Chương 1

Chúng tôi kết hôn được hai năm, ánh trăng sáng của Từ Tĩnh Châu ly hôn về nước.

Đêm đó, người chưa bao giờ qua đêm bên ngoài như hắn, lần đầu tiên không về nhà.

Lúc trước mẹ của Từ Tĩnh Châu từng ra giá năm vạn ép tôi phải rời đi, tôi không đồng ý.

Bây giờ tôi đã nghĩ thông, còn trả giá ngược lại, một ngàn vạn, được thì ly hôn.

Dù sao, cô con dâu bà ta nhìn trúng hiện đã ly hôn, tự do, nếu tôi chịu nhường lại vị trí bà Từ này, bà ta nhất định sẽ rất vui.

Sáng sớm sáu giờ, tôi gõ vang cửa phòng bà mẹ chồng.

Mười phút sau, cả nhà họ Từ xôm tụ.

Hai giờ sau, Từ Tĩnh Châu nhận được đơn ly hôn đã ký của tôi.

Tối ấy, khi tôi đang má kề má nhảy disco với mấy em trai nhỏ của mình trong quán bar, Từ Tĩnh Châu cho người... bao vây quán bar?

01

“ Giang Dao, sáng sớm không thức dậy làm bữa sáng còn ở đây làm gì?”

Mẹ chồng gương mặt giận đứng ở cửa nhìn tôi với mái tóc xoăn bù xù.

“ Sao cô lại mặc váy ngắn như vậy? Muốn làm mất mặt Từ gia chúng tôi sao?”

Bà ấy chỉ vào váy tôi tức giận.

Từ Tĩnh Châu thích người phụ nữ mặc váy dài màu đen trắng dài thẳng tắp, có điểm thêm những bông hoa nhẹ nhàng. Mẹ anh nói, làm con dâu nhà họ Từ thì phải có phong thái của người phụ nữ đoan trang, không được mặc quần áo lộ tay chân để không làm mất mạng nhà họ Từ.

Sau hai năm kết hôn, tôi gần như quên mất rằng, Giang Dao tôi cũng có một đôi chân dài trắng như tuyết và tôi thường xuyên mặc những bộ đồ khoe ưu điểm này ra để không lãng phí điều ông trời đã ban cho.

Thấy tôi không nói lại, bà ta lại cho rằng tôi nhát gan nên bắt đầu chỉ vào mũi tôi mà mắng:

“ Bây giờ lập tức lên lầu thay quần áo, rồi xuống nhà chuẩn bị đồ ăn sáng. Hôm nay chúng tôi muốn ăn đồ ăn Trung Quốc”

“ Xin chào” tôi giơ tay gạt nhẹ ngón tay bà ta sang một bên: “ Bà Từ, bây giờ chúng ta bàn chuyện làm ăn nhé”

“ Gọi tôi là gì?” Bà ta kỳ quái nhìn tôi “ Giang Dao, cô còn mê ngủ à?”

Sau một lúc.

Tôi ngồi trên sofa, bà Từ ngồi đối diện tôi, vẫn mái tóc hơi bù xù, khuôn mặt có phần tiều tuỵ và mất sắc.

Người phụ nữ đàng hoàng đứng đắn trước mắt này đã mất đi bình tĩnh lần thứ ba.

“ Cô kêu tôi cho cô một ngàn vạn? Sau đó sẽ ly hôn với Tĩnh Châu?”

Em gái Từ Tĩnh Châu cũng khinh thường nhìn tôi: “ Giang Dao, cô thích anh tôi đến phát điên, cô bằng lòng ly hôn sao?”

Tôi phớt lờ cô ta và nói với Bà Từ:

“ Đúng vậy, hai năm trước bà nói sẽ cho tôi năm vạn để cho tôi rời khỏi Từ Tĩnh Châu, nhưng tôi không đồng ý, bây giờ tôi đã hiểu ra rồi. Chỉ là sau khi cưới Từ Tĩnh Châu thì giá trị của tôi đã tăng lên gấp đôi, cho nên việc tôi tăng lên nghìn vạn là không quá nhiều đúng không?”

“ Tôi cảm thấy cô điên rồi, Tĩnh Châu thì sao, cô mau gọi Tĩnh Châu xuống đây cho tôi”

Tôi khoanh tay dựa vào ghế sofa cười

“ Đừng hét nữa, anh ấy tối qua không về. Nếu tôi không lầm, Lâm Bạch Lộ ngày hôm qua đã trở về Trung Quốc, bọn họ chắc hẳn đã ở cùng nhau cả đêm”

Khuôn mặt bà Tư ngay lập tức phấn khích lên.

Nhưng Từ Cảnh Hiên lại kinh ngạc vui vẻ lên: “ A, Chị Bạch Lộ đã trở lại, khó trách ngày hôm qua tâm trạng anh trai lại tốt như vậy”

Từ phu nhân trừng mắt nhìn, Từ Cảnh Hiên mới vội vàng bịt miệng lại.

Rốt cuộc, thật không tốt khi lan truyền việc nɠɵạı ŧìиɧ trong hôn nhân.

“ Bà trước kia rất thích cô ta, hiện tại hai người có cơ hội làm mẹ con rồi, một nghìn vạn cũng không nhiều lắm đúng không?”

