Chương 10: Lại ở chung (2)

Nghe thấy những thanh âm vui vẻ phát ra từ phòng vệ sinh, Hàn Khiêm đứng dậy đi về phía nhà bếp, may mắn tối hôm qua anh có chuẩn bị một số nguyên liệu, nếu không lúc này chỉ có thể ăn mì gói.

Hàn Khiêm vừa làm bữa sáng kiểu truyền thống vừa chuyển lời của mẹ vợ cho Ôn Noãn nghe.

“Mẹ cùng lão Ôn đi du lịch, nói là đã mang theo chìa khóa nhà, mẹ muốn em ở lại chỗ của tôi, nếu như em để ý...”

“Tôi không để ý, cũng đâu phải chưa từng ở chung với nhau. Hàn Khiêm, anh nhanh lên, hôm nay tôi phải đi làm.”

Nghe những lời nói không biết xấu hổ kia, Hàn Khiêm thật có xúc động muốn xách nồi đi vào phòng vệ sinh tìm Ôn Noãn liều mạng.

Đây là chuyện gì?

Ly hôn cũng ly hôn rồi.

Hợp đồng cũng đã vi phạm.

Đeo lên khoản nợ 400 vạn tệ, bây giờ lại tiếp tục ở chung?

Trái tim nói với Hàn Khiêm rằng anh phải phản kháng, nhất định phải phản kháng.

Hàn Khiêm hít sâu một hơi.

“Em vệ sinh mau đi, tôi cũng phải vệ sinh để còn ra ngoài. Hôm nay tôi có hẹn đi phỏng vấn xin việc.”

Vừa dứt lời, Ôn Noãn ở trong phòng tắm lộ ra nửa cái đầu, nghi hoặc hỏi.

“Hàn Khiêm, tối hôm qua, sau khi trở về anh đã giặt sạch quần áo cho tôi? Hay là anh đừng đi làm, ở nhà làm bảo mẫu cho tôi đi.”

Hàn Khiêm tức giận trả lời.

“Rồi nhìn vợ cũ của mình cùng tình cũ quấn quýt? Coi như chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, tôi cũng muốn giữ lấy tôn nghiêm của mình.”

“Tình cũ? Ý anh là Lâm Tông Hằng? Hàn Khiêm, anh ghen sao?”

Trên mặt Ôn Noãn nở nụ cười xấu xa, Hàn Khiêm quay mặt đi, dứt khoát không thèm để ý. Nhưng anh càng không để ý lại càng khiến Ôn Noãn tò mò hơn.

Cô chắp tay sau lưng, đi đến bên cạnh Hàn Khiêm, nghiêng người đối diện với khuôn mặt của anh, mỉm cười hỏi.

“Ghen? Mới sáng sớm đã kiểm tra điện thoại của tôi, nhìn thấy số của Lâm Tông Hằng trong danh sách đen liền thôi cau mày. Anh ghen đúng không? Hàn Khiêm, có phải anh thích tôi rồi?”

Hàn Khiêm không nói lời nào.

Ôn Noãn tiếp tục truy hỏi, khi Hàn Khiêm bất lực bưng bữa sáng ra khỏi nhà bếp, Ôn Noãn đột nhiên hô to.

“Hàn Khiêm! Anh chỉ cần nói anh ghen, tôi sẽ không lựa chọn Lâm Tông Hằng!”

“Phải! Tôi ghen đấy! Nhưng bây giờ em nên ăn sáng, hiểu không? Đúng là bất hạnh mà, bây giờ tôi lại phải chiếu cố cho sinh hoạt của em.”

“Đó là vinh dự của anh. Hàn Khiêm, anh không biết chứ, tối hôm qua tại quán bar có rất nhiều người hướng tôi... ăn cơm ăn cơm.”

Hai người đều không phát hiện một sự tình rất trọng yếu.

Sau khi ly hôn, cách thức tương tác giữa hai người đã thay đổi.

Hàn Khiêm đối với Ôn Noãn đã không còn tất cung tất kính.

Ôn Noãn đối với Hàn Khiêm cũng không giống như bà chủ đối đãi với bảo mẫu. Cô sợ Hàn Khiêm hỏi cô chuyện quán bar, lúc nghe Hàn Khiêm nói anh ghen trong lòng cô lại thấy rất vui vẻ, mà việc sống chung cùng Hàn Khiêm ở đây cô cũng chẳng hề bài xích.