Từ Trạch Khải cũng coi như là hạ quyết tâm. Anh ta biết người nhờ Thường Minh đến giúp kiểm tra thực vật biến dị là một dị năng giả hệ Mộc, vậy thứ có thể tăng độ phì nhiêu trong đất, chắc chắn người đó rất cần.
Anh ta lấy ra cũng là muốn tạo mối quan hệ tốt, sau này có thể tiếp tục đổi lấy một ít củ từ là tốt nhất. Nếu anh ta không đổi được củ từ thì đổi lấy một ít rau lương thực cũng không tệ.
Thường Minh vừa nghe, liền biết, Liễu Tô sẽ thích thứ này. Liễu Tô một mình trồng bảy tám mẫu đất, ước chừng dị năng dù mạnh đến đâu, mỗi ngày cô cũng đều trong trạng thái cạn kiệt dị năng. Nếu có con giun đất biến dị này, vậy thì quả thật nó sẽ giúp cô tiết kiệm được một lượng lớn dị năng. Chỉ là anh ta không biết con giun đất này biến dị thành cái dạng gì.
Từ Trạch Khải nhân cơ hội đưa ra lời mời: "Hay là cậu tự mình đến đây một chuyến để xem đi. Chỉ nói một hai câu cũng không rõ ràng."
Thường Minh nghĩ cũng đúng, đã đổi đồ thì phải đi xem. Nếu hai con giun này biến dị tốt, thì chỉ tám lạng củ từ này chưa chắc đã đổi được.
Khi anh ta đến viện nghiên cứu, Từ Trạch Khải đã sớm đợi ở cổng lớn, nhìn thấy Thường Minh cũng không nói nhảm, trực tiếp kéo anh ta vào.
Trên đường đi Từ Trạch Khải giới thiệu tình hình của giun đất biến dị. Trước thiên tai, giun đất sống trong đấ,t ban ngày ẩn nấp ban đêm ra ngoài, nó ăn phân gia súc gia cầm và rác thải hữu cơ, cũng nuốt cả đất vào cũng ăn các mảnh vụn như lá cây mục nát.
Thế nhưng, sau khi biến dị, không chỉ kích thước của chúng lớn hơn, mà thức ăn của nó cũng có một chút thay đổi.
Thường Minh đã hiểu, chủ yếu là cấu tạo thức ăn thay đổi, nếu còn ăn đất và rác thì còn nói gì nữa.
Đến phòng thí nghiệm, Thường Minh nhìn thấy một cặp giun đất được đựng trong hộp thủy tinh trong suốt, kích thước dài bằng một bàn tay, thân bằng một cây bút máy lớn. Quả thật lớn hơn không ít. Xung quanh chúng nó có đặt một ít đất, giun đất chui trong đất uốn éo qua lại.
Từ Trạch Khải cũng không thể lừa Thường Minh, anh ta liền nói tình hình thật sự của chúng. Thức ăn thay đổi, trước đây chủ yếu là đất, bây giờ chuyển sang chủ yếu là rau dưa và lương thực là thức ăn chính, kết hợp với một ít đất, chúng sẽ bài tiết ra đất, đất được bài tiết ra có tác dụng tăng độ phì nhiêu của đất, rút ngắn thời gian sinh trưởng.
Thì ra phải cho chúng ăn rau và lương thực! Cho ăn rau và lương thực xong lại rút ngắn thời gian sinh trưởng của rau và lương thực? Nếu làm không tốt, không thành búp bê Nga sao? Thời gian rút ngắn để trồng được rau dưa rồi lại toàn bộ rau dưa đó cho giun đất ăn, vậy còn trồng cái gì nữa?
Chuyện này Thường Minh không thể tự quyết định được, anh ta còn phải hỏi Liễu Tô.
Thường Minh tạm biệt Từ Trạch Khải, anh ta đến thẳng đến đội hậu cần quân đội. Nếu có thể sắp xếp người từ quân đội đến xây nhà, còn phải xếp thời gian trước, vì quân đội mỗi ngày đều rất bận, mọi lịch trình đều sắp xếp kín mít, không thể chen ngang được.
Thường Minh tìm đến chủ nhiệm hậu cần, anh ta trực tiếp nói rõ ý định: "Mấy ngày trước tôi đã kiểm tra một lô củ từ. Đây là báo cáo kiểm tra, chú xem qua."
Chủ nhiệm hậu cần họ Tống, tên Tống Vấn. Tống Vấn nhận lấy báo cáo kiểm tra xem, trên báo cáo viết rất rõ ràng, biến dị theo hướng tích cực, nhuận tràng thông tiện, hiệu quả rõ rệt, một củ đã có tác dụng thần kỳ.
Đúng là thứ tốt hiếm có, quân đội đi làm nhiệm vụ, nhiều lúc vì do điều kiện mà không có cách nào nấu cơm, thêm vào đó lương thực cũng khan hiếm, chỉ có thể miễn cưỡng có thể đảm bảo cho các chiến sĩ ăn no.
Cho nên để ăn ngon thì không đảm bảo được. Với tình trạng khô hạn như hiện nay, cả quân đội đều gặp phải khó khăn.