nguyệt Nghi không có quên chính sự.

Việc Thanh Nhã giảm tu vi là việc trọng đại.

Nếu để hai vị đại đế kia nghe ngóng được chắc chắn sẽ có việc lớn xảy ra. Nói không chừng, thế gian sẽ phải gánh chịu một trận đánh lớn tranh giành vị trí đứng đầu của các tộc lớn. Chiến tranh xảy ra, sát khí cùng âm khí cũng vì vậy tăng lên, diều này có thể đối với nhiều người không có gì quan trọng. Vì trong chiến tranh nếu không có người mất mạng đó sẽ không gọi là cuộc chiến nữa. Nhưng là, Âm Trì vốn dĩ sống được là nhớ hấp thụ sát khí cùng âm khí, chiến tranh càng nhiều, người chết đi cũng càng nhiều. Với một nguồn thức ăn to lớn từ trăm ngàn sinh mạng như vậy, rất có thể sẽ dẫn đến thảm họa.

Trở lại với trạng thái của Thanh Nhã, nàng không có nghĩ đến việc tiểu Nguyệt Nghi sẽ câu dẫn nàng như vậy. Nàng tưởng rằng tiểu Nguyệt Nghi chỉ là nhận ra sự thật vì vậy muốn đối tốt với nàng một chút nhưng lại không ngờ đến, người này lại trực tiếp đưa nàng vào một trận thất hồn lạc phách.

Thanh Nhã ngoan ngoãn ân một tiếng đáp trả Hồ Nguyệt Nghi. Đôi tay cũng không còn cố kị điều gì mà tiếp tục sờ mó thỏa thích thân thể tiểu hồ ly.

Hồ Nguyệt Nghi đang muốn nghiêm túc thì một trận nhồn nhột tê dại từ phần eo truyền đến. Cảm giác được bàn tay người kia đang không ngừng chọc phá mình, Hồ Nguyệt Nghi nổi lên tính xấu hướng đến chiếc cổ trắng ngần của Thanh Nhã mυ"ŧ liếʍ rồi không mạnh không nhẹ cắn lên cổ Thanh Nhã

“Tê”

Thanh Nhã đang hưởng thụ hành động yêu thương mυ"ŧ liếʍ nhiệt tình của tiểu hồ ly hì lại bị tiểu hồ ly nho nhỏ này cắn một cái. Nàng hơi ủy khuất cắn môi nhìn khuôn mặt đỏ ửng của tiểu hồ ly.

Định mở miệng tiếp tục nói gì đó để được yêu thương, Thanh Nhã lại lần nữa nhận thêm một vết cắn.

“Làm càn”

Hồ Nguyệt Nghi vừa xấu hổ lại vừa đỏ mặt mắng nhẹ Thanh Nhã, nàng không có đợi Thanh Nhã giải thích mà trực tiếp đi vào vẫn đề chính.

“Tu vi của ngươi vì sao lại giảm?”

Thanh Nhã còn đang muốn tiếp tục trang một chút trước mặt Hồ Nguyệt Nghi lại nghe được câu hỏi nhạy cảm của người kia tức khắc không thể tiếp tục trang nữa.

Nàng biết Hồ Nguyệt Nghi đây là nghiêm túc, mà chuyện này lại là chuyện lớn. Nàng chậm rãi lấy lại bình tĩnh, một đôi mắt trong sáng thuần khiết nhưng tràng đầy nghiêm túc minh mẫn của Thanh Nhã lần nữa được lộ ra.

Nàng hơi khó hiểu hỏi lại: “Ngươi làm sao lại biết?”

Chuyện này nàng chưa hề nói cho ai biết, kể cả 18 vị hộ pháp cũng là không.

Mà vì cái gì tiểu Nguyệt Nghi lại có thể biết được?

“Ta từ khi thấy ngươi phất lên một tia linh khí liền có thể nhận ra.”

Hồ Nguyệt Nghi giải đáp câu hỏi thắc mắc của Thanh Nhã, mà nàng dường như biết được tiếp theo Thanh Nhã sẽ hỏi vấn đề gì lại tiếp tục nói

“Ngươi cảm nhận được uy áp của ta khi ta còn ở ngoài kết giới sao?”

Thanh Nhã gật đầu đồng ý đưa đôi mắt mơ hồ nhìn Hồ Nguyệt Nghi.