Tôi gõ bàn đưa ra bản thoả thuận ly hôn: “ Chỉ cần ký vào, tài sản chung của vợ chồng tôi không lấy”

Từ phu nhân giật lấy tờ đơn ly hôn, quả nhiên giấy trắng mực đen viết rằng tôi Giang Dao một mình rời khỏi nhà, một xu cũng không lấy

Nhưng bà ta nghi hoặc nhìn tôi “ Giang Dao, cô định giở trò gì vậy? Tôi không tin cô lại dễ dàng buông bỏ con trai tôi như vậy”

Tôi lắc đầu thở dài: “ Nói như nào nhỉ, bàn chải đánh răng đã bị người khác dùng cọ bồn cầu, bà có muốn dùng lại không?”

Phép ẩn dụ của tôi thành công làm bà ta cảm thấy ghê tởm.

Bà ấy nhìn vào tôi với vẻ mặt khó chịu.

“ Qủa nhiên người xuất thân từ gia đình nhỏ, cho dù nói lời thô tục thì cũng không thể đưa lên mặt bàn, tôi không thể trách Tĩnh Châu dù kết hôn đã hai năm vẫn không thích cô, cô làm sao có thể so sánh với Bạch Lộ”

“ Cho nên tôi mới đưa cho bà một cơ hội, bà nên suy nghĩ kỹ nha”

“ Mẹ, sao mẹ còn suy nghĩ? Đây là chuyện tốt đó, mẹ mau đồng ý đi”

Từ Cảnh Hiên không ngừng ở bên thúc giục bà ta, bà ta và Lâm Bạch Lộ có mối quan hệ rất tốt, vì vậy điều đó đồng nghĩa với việc bà ta không thích tôi đến mức nào.

Nhưng cũng không sao, trước đây tôi không chấp bà ấy vì bà ấy là mẹ chồng, còn bây giờ tôi càng không quan tâm đến vì sau này chúng tôi chỉ là người qua đường thôi.

Mười phút sau, tôi nhận được tiền.

Sau đó, tôi lên lầu và xách vali mà tôi đã đóng gói trước đó rời khỏi đây.

Khi tôi đi xuống lầu, hầu hết người trong gia đình họ Từ đều đang ở trong phòng khách.

Kể cả người cha chồng luôn nghiêm túc ít cười cũng vậy.

Ông ấy thật ra chăm sóc tôi rất tốt, chưa bao giờ làm khó dễ tôi, có thể nói ông ấy coi tôi như người thân ruột thịt vậy.

Nên khi rời đi, tôi chỉ chào ba chồng:

“ Ba, đây là lần cuối cùng con gọi người như vậy, về sau ba phải chú ý thân thể, chân không tốt mùa đông nhớ phải giữ ấm, để người giúp việc nấu nhiều đổ bồi bổ nhé”

Tôi thấy ba chồng tôi hai bên thái dương căng lại rồi thở dài gọi tôi qua đó

Trước mặt mọi người, ông đưa cho tôi một chiếc thẻ “ Đây là một nghìn vạn, không nhiều đâu, con giữ lấy đi”

Tôi thầm nghĩ, thật tuyệt, không có tình yêu, chồng cũng không còn mà có hai nghìn vạn, tôi có thể đếm thấy rất nhiều số không rồi.

Ba tôi phải mất hai mươi năm mới kiếm được số tiền này, tôi không từ chối mà hào phóng nhận lấy “ Cảm ơn ba”

“ Trơ trẽn”

Từ Cảnh Hiên nhỏ giọng trách mắng tôi.

Bây giờ tâm trạng tôi đang tốt không thèm tranh cãi với cô ta, tôi cất tấm thẻ đi, tạm biệt ba chồng rồi trực tiếp xách vali rời đi.

Hai tiếng sau, thoả thuận ly hôn đã được tôi ký trước được thư ký của anh ấy đem đến văn phòng của Từ Tĩnh Châu.

“ Ngài Từ, vợ ngài sai người đưa qua, dặn ký xong thì gọi lại cho cô ấy”

Từ Tĩnh Châu bận đến mức không ngẩng đầu lên “ Cậu để qua đó trước đi, hiện tại tôi không có thời gian”

“ Chủ tịch Từ, ngài nên xem qua một chút” Thư ký lại nhỏ giọng nói.

Từ Tĩnh Châu có chút không vui, nhưng sau khi nhìn thấy mấy chữ đen trên tờ giấy trắng Thoả thuận ly hôn rất lớn, bàn tay cầm bút ký liền dừng lại.

Anh ta cầm tờ giấy mỏng lật qua lật lại vài lần, cuối cùng nhìn chằm chằm vào chữ ký của Giang Dao.

Tuy nhiên, sau một thời gian, Từ Tĩnh Châu đã ném thoả thuận ly hôn cho thư ký:

“ Đi gọi cho cô ấy và nói tôi sẽ quay về vào lúc 8 giờ tối nay”

“ Nhưng tối nay ngài có hẹn với cô Lâm”

Từ Tĩnh Châu cau mày “ Đi gọi điện thoại”

Thư ký không dám do dự, nhanh chóng đồng ý.

Chỉ tiếc là ngoài việc chặn Từ Tĩnh Châu, tôi còn chặn tất cả những người liên quan đến anh ta. Thậm chí nếu chú chó Shepherd của anh ta có tài khoản xã hội, tôi cũng sẽ chặn nó.

“ Ừm, Ngài Từ, hình như vợ ngài chặn tôi rồi” Thanh âm thư ký có chút run rẩy.