Đại Lão Trương trợn trắng mắt, lương thực này cho mượn rồi sao có thể đòi lại được?
Liền đáp: "Anh nhìn tôi có giống người có lương thực không, tôi còn muốn mượn của nhà anh đấy!"
Nói thế cũng không có tâm tình lải nhải nữa. Nhanh chóng chạy đi.
Hôm nay không có cách nào tán gẫu được nữa.
"Ai, đừng đi mà. Nói chuyện tiếp coi." Trần Đào không muốn từ bỏ như vậy, đuổi theo.
Liễu Tô vừa ngồi xổm trong ruộng nhổ cỏ dại vừa nghe lén hai dị năng giả hệ Mộc tán gẫu. Hai người bọn họ một người thì số một, một người thì số hai từ dưới đếm lên.
Cụ thể ở mức độ nào thì Liễu Tô quá rõ ràng, làm gì cũng không được, ăn gì cũng không dư.
Nhưng mọi việc đều có tốt có xấu, làm việc đều xem hại lớn hơn lợi hay là lợi lớn hơn hại.
Có thể làm cho Liễu Tô hạ quyết tâm đi ra ngoài, vẫn là dị năng của cô hôm qua đã thăng cấp, bây giờ cô đã là dị năng giả trung cấp.
Sau khi thăng cấp sử dụng dị năng xảy ra một biến hóa.
Xuất hiện một trung tâm mua bán hàng hóa. Có thể tiến hành mua bán trong đó, hàng hóa bán ra được kim tệ tiêu phí.
Cấp bậc hội viên thăng cấp theo mức độ tiêu phí, cấp bậc bắt đầu từ V1, giới hạn cao nhất là V10.
Hôm qua Liễu Tô bán một củ khoai tây, được một kim tệ, thuận tiện nhìn xem một kim tệ có thể mua được cái gì, bên trong rất đơn giản rau quả chỉ có sáu loại: khoai tây, khoai lang, cà chua, dưa chuột, cà rốt, rau xà lách, ngoại trừ rau xà lách ra thì đều là một kim tệ một cái, rau xà lách là 250g/1 kim mộc.
Những thức ăn khác còn có gạo, 4 kim tệ/ kg. Bột mì cũ 4 kim tệ/ kg, đậu nành cũ 10 kim tệ/ kg, muối 50g/5 kim tệ, đường trắng 50g/5 kim tệ.
Còn có ba loại trái cây, táo, chuối tiêu, quýt.
Đều là ba kim tệ một quả.
Còn có một đống đồ vật thượng vàng hạ cám, giá cả đều rất rẻ, so với giá cả ở căn cứ, bốn bỏ năm lên giống như cho không vậy.
Duy nhất thoạt nhìn đắt một chút chính là mì sợi 5 kim tệ một gói.
Liễu Tô nhìn một hồi cũng không nỡ mua, hơi đắt.
Nghe nói người giàu có ở căn cứ còn có thể giữ được tiêu chuẩn cuộc sống trước thiên tai, ăn bánh mì, uống sữa bò.
Nhưng đều là truyền thuyết.
Căn cứ chia làm tầng trong và tầng ngoài. Tầng nào cũng chia thành 5 khu A B C D E, người ở khu ngoài như Liễu Tô chỉ có thể cư trú ở ngoài tầng D, cuộc sống trước mặt càng khó có thể tưởng tượng.
Cũng may trước khi gặp nạn Liễu Tô đã có ký ức, còn có thể biết được hương vị của bánh mì.
Đứa nhỏ sinh ra sau thiên tai sợ là chưa từng ngửi qua.