Liễu Tô nói thẳng: "Tôi cũng không biết làm thế nào để xây nhà, tốt nhất là có ai đó có thể giúp tôi xây luôn, tôi có thể trả bằng củ từ."
Thường Minh bật cười.
"Được, cô cứ yên tâm."
Cuối cùng, Thường Minh đã mua nửa ký củ từ của Liễu Tô, anh ta muốn trả điểm tích lũy cho Liễu Tô, nhưng Liễu Tô không nhận. Hiện giờ cô đã không còn sống trong căn cứ nữa, cho nên cô không dùng điểm tích lũy được.
Liễu Tô muốn trực tiếp đổi lấy đồ, còn đổi lấy gì thì để Thường Minh xem rồi đổi. Lần sau, khi anh ta đến mang trả công cho cô là được, cũng không vội.
Ăn cơm trưa xong, Thường Minh cũng không vội đi. Anh ta thấy Liễu Tô muốn ra ruộng nhổ cỏ dại, cũng đi theo nhổ sạch cỏ dại ở mấy mẫu ruộng còn lại rồi mới đi.
Lúc đi, Liễu Tô muốn cho anh ta số đậu tương và đậu phộng còn lại, nhưng anh ta sống chết không muốn nhận, lên xe đạp rồi đi luôn.
Đã ăn rồi còn gói về, anh ta vẫn còn biết xấu hổ, không thể làm chuyện này được.
Liễu Tô nghĩ, con người của Thường Minh này xem ra rất ngay thẳng chính trực, nhìn anh ta không phải là người không biết điều.
Người như vậy thì dễ ở chung.
Thường Minh vừa đi, Liễu Tô liền vui vẻ vào nhà mới của mình, cô muốn trang trí lại cho căn nhà của mình thật đẹp.
Cô mở hệ thống mua sắm xem có gì không.
Đồ nội thất trong hệ thống mua sắm cũng có bán ở thị trường lớn của căn cứ, chỉ là đắt hơn một chút.
Người ở tầng trong vẫn sẽ mua để dùng.
Cô mua một bàn ăn kèm bốn ghế.
Có 3 cửa sổ cần lắp rèm cửa, cô lại mua thêm ba chiếc rèm cửa màu be nhạt, có thể hợp với màu sắc trong nhà.
Liễu Tô mua thêm một chiếc ghế sofa đơn giản cho phòng khách.
Cô mua thêm một tủ đựng đồ đặt trong phòng ngủ để làm tủ đầu giường, đựng đồ lặt vặt.
Liễu Tô mua thêm vài đôi dép mới, đồ ngủ, rồi mua thêm vài chiếc tủ đựng đồ lớn xếp chồng lên nhau làm bàn đặt trong phòng khách.
Chẳng mấy chốc, container đã được sắp xếp xong.
Liễu Tô lại đến trước bếp lò, còn một đống đồ cần mua thêm. Cô mua trước vài cái nồi nấu ăn, lại mua thêm dầu ăn, muối, giấm, nước tương, hoa tiêu, hồi hương và các loại đồ dùng trong bếp.
Cô cũng không mua tủ, chỉ lấy gỗ dựng tạm một cái giá, để đồ được là được rồi.
Liễu Tô thấy hệ thống mua sắm có bán chum lớn để muối dưa, thế là cô mua một lần 4 cái chum lớn, tìm một góc đặt vào.
Đợi khi nào cô rảnh thì muối dưa.
Cuối cùng, Liễu Tô thấy gì cũng mua. Liễu Tô mua linh tinh một đống lớn, đến khi cô cảm thấy đủ rồi thì hệ thống mua sắm đã lên cấp 3.
"..." Cô mua nhiều vậy sao? Liễu Tô vội vàng kiểm tra số dư trong hệ thống mua sắm, thấy mình còn 30 ngàn kim tệ, cô liền yên tâm, sức mua của kim tệ trong hệ thống mua sắm này vẫn rất mạnh.
Vì hệ thống mua sắm đã lên cấp 3, Liễu Tô quyết định xem có gì mới.
Cô lướt qua các danh mục trong hệ thống mua sắm, trong mục lớn tên hạt giống, đã được chia thành hai mục nhỏ. Một mục là hạt rau dưa, lương thực như trước, một mục khác là cây giống.
Thật tuyệt, sau này có thể ăn trái cây rồi.
Nếu không có cây giống, chỉ dựa vào dị năng giả để thúc đẩy từ hạt giống phát triển thành cây, cuối cùng ra quả, thì cần một lượng dị năng khổng lồ. Liễu Tô không phải là không làm được, nhưng bây giờ cô đã có sẵn rồi, chẳng nó phải tốt hơn sao.
Dù sao cây giống cũng không đắt.
Bây giờ cô trực tiếp trồng cây giống, lượng dị năng cần thiết sẽ ít hơn rất nhiều. Mỗi ngày cô lại truyền thêm một chút dị năng, cây ăn quả tự lớn lên, chưa đầy một năm là có thể kết trái.
Liễu Tô lật xem, hiện tại có bốn loại là cây táo, cây chuối tiêu, cây lê, cây quýt. Đây đều là những loại trái cây tương đối phổ biến.
Những thứ này cũng không tệ, đều rất ngon.
Liễu Tô quyết định mỗi loại trồng một ít, ngày mai cô sẽ đi trồng. Tìm một vị trí bên trong lãnh địa, tránh cho quả ra lại bị trộm mất, vậy thì không hay rồi.